Du gia làm sao có thể tạo ra một đám con cháu gây thất vọng như thế?
Chê nghèo yêu giàu, lập mưu lừa hôn, vậy mà lại lừa đến trên đầu Ngự Tọa!
Một đám đều nghĩ, dưới tình huống chú Tả Tả thẩm không hiểu rõ gì cả, dùng chiêu giấu trời qua biển, biến hôn sự thành sự thật!
Đây quả thực là hỗn đản.
Ta cũng không dám làm như vậy.
“Thật là một lũ ngu xuẩn! Chỉ cần là người sáng suốt nhìn một cái là có thể nhìn ra chú Tả đang dùng chiêu chính là thừa dịp để làm, nói rõ ra chính là muốn lộng Du gia. Nghĩ đi, sau khi chú Tả đến Thượng Kinh, chỉ cần hắn muốn nghe, muốn biết chuyện gì, toàn bộ Thượng kinh, cho dù ngươi trốn trong mật thất để truyền âm, cũng không thể nào gạt được hắn!”
“Thậm chí chú Tả Tả thẩm còn là trí giả thiên lự, được ít mất nhiều. Nếu suy nghĩ của các ngươi trở thành sự thật, con gái nuôi của Ngự Tọa Tuần Thiên, thật sự bị các ngươi gạo nấu thành cơm dễ dàng như vậy thì tiếp theo sẽ thế nào? Động một chút chính là lôi đình nổi giận, một gia tộc bị hủy diệt, cũng chỉ là chuyện một cái vẫy tay mà thôi.”
“Loại tiền lệ này nhất định không thể mở!”
“Nếu cô nương thuộc nhà cao tầng các ngươi cũng ngầm làm như vậy, làm chuyện gạo nấu thành cơm là có thể kết thân gia... Như vậy thì thiên hạ này còn không đại loạn? Lão tử rõ ràng đã dưỡng ra một đám heo!”
“Cho rằng thế tục tình lý tầm thường có thể áp chế các cường giả đỉnh cấp trên đời sao? Không biết rằng bản chất của thế giới này chính là cường giả vi tôn, chính là nắm tay của ai lớn hơn thì người đó mới có đạo lý sao?”
Đầu của Du Đông Thiên nhanh nổ. May mà tốc độ của hắn thật sự rất nhanh, trước sau cũng chỉ mất mấy trăm hơi thở, theo một tiếng nhỏ xoát vang lên, cả người hắn đã đáp xuống đại viện Du thị gia tộc, bước thẳng vào bên trong.
Nhưng mà bộ dáng lúc này của Thiên Vương đại nhân chính là một thNiên huynh. Hắn cứ đi vào trong như vậy, những hộ vệ bên ngoài của Du gia căn bản không quen, nhìn thấy một người xa lạ đột nhiên xuất hiện trong nội viện của Du gia thì làm sao có thể không hét lên bảo dừng lại: “Ai? Đứng lại! Nếu dám vọng động, giết chết bất luận tội!”
Lời còn chưa dứt, đã nhao nhao xông lên. Đao thương như rừng, đằng đằng sát khí.
Sau đó...
“Cút!”
Tất cả mọi người đều biến thành một đống hồ lô.
May Du Đông Thiên niệm tình bọn họ mang chức trách trong người, không thể xem là sai lầm. Nếu không với tâm cảnh khó chịu hiện tại của hắn thì đàn hộ vệ này đã sớm chết thành cặn bã!
Rẽ một cái, cửa chính trước đại sảnh, một đám lão tổ tông đã cung cung kính kính quỳ gối ở đó.
“Cung nghênh... … Lão tổ tông...”
Du Đông Thiên giơ tay lên tát một cái, đánh cho một lão nhân ở đằng trước xoay tròn mười bảy cái, cả giận nói: “Ta không phải là lão tổ tông của các ngươi, các ngươi mới là lão tổ tông của ta, tổ tông thật sự! !”
Nhìn lão tổ tông sắm vai một con quay ở giữa không trung, từng người của Du gia đều run lẩy bẩy, như ve sầu mùa đông.
“Đều cút vào đây cho ta!”
Du Đông Thiên phất tay áo lớn một cái, sải bước đi vào ảnh chính.
Lại sau một lúc lâu, trong đại sảnh tràn ngập âmthanh âm đôm đốp đôm đốp.
