Suy nghĩ của Tả Tiểu Đa thay đổi, Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy đột nhiên được tung ra.
Dám chém ta, thiên kiếp, bổn thiếu gia liều mạng với ngươi!
Suy nghĩ của Tả Tiểu Đa là không hề né tránh, hắn chuẩn bị cứng rắn đối đầu... Hắn cảm thấy được mình có khả năng là đang oán hận.
Nhiều năm về sau, ta sẽ ôm một đứa bé trắng trẻo thơm tho do Niệm Niệm mèo sinh ra mà khoác lác: nhớ năm đó cha ngươi... cũng là người cứng cỏi mạnh mẽ chống lại thiên kiếp!
Thậm chí ngay cả khẩu khí và tư thế đều đã suy nghĩ xong xuôi...
Tưởng tượng đến ánh mắt sùng bái của cục cưng nhỏ nhìn mình, bên tai tựa hồ còn nghe được giọng nói non nớt sùng bái: “Oa, cha thật là lợi hại…”
Tả Tiểu Đa nhất thời cảm thấy hơi lâng lâng...
Ầm vang...
Đạo thiên kiếp tiếp theo như cuồng lôi từ trên trời giáng xuống, uy thế thậm chí còn mạnh hơn trước!
“Tới đây nào!”
Thần khí của Tả Tiểu Đa đột nhiên nổi lên, một chùy chỉ thiên, dùng tư thế đẹp trai nhất, mạnh mẽ ngông cuồng mà nện tới!
Ầm!
Lệ Trường Thiên lấy một tay che mắt, trong lòng đầy cảm xúc.
Lão tử cả đời chưa từng phục bất cứ kẻ nào trừ Tả lão đại, nhưng mà hôm nay đã có người thứ hai, hoàn toàn chưa từng nghĩ tới người thứ hai này lại là con trai của Tả lão đại!
Thật sự là quá khí phách!
Từ khi trên đời bắt đầu có người tu luyện, chưa từng có người nào dám chống lại lôi kiếp!
Cho tới bây giờ đều là trốn tránh, ẩn náu, thật sự không tránh khỏi thì mới gắng gượng chịu đựng một trận, còn việc xuất ra binh khí đấu lại thiên kiếp, mạnh mẽ chống cự...
Thật đúng là trước đây chưa từng có tiền lệ, từ lúc khai thiên lập địa đến giờ, tên nhóc trước mắt này chính là người đầu tiên!
Tiểu tử ngươi thật đúng là không sợ trời không sợ đất mà!
Tả Trường Lộ cùng năm người khác chứng kiến Tả Tiểu Đa hăm hở giơ hai thanh đại chuỳ, với suy nghĩ can đảm không sợ chết đối đầu với lôi kiếp bằng tư thế quyết liệt!
Đột nhiên, toàn bộ bầu trời đêm như bắn một trận pháo hoa cực lớn!
Điện quang tràn ngập vô tận, bầu trời nổ đầy sao lao về mọi hướng!
Tả Tiểu Đa phản kích bằng một chùy này, không ngờ lại chiếm thế thượng phong, một lần nữa cảm giác được sự ngứa ngáy và thư thái, cảm giác rõ ràng Đạo uẩn một lần nữa dũng mãnh tràn vào thân thể, chính là cái loại sảng khoái đến cực điểm.
Tả Tiểu Đa một chùy này thuận lợi, tiếp tục cầm chùy chỉ thiên, bày ra một tư thế thiên hạ vô địch, thật sự là anh tuấn tiêu sái khí thế ung dung, cười ha ha: “Quá đã! Lại đến đây! Đến đây nào!”
Bổn thiếu gia đã tìm được cách đối phó với thiên kiếp, quá tuyệt!
Cửu Cửu Miêu Miêu chùy bên phải bắn ánh sáng ra bốn phía, thêm một tia điện quang nổ ra, ầm vang rơi xuống!
Chùy bên trái cũng giơ lên, lại nện qua một lần nữa!
Và rồi chùy bên trái cũng bắn ra điện quang tứ phía, lộng lẫy vô cùng.
Lôi kiếp từng trận từng trận nối tiếp nhau không ngừng rơi xuống, Tả Tiểu Đa càng hứng khởi, càng thêm thèm muốn, lại một tiếng thét dài, toàn thân bay lên không trung, mạnh mẽ chặn đánh lôi kiếp, một chùy bên trái, một chùy bên phải, lại một chùy bên trái...
Bùm bùm bùm…
Cả bầu trời đêm tựa như có người đang phóng pháo hoa hoành tráng liên tục, mà pháo hoa này lại to gấp hàng vạn lần pháo hoa thông thường...
