Nhưng đương sự Tả Tiểu Đa này cũng không biết bên ngoài đang là thảm họa đang âm thầm kéo đến, thậm chí không biết đám con nuôi của mình đã cùng nhau xuất động, trong đầu cũng chỉ cảm thấy hình như chúng nuối đuôi nhau mà đến.
Đột nhiên rơi vào trạng thái ngộ đạo tất cả đều bị lãng quên, may mà cả quá trình cũng chỉ kéo dài trong một phút ngắn ngủn, nhưng các loại cảm ngộ thật sự rất nhiều, lại tiến vào đầu cùng một lúc, đầu óc căng thẳng muốn nổ tung, bị choáng ngợp không chịu nổi, tỉnh dậy ngay lập tức.
Trong nháy mắt thần trí lặp lại sự minh mẫn, Tả Tiểu Đa mới ngạc nhiên phát hiện ra chân nguyên khắp người mình, đã nổi lên một cơn dữ dội, mà đi đến giai đoạn này, cho dù được siêu cấp tu giả giúp đỡ áp chế, hay bất kỳ thần diệu linh dược cũng chẳng ăn thua gì, phải đối mặt với lần đột phá này, đột phá tới cảnh giới Phi Thiên!
Sức lực dời núi lấp biển, khí thế như chẻ tre lao đến cửa ải Phi Thiên, mạnh mẽ mà đi, sau đó chạm đến ngưỡng cửa, chỉ cần một cái chạm nhẹ là có thể xuyên thủng thành lũy của cảnh giới, giờ này khắc này, lại như một kết giới nghiêm ngặt, vững chắc vô cùng, không thể phá vỡ!
Tả Tiểu Đa vốn tưởng rằng từng bước thuận theo tự nhiên nhưng lại không ngờ, nhìn vào bên trong kinh ngạc, ở nơi hiểm yếu, pha trộn không biết bao nhiêu loại khí sắc hỗn tạp!
Xảy ra chuyện gì?
Trước khi Tả Tiểu Đa có thể phân định rõ, sự áp đảo trên bầu trời như cái lồng hung hãn đã chụp xuống, thân thể chân nguyên nhất thời nhảy lên bốn phía...
Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy ngũ tạng như thiêu đốt, nhưng lại không thể tự mình áp chế được, buột miệng hét to một tiếng: “Cha! Ta sắp đột phá...”
Lời còn chưa dứt, Tả Trường Lộ vốn đã sớm chú ý đến nhất cử nhất động của con trai mình, ngay lập tức xuất hiện bên cạnh hắn, nắm lấy cổ hắn, vụt biến mất.
Ngay sau đó, Lệ Trường Thiên cũng đi theo sát, Bạch Vân Đóa đang nhảy nhót dưới những đám mây, Ngô Vũ Đình mang theo Tả Tiểu Niệm cũng phóng đi.
Thân pháp của Tả Trường Lộ thuộc hạng thần tốc, trong nháy mắt, hai cha con đã ngang nhiên đã ở trên đỉnh Đoạn Hồn Nhai.
Tả Trường Lộ đột ngột buông tay, Tả Tiểu Đa ngã trên vách đá.
“Mặc vào phòng hộ mà mẹ ngươi đã đưa cho, chuẩn bị tất cả dược vật, đặt mấy viên đan dược trên đầu lưỡi trước, cơn phong ba Phi Thiên kiếp này của ngươi cũng không có gì kỳ hoặc, chi bằng toàn lực ứng phó, không thể có chút sơ suất nào.”
Tả Trường Lộ trầm giọng nói.
“Được.”
“Đừng quên những điểm mấu chốt mà ta đã nói với ngươi về điểm yếu của độ kiếp lần này, hãy cẩn thận ứng phó.” Giọng của Ngô Vũ Đình cũng vang lên, giống như tiếng trống chiều hay tiếng chuông buổi sớm, nhắc nhở Tả Tiểu Đa tất cả mọi chuyện, lại một lần nữa sử dụng phương pháp thần thức quán đỉnh, dấu vết sinh sôi nhập vào thần hải của Tả Tiểu Đa.
“Ta nhớ rồi, mẹ cứ yên tâm!”
Tả Tiểu Đa cố sức hét lên, lập tức tĩnh tâm ứng phó với chân nguyên đang nổi lên dữ dội, cố gắng kiềm chế lại, dẫn dắt đưa nó vào nề nếp.
Trong giây lát, mười luồng lốc xoáy trên bầu trời, lần thứ hai phóng tới đỉnh đầu.
Chậm rãi xoay tròn, từ từ chuyển thành xoay nhanh, rồi xoay nhanh dữ dội... Sau đó, gần như không thấy rõ nữa...
