Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2188 - Chương 2186: Đẹp Trai Quá À! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2186: Đẹp trai quá à! (2)

Dù sao, mẹ của hắn là ta đây lại không thấy đẹp!

Nhưng mà có thể yên tâm một việc... sự hoàn mỹ trong dự liệu, cảnh Tiểu Cẩu Đát tự tìm đường chết như vậy, hẳn là không còn đâu.

Nhưng tính mạng vẫn không có gì nguy hiểm...

Dù sao thì bàn cờ thiên đạo vẫn đang chờ hắn, hắn không thể chết được.

“Chà, như vậy có thể coi như là công đức viên mãn... vốn dĩ là hai ta cũng có chút lòng tham...”

Ngô Vũ Đình và Tả Trường Lộ nhìn nhau, đều là nhìn thấy sự bất lực trong mắt đối phương.

Trên đời này, làm gì có cái gọi là thiên kiếp hoàn mỹ... Suy nghĩ nhiều rồi!

Hơn nữa, cho dù vốn là có thể vượt qua một cách hoàn mỹ, nhưng mà, trải qua sự khiêu khích của tên khốn bỉ ổi kia, ước chừng cũng không có thể hoàn mỹ nữa...

Tượng đất còn có sự tức giận của đất, huống chi là thương thiên đại đạo nắm trong tay vạn vật?

Thiên đạo từ trước đến nay vẫn luôn xử lý các thể loại không phục!

Dưới đỉnh Đoạn Hồn Nhai.

Quái vật kia toàn thân đều run lên, vốn dĩ nếu nhìn bao quát Vu Đạo tinh hồn tam đại lục, việc có thể làm cho nó sợ hãi vốn là rất hiếm hoi, mà xuất phát từ sự nhận thức về thiên kiếp, cộng với bản năng sợ hãi trời sinh, nỗi sợ hãi đã ngay lập tức tăng vọt đến cực điểm.

Về phương diện thiên kiếp này, tự nó đã đủ đáng sợ!

Càng bất ngờ hơn nữa, đây lại là thập toàn thiên kiếp!

Nếu chỉ là thập toàn thiên kiếp thật thì cũng thôi đi, ngươi là người độ kiếp, nên biết điều một chút, thành thành thật thật mà độ kiếp là được rồi, đừng nói là hại luôn cá trong ao, dù cho là hại hoa trong chậu thì cũng không hay đâu!

Nhưng mà ai có thể nghĩ đến, ai cũng không nghĩ ra được... Mẹ nó, cái người đang độ kiếp kia đúng là người điên!

“Mẹ nó... tha cho ta đi, ta thực sự chịu không nổi... Còn chưa bị thiên kiếp đánh chết thì đã bị tên điên trên kia hù chết rồi...”

“Chiến đấu với thiên kiếp! Mẹ nó, lại là thiên kiếp rúng động ngay trước mặt...”

“Ngươi có thể nào bớt bớt tìm đường chết một chút không?”

“Lão tử thật sự thấy đủ rồi... Mẹ nó tránh né nhiều như vậy năm, mà lại có thể gặp được một kẻ điên...”

“Đạo tổ đại nhân tại thượng, ta thực không phải cố ý... Xin ngài minh giám! Xin ngài nhất định phải minh giám! Ta vẫn luôn ngủ ở nơi này, đang ngủ thì tên khốn kia chủ động chạy đến bên trên ổ chăn của ta độ kiếp... Hu hu... cái này không trách ta được...”

“Ta thật sự là vô tội, ta vô tội mà...”

“Ta biết ta không nên run rẩy... nhưng ta ngừng không được, thế nào cũng không ngừng được...”

“Tha cho ta đi... Ta sau này sẽ nhất định thành thật, say này ngủ ở đây, ta cam đoan sẽ không bao giờ... ngáy nữa...”

“Làm ơn tin tưởng ta đi mà...”

...

Tả Tiểu Đa dễ dàng điều khiển, hạ bút thành văn, cộng thêm sinh khí dồi dào mà vượt qua đợt lôi kiếp thứ ba, tư thế vẫn tiêu sái như trước, thái độ vẫn thong dong như trước, vô số tư thế trêu chọc, uy hiếp, đùa giỡn liên tiếp xuất hiện.

“Thiên kiếp chính là một phép rửa tội, ở một mức độ nhất định, sống sót được thì sẽ có vô số lợi ích!”

Những cái khác không biết, nhưng mà những lợi ích vô tận kia... Tả Tiểu Đa đã cảm giác được.

Quả nhiên, thiên kiếp chính là món quà của trời cao.

Thật tốt quá!

