Nhưng mà nói thế nào, Đông Phương Đại Soái không phải là giả!
“Rốt cuộc là thân phận gì?” Trong mắt mọi người đều là khao khát muốn biết.
“Ha ha ha... đoán đi? Đoán xem?” Tả Tiểu Đa bắt chéo hai chân, đắc ý lắc lư đầu và đuôi.
“....”
Mọi người cạn lời.
Vốn dĩ đối với thân phận đời hai của tên này còn có chút kính nể và cảm giác xa cách, nhưng mà nhìn thấy bây giờ tên này khoe khoang đến sắp bay lên trời, đức hạnh đê tiện đến sắp xuyên xuống đất, những cảm giác trước đó lập tức biến mất hoàn toàn, mất sạch như chưa tồn tại.
“Đoán không ra, không dám đoán.”
“Vậy các ngươi từ từ buồn rầu đi.”
Tinh thần Tả Tiểu Đa sống động, trong không gian Diệt Không Tháp ngẩng đầu huýt sáo: “Quét quét quét quét....”
Mọi người tra hỏi nửa ngày, Tả Tiểu Đa kiên quyết không nói, trạng thái càng ngày càng đê tiện....
Nhưng những người khác cũng không có cách, cha đã nói rất long trọng, phải trong mấy ngày này trông chừng mấy tên nhóc này đàng hoàng.
Trước khi không có sự cho phép của cha, mình không thể trực tiếp gián tiếp tiết lộ cái gì.
Nếu mọi người đoán được, vậy chuyện không phải mình nói.
Mà lúc này nhìn thấy khuôn mặt cả người của mọi người còn tràn đầy trạng thái buồn bực, Tả Tiểu Đa vui vẻ đến đuôi mình cũng sắp vểnh lên.
Một đêm không nói nên lời.
Đám người Lý Thành Long ở lại bên trong Diệt Không Tháp mỗi người tiến hành lần áp chế cuối cùng.
Mà Tả Tiểu Đa gần đột phá, đương nhiên không thể tiếp tục ở lại bên trong, đành ra ngoài.
Không ngờ lúc này vợ chồng Tả Trường Lộ dẫn Tả Tiểu Niệm vào trong phòng không biết nói gì, Tả Tiểu Đa đập cửa cả nửa ngày, cửa lại không đập mở, cảm thấy mình bị coi thường, không khỏi bất mãn.
Chợt nhìn thấy toàn bộ bàn tiệc đó, mâm bát la liệt vẫn còn chưa thu dọn....
Tả Tiểu Đa tiện tay vẫy một cái, linh khí theo đó xao động, thoáng cái đã thu dọn sạch sẽ toàn bộ căn phòng, nhưng mà cách thức Tả Tiểu Đa dọn phòng còn có kết quả khác, không những chén đũa sạch sẽ, cất giữ thu dọn ngăn nắp, mà còn dùng chân khí bao mọi thứ lại, trực tiếp thu vào, đột ngột ném ra, một tiếng loảng xoảng rơi vào một bãi rác cách đó mấy km.
Giàu!
Tùy hứng!
Sau đó lau bàn, lại đẩy tất cả ghế về vị trí, trở về ngăn nắp, lại tuyên bố xong việc.
“Chuyện này nếu ta dùng để làm việc nội trợ... mức độ tay chân nhanh nhẹn này, kiếm được bao nhiêu tiền..”
Không thể không nói, trong đầu óc của Tả Tiểu Đa ý tưởng tuyệt vời thật sự liên miên bất tuyệt, hơn nữa suốt quá trình đi vào không tính đi ra, cũng có một kết quả khác, người bình thường không thể bắt kịp.
Đợi nửa ngày, vợ chồng Tả Thị cùng Tả Tiểu Niệm vẫn chưa lải nhải xong, Tả Tiểu Đa nhàn rỗi buồn chán cực kì cẩn thận điều động mấy nguyên khí cuối cùng trong đan điền, thay đổi thành sức mạnh Viêm Dương Chân Kinh, sau đó lại tiến hành tinh luyện, chuyển hóa thành thuộc năng Nguyên Hỏa, nhưng trước mắt hắn có thể làm, cũng chỉ đến đây thôi.
Muốn tiến một bước chuyển hóa Nguyên Hỏa thành Chúc Dung chân hỏa thuần khiết, với tu cảnh trước mắt của hắn mà nói, lực còn chưa đạt đến.