Nhìn thấy Tả Tiểu Đa đang hết sức phấn khởi, Lệ Trường Thiên không nói nên lời.
Tiểu tử, ngươi cứ làm vậy đi!
Ngươi thực sự cho rằng... Thiên đạo không có cảm giác, không có cảm tình, cũng sẽ không tức giận hả?
Ngươi sai lầm rồi, Tiểu Cẩu Đát!
Sai hoàn toàn!
Lôi kiếp chỉ là đang chơi đùa từng bước với ngươi thôi... Nếu như thật sự muốn giết chết ngươi, một đạo Tuyệt Diệt Thần Lôi giáng xuống thì ngươi chỉ còn tro bụi...
Nhìn ngươi với dáng vẻ đê tiện nhảy nhót hoạt bát đáng yêu như vậy...
Làn sóng lôi kiếp thứ hai, thứ kiếp trong thập đạo lôi kiếp đã kết thúc!
Tả Tiểu Đa vẫn là bình yên vô sự, nhưng lại cảm giác được thân thể của mình ngày càng rắn rỏi hơn, chân nguyên trong cơ thể ngày càng đậm đặc hơn, ngay cả nước Cửu Thiên Linh Tuyền cũng không thể ép ra một giọt nào, ở trải qua sự rèn luyện không ngừng như tẩy lễ của lôi kiếp, từng giọt từng giọt tiết ra bên ngoài da!
Chân nguyên trong cơ thể liên tục chạy ù ù, thiên địa trong lúc đó cũng có linh khí vô tận, cuồn cuộn không ngừng mà tiến vào kinh mạch, chân khí tràn đầy như muốn nổ tung, nếu mà không nghĩ ra cách trút hết ra ngoài, sẽ có thể không chịu đựng nổi mà nổ tan xác.
Tại thời điểm này, từng trận từng trận lôi kiếp giáng xuống, ngược lại đã cho Tả Tiểu Đa một con đường để phát tiết!
Đám người Tả Trường Lộ vẫn đang nhìn chăm chú, trận lôi kiếp thứ ba đã đến như dự kiến, giáng xuống như dời núi lấp biển.
Làn sóng này có quy mô như một cái thùng nước, không giống như trận lôi kiếp hai, nhưng mà đám người Tả Trường Lộ có nhãn lực ra sao, lẽ nào không nhìn ra điểm khác thường chứ!
Bên trong lôi kiếp này, rõ ràng đã được tăng cường độ, bên trong kia lóe ra ánh sáng nhấp nháy chập chờn khắp nơi, cho thấy rõ ràng cường độ ít nhất đã tăng mạnh gấp đôi!
Tả Tiểu Đa vẫn như cũ, tay cầm Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, tiếp tục nhảy lên nhảy xuống, triển khai một trận đối kháng hùng hậu với thiên kiếp!
Điện quang lóe ra ánh sáng, một người cầm trong tay song chùy, chiến đấu với thương thiên!
Anh hùng khí khái biết bao!
“Mẹ... Tiểu Cẩu Đát thật là oai phong...” Trải qua lúc ban đầu căng thẳng, cùng với làn sóng song chùy làm rung chuyển lôi kiếp vừa rồi, trong lòng Tả Tiểu Niệm đã buông lỏng hơn phân nửa, nhiệt huyết dâng lên bên trong ánh mắt, hai tay ôm ngực, nhìn như vậy rõ ràng là tâm tình đang mê đắm.
Thích quá đi!
Ý trung nhân của ta, người đàn ông của ta, vậy mà dám đối đầu với trời cao, nhưng lại mảy may không rơi vào thế hạ phong, thật sự là đẹp trai muốn bùng nổ!
Trong lúc nhất thời, cảm giác an toàn của Tả Tiểu Niệm đã tràn ngập, cả trời đất cũng không còn lo lắng nữa!
Vào lúc này, Tả Tiểu Đa anh tuấn tiêu sái vung một chùy, lại đập tan một trận lôi kiếp.
Sấm vang dội giữa không trung, bóng dáng anh tuấn kia, tư thế đẹp trai...
“Đẹp trai quá đi...” Hai mắt Tả Tiểu Niệm như ánh sao lấp lánh.
“Ha ha...”
Ngô Vũ Đình nheo mắt nhìn thoáng qua con gái nhà mình.
Đẹp trai sao?
Vậy ngươi hãy nhìn cho kỹ, Tiểu Cẩu Đát đang tự mình tìm đường chết này còn có thể đẹp trai bao lâu đây?