Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2193 - Chương 2191: Kẻ Hèn Hạ Tự Có Trời Thu (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2191: Kẻ hèn hạ tự có trời thu (2)

“Nhưng một đợt cuối cùng nếu như rơi vào trong tay Long Phượng, vẫn sẽ khó tránh được lại biến thành kiếp sinh tử, không dễ để lạc quan đâu!”

Ngô Vũ Đình thở dài, nói: “Hiện tại cho dù có lo lắng như thế nào, chúng ta cũng không nhúng tay vào được, cũng chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào mệnh cách Long Phượng của Đa Đa và Niệm Niệm, có thể để cho Long Phượng kiếp ở cuối cùng, đã là có bao nhiêu lưu tình…”

Tả Trường Lộ gật đầu, không tiếp tục nói nữa.

Thực ra trong lòng hắn và Ngô Vũ Đình đều biết rõ, chuyện này không có khả năng!

Thiên kiếp là sự tồn tại thế nào?

Há có thể thủ hạ lưu tình?

Hiện tại hai vợ chồng đối với cái mà gọi là Tả Tiểu Đa độ kiếp hoàn mỹ, đã không ôm hy vọng, chỉ là mong đợi trên thế cục Thiên Đạo, để hắn có thể vượt qua thế cục này, thậm chí là... Chỉ cần có thể giữ được mạng sống, đã là tốt rồi! !

“Ngươi nói, khả năng Đa Đa còn sống sau khi độ kiếp được bao lớn?” Ngô Vũ Đình vẫn không yên tâm.

“Chín mươi phần trăm.” Tả Trường Lộ rất điềm tĩnh nói.

m thanh chắc chắn.

Vẻ mặt bình tĩnh.

Một câu này, lập tức giống như một viên thuốc an thần mạnh mẽ.

Ngô Vũ Đình lập tức yên lòng.

Chồng mình từ trước tới nay cũng sẽ không nói lời quá vẹn toàn.

Bình thường hắn nói tám mươi phần trăm, cơ bản chính là đại diện cho trăm phần trăm chắc chắn; còn chín mươi phần trăm, vậy lại càng là vạn vô nhất thất, không tồn tại cái gọi là ngoài ý muốn!

Tả Trường Lộ bình tĩnh tiếp tục ghi hình, kỳ thực đáy lòng cũng đã chuẩn bị tốt một tay phòng trường hợp vạn bất đắc dĩ.

Nếu như tình huống thực sự có thể xảy ra như dự đoán, Tiểu Cẩu Đát chống đỡ không nổi nữa, chính mình sẽ lập tức dùng biện pháp đổi trắng thay đen, hy sinh một toà Ngự Tọa phân thân, hoán đổi Tiểu Cẩu Đát ra ngoài!

Mặc dù như thế sẽ làm cho đại đạo của Tả Tiểu Đa có khiếm khuyết, cả đời không có hy vọng đến đỉnh phong, thậm chí khó có thể tiến thêm một bước, đồng thời cũng sẽ làm thực lực của mình trực tiếp trượt xuống một cấp, thế nhưng... Dù sao cũng tốt hơn nhiều so với bị hồn phi phách tán.

Chỉ khi còn sống, mới có tương lai để nói!

Cho nên hắn mới nói ra lời bảo đảm này.

Bởi vì hắn biết, nếu mình không nói như vậy, Ngô Vũ Đình đến lúc đó nhất định sẽ làm như thế. Mà tu vi của vợ mình so với chính mình còn yếu hơn nhiều…

Thế nên… Đến lúc đó để ta tới thì tốt rồi!

Tả Trường Lộ thản nhiên nghĩ, mang đầy lòng tự tin xem thiên kiếp.

Làm một người chồng, làm một người cha, nếu như nhất định phải làm như vậy, như vậy, ngoài ta còn ai!

Trên bầu trời…

Lôi kiếp liên tục một đợt lại nối tiếp một đợt, không ngừng đánh xuống!

Tả Tiểu Đa tự nhiên cũng vẫn duy trì trạng thái trơn bóng, trên không trung không ngừng di chuyển vòng vòng phóng pháo hoa.

Một lần quá đáng nhất, bụng phồng lên so với lúc bị cổ trướng nhất còn phải lớn hơn đến ba phần, đến mức trực tiếp bay lên không trung tới hơn tám trăm mét, ngay dưới mười nhãn kiếp trước mắt bao người, bay tới bay lui phun phụt phụt…

Cái này chơi đến vô cùng quá đáng, Tả Tiểu Đa cảm thấy chính mình sắp bị tức đến nổ người luôn rồi!