Loại cảm giác này, làm cho ta muốn ngừng mà không được!

Tả Tiểu Đa cầm trong tay song chùy, hùng dũng đứng thẳng.

Nâng tầm mắt, ngửa mặt lên trời thét dài, chí khí quyết liệt.

Ta Tả Tiểu Đa, đã vứt bỏ công danh và bụi bặm nhân gian, đi qua trăm vạn dặm đường mây và trăng!

Rốt cục vào lúc này, tiến lên từng bước sẽ là siêu phàm nhập thánh!

Đừng chần chờ nữa, thiếu niên đầu bạc trắng, trống rỗng và sầu muộn!

Thiên kiếp, đừng chần chờ nữa, đừng chần chờ nữa! Mau tới đây đi!

Trận lôi kiếp thứ tư đã nhanh chóng bắt đầu.

“Đại chuỳ của Tả gia, đã đói khát quá rồi!”

Ầm ầm răng rắc răng rắc...

Đợt lôi kiếp lần thứ tư trong hy vọng đến như dự đoán, mà bắt đầu từ đợt thứ tư này, Tả Tiểu Đa lần đầu tiên cảm thấy áp lực.

Lôi kiếp xem ra vẫn còn thô như cũ, nhưng màu sắc bên trong càng lúc càng trầm, ánh sáng rực rỡ bên trong càng ngày càng sặc sỡ, càng lung linh huyền ảo.

Qua đối kháng cảm nhận được rằng, sức mạnh ra đòn bổ xuống của mỗi trận sấm sét ở đợt này mạnh hơn gấp mười lần so với ba đợt trước!

Tả Tiểu Đa trong tay vẫn cầm Cửu Cửu Miêu Miêu chùy để chống cự trực tiếp, mỗi một va chạm đều là một cú va chạm gay gắt, cứng rắn, giống hệt như trước đây!

Nhưng Tả Tiểu Đa lại cảm thấy rõ ràng... bản thân hắn sợ là sẽ không cáng đáng được bao lâu nữa.

Rõ ràng linh lực khổng lồ từ bên ngoài vẫn đang tiếp tục tràn vào trong cơ thể, nhưng mỗi lần đối kháng với sấm sét đều phải tiêu hao một lượng lớn chân nguyên linh khí khác thường, nguyên khí trong cơ thể vốn dồi dào như muốn nổ tung, cùng với mức tiêu hao ở cường độ cao như vậy, dĩ nhiên có dấu hiệu dần dần trở nên khó kéo dài.

Cuống lưỡi ép xuống ba viên đan dược và một viên đan dược sớm đã nuốt xuống bụng trước đó và đang dùng linh khí để ôm lấy, Tả Tiểu Đa muốn dùng chúng rồi.

Thế nhưng... bây giờ, vẫn chưa phải lúc.

Vẫn chưa đến lúc nguy hiểm nhất, không thể động được!

Đó chính là quân bài tẩy...

Đến lúc này, Tả Tiểu Đa không thể không ngẫm lại, bây giờ những gì mà hắn làm... có phải là hơi lớn không?

Nhưng nhìn bảo hộ trên người, trong lòng hắn lập tức yên tâm hơn phân nửa... Lớp bảo hộ cơ bản cũng coi như hoàn chỉnh, ngoại trừ một đôi ủng bị rách đến chia năm xẻ bảy ra, những thứ khác vẫn có thể chống đỡ, đặc biệt là mũ nồi của Liệt Hỏa Đại Vu, tính tương quan của nó với bản thân thực sự là phù hợp đến khác thường, sau khi được hắn dùng nguyên hỏa chân khí rót vào càng thêm kiên cố vững mạnh...

Cứ tính toán thế này, sức lực vẫn có thể được giữ lại rất nhiều, chỉ là không biết liệu mình có thể đối kháng được với lôi kiếp còn lại hay không...

Đối với lôi kiếp lần thứ tư này, Tả Tiểu Đa cũng không tính là quá vất vả để đối phó, đợt lôi kiếp thứ năm không mạnh hơn đợt lôi kiếp thứ tư là bao, sẽ có đôi chút vất vả để đối phó, chỉ là linh khí tiêu hao càng thêm cạn kiệt.

Nhưng mà đến đợt thứ sáu lại tăng lên gấp đôi so với đợt thứ năm... sau khi Tả Tiểu Đa tiêu tốn rất nhiều công sức để chống đỡ thành công, cảm giác... nếu cứ tăng lên theo cấp độ thế này, bản thân dường như... hoàn toàn không hề hấn gì mà có thể chống đỡ thành công...

Bình Luận (0)
Comment