Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2162 - Chương 2160: Vật Tư Độ Kiếp (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2160: Vật tư độ kiếp (2)

“Vì lần đột phá này của ngươi, ta với cha ngươi đã tốn công sức mấy ngày chuyên môn tìm những yêu thú lánh đời này, vất vả vài lần mới tìm được một con yêu thú cấp bậc Thiên Vương, dưới sự hiệp thương hữu nghị, yêu thú này cống hiến ra một mảng da…”

“Mặc dù chỉ là một mảng, thế nhưng mà khối lượng vẫn đủ, đủ để làm cho ngươi một đôi giày, một đôi găng tay, một cái mũ, một chiếc áo gile, một chiếc áo ba lỗ, còn có một chiếc áo khoác ngoài nữa…”

“Vốn dĩ ta cũng muốn làm cho Niệm Niệm một bộ giống như này, không phải là những người yêu nhau hay thích dùng đồ đôi hay sao, nhưng mà cha ngươi thương xót con yêu thú đó, nói nó thu nhỏ lại thân thể, da toàn thân cũng chỉ đủ làm ra những thứ này, nếu lại làm thêm một bộ nữa khó tránh khỏi việc phải sinh ra thêm một lớp dã nữa mới đủ. Chưa nói đến việc không đủ uy lực, thậm chí còn thể hiện rằng chúng ta quá bắt nạt người khác, chúng ta làm người lương thiện, không thể quá là không nói lý lẽ.”

Ngô Vũ Đình có chút tiếc nuối, nàng vỗ vỗ vai Tả Tiểu Đa nói: “Nhưng mà đừng lo, yêu thú kia nói đợi bên chúng ta xong việc thì lại có thể đi tìm nó, nó mang chúng ta đi tìm một con yêu thú khác cùng cấp bậc với nó, bảo yêu thú kia cống hiến một chút. Đúng rồi, yêu thú này còn cố ý nói rằng một con yêu thú khác rất là xinh đẹp, đường vân da lông càng thích hợp làm quần áo.”

“…”

Bạch Vân Đóa ngẩng mặt, nàng quả thực là không còn sức để mà than thở nữa rồi.

Cần phải bắt nạt con yêu thú này thế nào thì nó mới có thể đi đến nước này cơ chứ?

Đấy là yêu thú cấp bậc Thiên Vương đó!

Chiến lực thật khẳng định phải cao hơn cấp bậc Thiên Vương thông thường, nhưng mà trong tay sư mẫu lại dường như giống nuôi một con mèo nhỏ ngoan ngoãn nghe lời…

“Còn có cái mũ sắt này, đây là bảo bối hộ thân của Liệt Hỏa Đại Vu, vốn dĩ là nhìn trúng bộ khôi giáp kia của hắn, thế nhưng mà ta da mặt mỏng, quả thực là ngại đi đòi người ta cho nên chỉ lấy một cái mũ sắt, dùng tạm vậy…”

“Tấm thuẫn này là linh bảo tùy thân của Phong Đạo Nhân của Đạo Minh, hắn nợ chúng ta nhiều như vậy, chỉ bằng tấm thuẫn này nhất định là không đủ, coi như lấy chút tiền lời, ngươi không cần có gánh nặng trong lòng.”

“Đây là…”

Trong chốc lát, một đống bảo vật hộ thân như mũ giáp, khiên chắn, kính hộ tâm, … hiện ra, Tả Tiểu Đa ước chừng nhận được hai ba mươi món, mỗi một món đều là bảo bối trên đời hiếm có, đều là vật trong mơ.

Ngô Vũ Đình lại suy tư một lát, ngẩng đầu nhìn Tả Trường Lộ, ý là: Chỗ ngươi còn cần bổ sung thêm gì không, không biết ta còn quên gì không, ngươi xem rồi bổ sung đi.

Tả Trường Lộ thở dài, mặc dù khí độ tư dưỡng đã đạt tới cảnh giới siêu phàm, hiện tại vẫn như cũ không nhịn được mà trợn trắng mắt.

“Những thứ mà ngươi chuẩn bị, ta cảm thấy cho dù ta ta độ kiếp cũng đủ dùng.”

“Vớ vẩn.”

Ngô Vũ Đình mắng một câu, lúc này mới đột nhiên dường như nhớ ra gì đó, nàng lấy ra một đống bình nhỏ: “Phàm là có tí xíu khuyết thiếu thể lực, linh khí chân nguyên không đủ dùng, thì bóp nát một cái cho vào miệng.”

