“Thôi yên tâm đi, đừng có sốt ruột.” Ánh mắt Tả Trường Lộ sâu lắng, vỗ vỗ vai vợ: “Chỉ là thất tộc thiên kiếp, có lẽ cũng không tồi, ít ra nó vẫn còn tốt hơn kết quả tệ nhất mà ta dự tính…”
“Hả? Kết quả tệ nhất mà ngươi dự đoán còn nghiêm trọng hơn thế này sao?”
“Trên người Tiểu Đa mang rất nhiều nhân quả, đại đa số đều là do hắn gây ra... là tự mình chuốc họa vào thân, tự mình tìm rắc rối, không thể trách người khác được…” Lúc Tả Trường Lộ nói ra những lời này, tự nhiên thấy hơi đau răng.
“Nhưng mà hắn rốt cuộc làm cái quái gì vậy, sao mà có thể dây dưa nhân quả nhiều như vậy chứ?”
“Làm gì? Ngươi suy nghĩ kỹ lại xem, hắn sinh ra ở Tinh Hồn, Tinh Hồn lại liên minh với Đạo Minh, bản thân lại là thiên tài tuyệt thế, không thể chạy trốn lưỡng tộc thiên kiếp... Sau đó hắn lại nhận Hồng Thủy làm cha nuôi, Hồng Thủy hiện giờ chính là cao thủ đệ nhất của Vu tộc, đương nhiên sẽ lại liên quan đến thiên đạo Vu Minh...”
“Một chuyến đi đến Ma tộc lại được Chúc Dung Tổ Vu truyền thừa, càng không thể phân rạch ròi khỏi thiên đạo Vu tộc. Sau đó, hắn kể lại hắn còn qua lại với Linh tộc và Ma tộc, e rằng ngay cả chúng ta và chính hắn cũng không biết nhân quả lại lớn như vậy, cứ tính như vậy thì sẽ thành thiên kiếp ngũ tộc.”
“Cho dù đồng thời mang nhân quả của hai tộc Linh Ma, nhưng tình huống hiện tại còn trộn lẫn với thiên đạo của Yêu tộc, vậy phải nói như thế nào nhỉ?”
“Dù ta không thể lý giải nổi điều này, nhưng con trai chúng ta xưa nay vốn có rất nhiều cuộc gặp gỡ bất ngờ, nói không chừng vì nguyên nhân nào đó có lẽ hắn đã chọc tới Yêu tộc...”
“Cho dù như thế, cũng chỉ có sáu tộc... Mối nhân quả liên quan đến Tây Phương giáo từ đâu mà đến? Ngươi nói hắn vì nguyên nhân nào đó mà liên quan đến Yêu tộc, ta cũng đồng ý, nhưng mà Tây Phương giáo đã mấy triệu năm không có tin tức gì, thậm chí cũng không nghe người xưa tương truyền lại gì, bọn họ có qua lại với nhau sao?”
Thắc mắc của Ngô Vũ Đình cũng chính là điểm mà Tả Trường Lộ cảm thấy không thể hiểu được, hai người đều cảm thấy... chuyện này thật sự quá kỳ quái, con trai mình có liên quan gì với Tây Phương giáo chứ?
Không hiểu sao mà thất đại thiên đạo lại hội tụ cho được!
Điều này có tốt hay không đây?
“Đúng rồi, vừa rồi ngươi nói có khả năng còn tệ hơn, có khả năng nào tệ hơn tình hình bây giờ sao?”
Vẻ mặt Ngô Vũ Đình căng thẳng hỏi.
Tả Trường Lộ nở một nụ cười gượng gạo: “Làm sao ngươi lại bỏ qua nhiều tin tức về con trai mình vậy hả? Hắn ở thành Phượng Hoàng còn có đại danh khác, Tả đại sư, ai nghe cũng thích, không lẽ là vô căn cứ? Hắn dùng ý tưởng thần thông để chỉ điểm chúng sinh khỏi con đường lầm lạc, cứ nói là trúng, ta không biết bản lĩnh này của hắn từ đâu mà đến, nhưng điểm mấu chốt của phương hướng giải quyết này là tiết lộ thiên cơ, dùng thiên tâm để đổi nhân tâm, nhìn thấy được tương lai, chẳng phải sẽ tạo nhiều nghiệp nhân quả với Thiên đạo sao?”
“Còn hơn thế nữa, hắn dùng tướng pháp thần thông kết hợp thuật Vọng Khí, gần như có thể xoay chuyển Càn Khôn, giúp Niệm Nhi chống lại nhân quả to lớn của Phượng Mạch xung hồn, nếu tình huống nghiêm trọng nhất xảy ra, hai tầng nhân quả này mà phản phệ mới chính là điều đáng sợ nhất...”