Trong bán kính ngàn dặm, hào quang linh khí cực lớn từ bốn phương tám hướng trong nháy mắt đều bị mười kiếp nhãn trên bầu trời làm rút sạch, không còn một giọt nào!
Thiên uy lạnh lùng, cuồn cuộn giáng xuống!
Đại đạo vô tình, nhân quả luân hồi!
Người này dám can đảm nghịch thiên, phải nướng hắn thành ngoài giòn trong mềm!
Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình đứng hai bên, cách xa hơn trăm dặm, dù có tu vi cao thâm như vợ chồng bọn họ, giờ này khắc này, cũng không dám hành động mù quáng, đặt một nửa lực chú ý lên người con trai mình, một nửa tinh lực còn lại đặt ở bên ngoài, ngăn chặn khả năng ngoại lực của thiên giới có thể quấy nhiễu!
Tả Tiểu Niệm ở cùng một bên với Ngô Vũ Đình, một bàn tay nắm chặt cánh tay của Ngô Vũ Đình, vẻ mặt vô cùng căng thẳng.
Lệ Trường Thiên và Bạch Vân Đóa phân chia nam bắc, cùng nhau dùng toàn bộ tinh thần đề phòng nghiêm ngặt.
Đội hình hộ pháp này có hơi đáng sợ.
Có bốn người hộ pháp, cho dù là thập nhị Đại Vu có thêm Đạo Minh Thất Kiếm liên thủ tấn công, trong một hai giờ đồng hồ, Tả Tiểu Đa cũng có thể tuyệt đối bình an vô sự.
Nhưng mà bốn người đều là chuyên gia tu hành, sao lại không biết, điểm yếu của sự phòng thủ này, không phải là tiêu diệt bất cứ kẻ thù nào, mà là lúc độ kiếp, trong mỗi một trận Đạo kiếp lôi đều ẩn giấu ác niệm.
Hoàn mỹ đột phá, nói dễ hơn làm.
Từ xưa đến nay, ngay cả trời cũng không hề hoàn mỹ, Tả Tiểu Đa muốn dùng tư thái hoàn mỹ để đột phá giới hạn trời và người, chắc chắn sẽ dẫn đến ác niệm phản phệ lớn nhất thiên địa.
Đúng vậy, vào lúc này, ngay cả Thiên Đạo cũng phải đố kỵ với Tả Tiểu Đa!
Cả thế giới đều ghen tị!
Tất cả những người tu luyện, không có ai mà không ghen tị.
Mà cơn thịnh nộ của thiên đạo, chính là thiên tai, có thể dùng lôi kiếp trút xuống, sau thiên tai sẽ là nhân họa.
Sau Lôi kiếp, dư âm sẽ khơi dậy sự phẫn nộ của vô số võ giả, bao vây tứ phía, cuồng phong thổi quét dữ dội từ tứ phía bắt đầu khởi động xông vào, chỉ cần xông tới, chỗ dựa bên người Tả Tiểu Đa sẽ càng hình thành tâm ma!
Một khi hình thành tâm ma, sẽ không được xem là đột phá hoàn mỹ!
Mà đám người Tả Trường Lộ thì muốn chém đứt tất cả mọi cuộc xâm lấn của tâm ma!
Bốn người mà Tả Trường Lộ tìm được, vợ chồng Tả Trường Lộ và Ma Tổ Lệ Trường Thiên, đương nhiên là không ngờ đến cảm xúc tiêu cực của cái gọi là tâm ma này, họ thuần túy người trong nhà, nhưng thật ra Bạch Vân Tiên Tử Bạch Vân Đóa, vẫn không hoàn toàn yên tâm.
Bởi vì chờ sự đột phá hoàn mỹ này, Bạch Vân Đóa đã đạt đến cấp Thiên Vương, cũng có thể hơi ghen tị.
Nhưng hiện tại không có người thứ tư thích hợp hơn!
Tâm cảnh tu vi Hồng Thủy Đại Vu đương nhiên có thể đảm nhiệm, nhưng nếu hôm nay muốn gọi Hồng Thủy đến đây vì chuyện này thì...
Có hơi...
Không cách nào mở miệng.
Chà, đến cả Tả Trường Lộ cũng không ngờ tình hình lại biến đổi đến mức này, suy cho cùng thì hắn vẫn khinh thường trình độ của Tả Tiểu Đa, nhưng lại gây ra nhân quả to lớn như vậy, còn có cửu tộc thiên kiếp, thiệt tình không thể ngờ tới!
Bỗng nhiên, mười đám mây lốc xoáy từ cả mười ngàn thước trên bầu trời đồng loạt áp xuống.