“Ngoài ra, cục đá có thể cấp tốc khôi phục kia đừng tùy tiện dùng, phải đợi đến lúc quan trọng nhất mới được phép động đến, có thể không dùng thì đừng dùng có biết chưa?”

“Mẹ, sao ngươi biết thứ đó?”

“Ha ha…”

Ngô Vũ Đình sắp xếp xong xuôi vẫn cau mày suy xét hồi lâu, xác định không còn sơ hở gì mới nói: “Ngươi đã nghĩ ra nơi để đột phá chưa? Nơi nào có nắm chắc nhất?”

Tả Tiểu Đa thử dò xét nói: “Nếu mà để nói nơi tương đối đặc thù, khiến ta càng cảm thấy an toàn thì ta muốn đột phá trên vách núi thầy Tần ngã xuống lần trước, khu vực đó rất đặc biệt, rất quỷ dị, nhưng khiến ta rất yên tâm.”

Ngô Vũ Đình quả quyết nói: “Không được! Nơi đó không được!”

“Không được?”

Tả Tiểu Đa mở to hai mắt: “Vì sao?”

“…”

Ngô Vũ Đình cạn lời, nói: “Ta cảm thấy nới đó quá hoang vu, lần đột phá này của ngươi nhất định phải gộp đủ vận mệnh lẫn thiên thời địa lợi nhân hòa, nhân hòa chi lực của chúng ta có chút dư dả, nhưng mà bổ trợ khí vận chi lực thì có vẻ không đủ.”

Nàng nghĩ một lát, nói: “Nếu không thì đột phá trên không trung thành Thượng Kinh đi. Ừm, Cửu Ngũ chi khí nhân gian trên không trung Hoàng cung đủ để triệt tiêu một phần thiên vận kiếp sát.

Tả Trường Lộ hết sức cạn lời: “Làm như vậy thì kết quả trực tiếp chính là hao mòn lượng lớn vận khí của Hoàng cung, người không có đủ vận khí trong Hoàng thất sẽ vì vận khí suy sụt mà kiệt lực, chết non giữa đường có biết hay không? Làm vậy thì hơn một nửa Hoàng thất sẽ sụp đổ trong trận này.”

Ngô Vũ Đình trợn trắng mắt, lầm bầm nói: “Vậy cũng chẳng sao mà?”

Tả Trường Lộ trầm ngâm một chút, nói: “Đột phá trên vách núi đó cũng được, bên kia chính là một chỗ tuyệt địa, có thừa địa lợi, càng có thể chuyển đổi vận mệnh biến chỗ chết thành đường sống.”

Trong lòng Ngô Vũ Đình không vui, theo cách nghĩ của nàng, đột phá ngay phía trên Hoàng cung vẫn tốt hơn.

Đế khí của các triều đại, Chân Long khí nhân gian, cùng với Hoàng khí của Cửu ngũ chí tôn và Quốc vận khí của Viêm Võ, khí vận do tập thể dâng lên của đại lục Tinh Hồn cùng hợp lại trùng kích Thiên kiếp.

Đây mới là lựa chọn tốt nhất.

Mặc dù sau đó Thiên Đạo tính sổ, sấm rung chớp giật, số mệnh sụt giảm, rất có thể sẽ tạo thành tổn thất rất lớn trong nhân số Hoàng tộc, đoạn tử tuyệt tôn cũng không phải không có khả năng, nhưng những điều này không nằm trong phạm vi suy xét của Ngô Vũ Đình.

Trong mắt nàng, một Hoàng thất nho nhỏ này, khụ…

Có lẽ lời phán xét Tả Tiểu Đa dành cho mẹ mình không hề sai, con gái của Ma Tổ đương nhiên là Đại Ma Vương.

Nhưng dưới sự khuyên bảo của Tả Trường Lộ cuối cùng nàng cũng từ bỏ kế hoạch mà nàng cho rằng là hoàn mỹ nhất.

Địa điểm xác định.

Những chuyện còn lại thì dễ bàn hơn.

“Mẹ, bọn Lý Thành Long muốn đến xem con đột phá.” Tả Tiểu Đa nói: “Mẹ xem…”

“Không được.”

Tả Trường Lộ, Ngô Vũ Đình, Bạch Vân Đóa cùng đồng thanh nói.

“Ngươi cho rằng đây là xem kịch chắc? Thế mà lại còn tổ chức thành đoàn đi xem ngươi đột phá nữa chứ.”

Một ngón tay của Ngô Vũ Đình chọc lên trán Tả Tiểu Đa, chọc đến mức hắn lảo đảo.

Sau đó cảm thấy rất là thuận tay, nàng cong ngón tay sau đó thuận tiện búng một cái.

Bình Luận (0)
Comment