Thời gian phần lớn của chính mình, chính là giống như một chiếc máy bay phản lực cỡ nhỏ, chứa đầy thuốc nhuộm, ở dưới tầng mây bay đi bay lại…

Một hồi thì cái mông lại phun cầu vồng xông thẳng về phía trước…

Sau khi vọt tới khoảng cách nhất định, phía trước thân dưới lại phun ra cầu vồng, thế là lại lui về phía sau… Sau đó lúc mới lui về phía sau được một nửa, trong miệng cũng bắt đầu phun ra, cũng có sức giật phía sau, cũng hoặc có sức giật phía trước…

Sau khi vòng qua vòng lại hai vòng, những chỗ khác đều không phun ra được nữa, cũng chỉ còn lại một chỗ cái mông là còn phun…

Vừa phun vừa bay…

Thậm chí hắn có một loại cảm giác: Vù vù vù, vù vù vù, ta là ong mật nhỏ vui vẻ … Cái rắm á!

Tả Tiểu Đa tự mình cũng có thể cảm nhận được, xung quanh chính mình, tràn đầy oán niệm của chín đại Thiên Đạo, tất cả đều đang vui sướng khi người gặp hoạ mà xem chính mình.

Để cho ngươi hèn hạ nè!

Tiểu tử, còn hèn hạ không?

Còn đắc ý không?

Đã lâu như vậy, cũng không có bất luận đồ vật nào dám khiêu khích Thiên Đạo hèn hạ đến vậy, bây giờ lại có một thứ đồ vật như ngươi không chơi đùa với ngươi thật tốt... Ông đây không cần mặt mũi sao?

Tả Tiểu Đa rất rõ ràng, rất chân thực cảm nhận được oán niệm này, có thể chạm tay đến, gần trong gang tấc.

Hắn không biết lúc người khác độ kiếp có thể cảm nhận được hay không, thế nhưng, chính hắn lại thật sự cảm nhận được.

Mặc dù cảm nhận được, nhưng hiện tại, Tả Tiểu Đa một cái rắm cũng không dám thả!

Khụ... Không, hắn hiện tại đang không ngừng thả rắm, thả rắm cầu vồng chân chân chính chính... Hơn nữa còn là thả liên tục không ngừng rắm cầu vồng.

Tóm lại, một chút xíu bất mãn hắn cũng không dám biểu lộ ra.

Hắn thực sự đã biết.

Thì ra ông trời… Thật sự có cảm xúc!

Ôi nha mẹ nó nha… Quá dọa người rồi!

Ngài nói sớm ngài có cảm xúc, ngài nói sớm ngài có cảm giác đi, ta nào dám đi khiêu khích ngài, khẳng định sẽ nịnh nọt ngài thật sớm nè, tâng bốc ngài nè, cho dù bám đít, thả rắm cầu vồng gì đó cũng là sẽ không tiếc nha…

Ừm, việc ta đang làm bây giờ, chính là thả rắm cầu vồng chân thật, nhưng so với việc nói với ta không phải cùng một ý nghĩa!

Khoảng cách vân kiếp đến càng ngày càng gần.

Vô số ý nghĩ bắt đầu vây quanh Tả Tiểu Đa.

Tả Tiểu Đa càng có thể cảm ứng được rõ ràng, mấy dòng ý thức thậm chí đang cùng mình nói chuyện.

“Lại phóng túng nữa đi? Sao lại không phóng túng nữa?”

“Lại đắc ý một cái ta xem xem! ?”

“Khiêu khích đi, không phải ngươi có thể lắm sao? Không phải ngươi hèn hạ lắm sao? Bản lĩnh của ngươi đâu?”

“Có tin ta đánh cho con chim nhỏ của nhà ngươi vĩnh viễn đều lên không được hay không? Ngươi nói một câu không tin cho ta nghe thử xem?”

“Tiểu tử, còn chơi không lại ngươi sao, làm cho cái mông ngươi nở hoa, mở ra thả rắm cầu vồng, chính là muốn dạy cho ngươi một bài học…”

“Từ lúc khai thiên tích địa đến nay khó có được người đắc ý như thế, cũng đừng làm cho hắn sợ hãi, về sau còn có thể tiếp tục chơi, những việc xảy ra hôm nay đều rất tốt rồi, sau này còn có thể tiếp tục làm như vậy…”

Bình Luận (0)
Comment