Sắc mặt Ngô Vũ Đình tái đi, cả người run lên nói: “Cũng còn may, hiện tại chỉ đối phó với thất tộc thiên kiếp, không cần xử lí hai tầng nhân quả mà ngươi dự đoán kia, vẫn còn một đường sống sót...”
“Không đúng... còn có... thật ra còn có...”
Sắc mặt của hai người Tả Trường Lộ đều biến đổi, ánh mắt tập trung, nhưng thân thể lộ ra vẻ cứng ngắc.
Chỉ thấy chân trời phía đông, một đám mây đột nhiên lao lên, đám mây hình thành một con rồng vàng, đột nhiên phóng tới, bay vòng hàng ngàn dặm trong phút chốc, che phủ cả bầu trời, cùng lúc đó ở cuối bầu trời về phía Tây, một con Phượng Hoàng ngũ sắc giương cánh bay lên!
Chỉ trong khoảnh khắc, một con rồng một con Phượng Hoàng đã hóa thành một luồng đại lốc xoáy trên bầu trời Thượng Kinh...
“Chà chà, quả nhiên là thiên đạo thần tộc thượng cổ cũng đến giúp vui...”
Lần đầu tiên, đôi mắt kiên định của Tả Trường Lộ lại lộ ra vẻ bối rối, còn có hơi nghiến răng nghiến lợi...
Ngô Vũ Đình cuộn hai tay vào nhau, mắng: “Tên tiểu tử này thật sự là một yêu tinh gây rắc rối mà... Thiên kiếp của đứa con này làm sao có thể đạt hoàn mỹ đây? Nhìn tình hình hiện tại, chỉ sợ... có thể bảo toàn tính mạng... đã rất khó rồi!”
Ngô Vũ Đình còn chưa kịp dứt lời, lại có một màn sương mù cũng quỷ quái tựa như vân kiếp kia mạnh mẽ ập đến, cùng nhau hội tụ nơi chân trời.
Mặt Ngô Vũ Đình tái mét.
Cơ thể của Tả Trường Lộ cũng cứng lại ngay lập tức.
“Thôi xong!”
“Đúng là cửu đại thiên đạo, thập toàn Lôi kiếp!”
Sắc mặt Tả Trường Lộ tái mét.
“Đứa con trai này của ta... đây là tạo ra lịch sử sao? Nhưng ta thấy rất kỳ quái, hắn suy cho cùng lấy đâu ra bản lĩnh đó, còn dẫn đến nhiều nhân quả như vậy chứ?”
Bóng người vụt qua, Lệ Trường Thiên từ trên trời giáng xuống.
“Thật không thể tin được... Hai người các ngươi rốt cuộc là sinh ra nghiệp chướng gì vậy? Nhiều nhân quả thiên kiếp như thế này... chắc chém thành từng mảnh vụn luôn quá! Ta thấy cứ cái đà này, đừng nói có thể độ kiếp được hoàn mỹ, chỉ sợ ngay cả đầu thai chuyển thế cũng không có cơ hội...”
“Câm miệng!” Ngô Vũ Đình mãnh quay đầu, nhìn thấy cha mình, hét một tiếng dữ tợn.
“...”
Ma Tổ nhất thời cúi đầu, không mở miệng được nữa.
...
Ngay khi Ngô Vũ Đình và Tả Trường Lộ, Lệ Trường Thiên đều kinh ngạc tới mức cực điểm…
Trong Diệt Không Tháp của Tả Tiểu Đa.
Oa Hoàng kiếm keng một tiếng, xuất hiện giữa không trung, kiếm quang tỏa ra bốn phía, yêu khí bốc lên, vèo vèo lao vào không gian, thẳng tiến vào trong thần hồn của Tả Tiểu Đa.
Thí Thần Thương Yên Thập Tứ cũng bám gót theo sát. Sau đó, ngọn lửa ma quái bay vút thẳng lên, vèo một tiếng hóa thành màn sương đen, rồi vụt đi.
Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu lăn lộn mấy vòng, cũng xuất hiện sôi nổi.
Tiểu Tiểu ba chân nhảy nhót, vụt một tiếng hóa thành một ngọn lửa.
Tiểu Long vốn ít khi xuất hiện cũng từ trên núi lượn đến, lặng lẽ bay lên, vội vã rời đi...
...
Vợ chồng Tả thị lo lắng không thôi, sợ hãi siêu cấp Thiên kiếp nào đó sẵn sàng chờ phát động.