“Tất cả các ngươi đều cút đến tiền tuyến cho ta! Tất cả đều ở nhà nhàn quá, nhàn thành tổ tông! Nhàn thành tục nhân thế tục! Các ngươi cho rằng Du gia vì sao có phong quang như bây giờ? Là do các ngươi dùng chính trị ngoại giao, dùng những thủ đoạn giao dịch bất nhập lưu lấy được? Là do các ngươi liên hôn làm ra? ! Lão tử ác chiến vạn năm, ngược lại lại để cho các ngươi ở hậu phương tận hưởng phúc phận, nằm thắng nhân sinh! Từ hôm nay, tất cả con cháu của Du thị gia tộc đều phải dựa vào năng lực của chính mình, mặc kệ kinh thương hay là tham chính hay lại là nhập ngũ, đều bằng bản sự mưu sinh. Nếu có bất luận kẻ nào dám động vào quan hệ trong nhà thì ngay lập tức trục xuất khỏi gia tộc!”
“Từ hôm nay, Du thị gia tộc niêm phong môn thoái ẩn; sẽ không tham gia vào xếp hạng các đại gia tộc ở Thượng Kinh, càng không được tham dự vào chuyện chia cắt bánh kem ở Thượng Kinh!”
“Từ hôm nay! Phàm là con cháu của Du thị gia tộc, người nào đạt tu vi từ Anh Biến trở lên, nhất định phải đến tiền tuyến lịch luyện chiến đấu trong khoảng thời gian không dưới ba năm! Không phân nam nữ! Còn sống là mệnh, tiền đồ là do chính ngươi lấy được, là vinh quang cá nhân; đã chết cũng là mệnh, chôn vào phần mộ của tổ tiên, không thiệt là dòng dõi của Du gia!”
“Từ hôm nay, toàn bộ Du gia không được can thiệp vào chính sự của Tinh Hồn, niêm phong môn bế hộ, toàn gia ở ẩn!”
“Nếu lại để ta nghe thấy người của Du gia ở bên ngoài lũng đoạn thị trường, gây chuyện thị phi, khinh nam bá nữ, xâm chiếm người khác... Trước khi ta tự mình trở về xử lý, nếu còn không xử lý sạch sẽ, tất cả người phụ trách xử lý chuyện này đều sẽ bị ta xử lý toàn bộ!”
“Nhìn xem Vương gia, rồi nhìn lại các ngươi! Để tay lên ngực tự hỏi, hiện tại các ngươi làm ra chuyện này thì thực chất các ngươi với Vương gia có gì khác nhau? Trong nhà có một Thiên Vương nên khiến các ngươi trở nên kiêu ngạo đúng không? Các ngươi đều cho rằng chính mình là Thiên Vương à? !”
Tiếng gầm của Du Đông Thiên vang lên không hề che giấu, gần như chấn động một nửa Thượng Kinh, giống như sấm sét, đinh tai nhức óc!
“Quỳ! Tất cả đều quỳ cho ta! Quỳ trước bài vị tổ tông mà tỉnh lại!”
Du Đông Thiên bỗng bực bội: “Phi, thôi quỳ ở chỗ này, lão tử còn chưa có chết! Các ngươi làm gì có bài vị tổ tông...”
Phẫn nộ nói: “Hơn vạn năm nay lão tử chưa bị Đế Quân mắng... Đám con cháu bất hiếu các ngươi... Các ngươi là tổ tông của ta!”
“Một đám xấu hổ mất mặt!”
“Sớm biết nếu nuôi các ngươi trở thành như vậy, lúc trước lão tử còn không bằng...”
Lời còn chưa dứt, Du Đông Thiên đã phất tay áo bỏ đi, không còn dấu vết.
Chuyện này, đơn thuần chỉ là giáo huấn trong nhà mình chứ chưa phải kết thúc!
Thậm chí, đây chẳng qua chỉ là ban đầu, là bộ phận nhỏ dễ giải quyết nhất!
Bên kia, gia yến ở Tả gia vẫn còn tiếp tục tiến hành.
Sau khi Du Tiểu Hiệp đi rồi, không khí đột nhiên biến đổi, càng nhiệt liệt hơn, tài ăn nói của Tả Trường Lộ vô cùng tốt; từ đầu đến cuối đều khống chế được cục diện, khiến nó không đi quá nhanh, cũng không quá chậm...