Nếu cưỡng ép dung hợp, e rằng Tả Tiểu Đa sẽ lập tức biến thành một quả cầu lửa lớn bay lên trời, chính là hóa thành ánh sáng đom đóm đầy trời, trở thành cát bụi.
Từng sợi nguyên khí chuyển hóa, Tả Tiểu Đa ngồi xếp bằng trong phòng khách, cẩn thận từng chút, không dám có chút buông thả.
Cuối cùng, cuối cùng... cuối cùng đi đến sợi cuối cùng.
Luyện hóa triệt để hoàn thành, lại không có chút rảnh rỗi.
Lúc này, một chút minh ngộ cảnh bất giác sinh ra từ đáy lòng, xao động liên miên.
Thế!
Thế có thể mượn, nhưng không thể dựa vào mượn, chỉ có thế của bản thân, mới thật sự thuộc về mình, suy nghĩ thế nào, dung hợp ba hồn bảy phách lại thế ấy, sau đó phát ra một loại riêng, có hàm ý, thuộc về cá nhân mình....
Tả Tiểu Đa đang cẩn thận tìm tòi trong huyền hư, mà khi một sợi chân nguyên cuối cùng cũng bị luyện hóa, trời đất theo đó xảy ra thay đổi.
Biến hóa đang lặng lẽ tiến hành, nhưng mà trên toàn bộ bầu trời Thượng Kinh, vân kiếp lại đang lập tức tụ hội.
Vô số đám mây đen, từ bốn phương tám hướng, đến nhanh như điện xẹt, nhanh chóng tụ họp bên này.
Tia chớp vô thanh, giống như lưới nhện chi chít dày đặc, trên không lại đan thành một cái lưới khổng lồ bao trọn ba đại lục!
Lại qua một lúc, một đám mây đen vị trí trung tâm mạng nhện khổng lồ xuất hiện trạng thái chầm chậm xoay tròn, màu sắc đen nhánh đó lập tức nhuộm toàn bộ mảng trời xanh thành piano đen.
Giống như có vài cảm ứng, đám mây đen khổng lồ che trời lấp đất tương tự hai mảng khác bên cạnh cũng chầm chậm xoay tròn....
Gần như trước sau không kém nhau, một đám mây đỏ yêu dị tông màu khác lại từ xa bay đến như tên bắn, nhưng mà trong chớp mắt, đã đến vị trí trung tâm bầu trời.
Sau đó ba đám mây đen và đỏ đó dây dưa hỗn loạn tại một chỗ, mà đám mây đỏ kì dị sau đó càng ngang ngược, cứng rắn chen vào giữa ba đám mây đen, ba đám mây vốn dĩ xoay tròn, cũng theo đó biến thành bốn đám.
Trên cả bầu trời, giống như xuất hiện bốn con mắt khổng lồ, đều đang chầm chậm xoay tròn.
Ba đen một đỏ.
Mà trạng thái này chỉ kéo dài trong giây lát, lại một đám mây màu tím xa tắp cuồn cuộn tiến đến chân trời, dùng tư thế ngang tàng lao vào trong tầng mây!
Lại một đám mây màu xám tro cũng đang ở một phương hướng khác, một đám mây màu lục xông lên trời, mạnh mẽ gia nhập vào tầng mây...
Cứ như vậy, trước sau bảy đám mây, tập hợp trên trời, đồng loạt xoay tròn trên không, cảnh tượng hùng vĩ chưa từng thấy, lại hiện ra biến hóa cực kì khôn lường.
Trong phòng....
Vợ chồng Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình cảm ứng được biến cố phát sinh cùng nhau ngưng thần quan sát dị tượng đột ngột đến trên không, sắc mặt hai người âm trầm như nước, vẻ mặt u sầu nặng nề, gần như biến thành thực thể.
Bên phía Tả Tiểu Đa không hề có tin nhắn đột phá gửi đi, nhưng mà thiên kiếp đã có cảm ứng rồi, dã bắt đầu tụ họp rồi, có hành động.
Hơn nữa vừa hành động, động tĩnh, thanh thể cực lớn sợ hãi người nghe!
“Làm sao có thể thất tộc thiên kiếp?” Ngô Vũ Đình khong thể hiểu nỗi, thậm chí có chút nỗi giận.
Đây không phải nhắm vào con trai của ta sao?
Đây không phải bắt nạt người sao?
Thiên kiếp như vậy, các ngươi dùng để đánh Phi Thiên?