Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2225 - Chương 2223: Mộ Tổ Tiên Bốc Khói

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2223: Mộ tổ tiên bốc khói

Tả Tiểu Đa cười ha ha.

Tả Tiểu Niệm cuối cùng cũng nở nụ cười: “Cám ơn cha mẹ.”

Mau cất nó đi, sau đó liếc nhìn Tả Tiểu Đa rồi khịt mũi.

Thấy rõ chưa, ta cũng có này!

Tả Tiểu Đa trợn mắt nói: “Cô gái ngốc, ngươi thăng chức làm cha thì chắc như đinh đóng cột là người của ta! Chiêu của cha mẹ ấy là tay trái đảo qua tay phải, nước phù sa vĩnh viễn cũng không chảy qua ruộng người khác, cho ngươi thật ra cũng là cho chúng ta, chẳng khác nào vẫn là cho ta! Lại khiến ngươi đắc ý vểnh cái đuôi vui vẻ như vậy!”

“Ngươi quản ta! Dù sao ta cũng có! Trong lòng cha mẹ thật sự có ta!”

Tả Tiểu Niệm khịt mũi: “Thăng chức làm cha thì sao, cha mẹ đã xác định vị trí cho ta, ta là người đàn ông của ngươi!”

Nhìn thấy Niệm Niệm mèo mạnh mẽ chưa từng có, lại còn muốn làm “người đàn ông” của mình, Tả Tiểu Đa nhất thời không nói nên lời.

Ta trở thành phụ nữ hồi nào vậy?

Không phải thế giới đảo lộn sao?

Vừa định nói, Ngô Vũ Đình đã đập vào đầu: “Nhanh lên tiếp tục khai ra, đừng nhìn lung tung, lãng phí thời gian, ngươi không biết thời gian là vàng bạc sao?”

Tiểu Tiểu đang được Ngô Vũ Đình ôm vào lòng, yêu thương hết mực.

Mà Ngô Vũ Đình lúc này tâm trạng kỳ quái.

Bà già có một cháu trai, mặc dù nó là một con quạ đen...

Nhưng trong vòng tay này, cảm giác này cũng rất tốt...

Chà, cháu trai là quạ đen, mình có vẻ như có thêm hai đứa con, mình làm mẹ của con trai mình, còn con dâu Niệm Nhi?

Ôi trời ơi, sao mối quan hệ gia đình của ta lại rối tung lên thế này?

Kế tiếp đến phiên Oa Hoàng kiếm ra mắt, với sự xuất hiện của tên này, cặp đôi Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình đã đứng dậy cúi chào.

Công đức Oa Hoàng vá trời, đã mang lại lợi ích cho toàn bộ loài người, thậm chí hai người họ còn không dám chậm trễ khi đối mặt với vũ khí tùy thân của Oa Hoàng mà dành cho nó sự tiếp đãi long trọng.

Oa Hoàng kiếm cũng đáp lại, kiếm hơi cúi đầu, run rẩy ba lần, đáp lễ lại.

Vợ chồng Tả Trường Lộ Ngô Vũ Đình, không chỉ là người trên đỉnh cao của Nhân tộc, cũng là đại công thần trong việc cứu vớt Nhân tộc Tinh Hồn khỏi việc làm nô lệ cho ngoại tộc, đối mặt nhân vật như vậy, cho dù là tự cho mình là tuyệt đỉnh, không xem ai ra gì thì Oa Hoàng kiếm cũng không dám chậm trễ mà cung kính đáp lễ.

Và sau đó, Chúc Dung Chân Hỏa không muốn ra mặt...

Nhưng cũng không có gì, hai người Tả Trường Lộ đều biết sự tồn tại của chân hỏa, cũng không miễn cưỡng, bằng không, một ngọn lửa ra mắt thì làm sao giao lưu?

Cho nên vẫn là bỏ qua đi.

Sau đó của sau đó, đương nhiên đến phiên Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu ra mắt, bạn nhỏ lần đầu tiên hóa thân, biến thành một con búp bê con gái và một con búp bê con trai có kích thước bằng ngón tay, hoạt bát đi ra.

“Mẹ!”

Hai đứa nhỏ kêu lên một tiếng giòn tan.

Sắc mặt Tả Tiểu Niệm càng tối sầm lại, hung dữ nhéo Tả Tiểu Đa một cái, tức giận nói: “Cẩu Đát! Ngươi đã lén ‘sinh’ nhiều con như vậy, không chỉ có chim, mà còn có cả con trai lẫn con gái!”

“...” Tả Tiểu Đa xoa đùi, mặt lộ vẻ không nói nên lời, muốn nói lại thôi, lại muốn nói nhưng rồi thôi.

Cái này...

Có thể do ta sinh sao?

Ta đâu có công năng đó!

“Hai đứa này...” Ngô Vũ Đình rất thích, cho nên cùng Tả Trường Lộ lại bắt đầu lật nhẫn.

Cũng may, mấy năm nay vợ chồng cũng có không ít, trong túi cũng rủng rỉnh, nếu không... Tiểu Đa dẫn một đám lại một đám ra mắt, ông nội bà nội bình thường thật sự rất khó có lễ vật xa hoa để tặng.

Sau khi tặng đồ cho Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm mắt nhìn trông mong, xoa tay háo hức...

Tả Trường Lộ hai người đều tối sầm mặt, vì thế lại làm thêm một hiệp nữa.

“Ta làm sao cảm giác cáu danh ‘tham nhũng’ ta càng ngày càng hữu danh vô thực thế nhỉ...” Tả Trường Lộ hơi bùi ngùi.

“Ngươi còn muốn tham nhũng với con mình à?” Ngô Vũ Đình ôm Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu trong lòng bàn tay, càng nhìn càng thích.

Hai đứa nhỏ này thật là đẹp đẽ.

Giá như chúng có thể lớn hơn thì tốt...

Tựa hồ là cảm nhận được Ngô Vũ Đình suy nghĩ cái gì...

Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu lập tớn lớn lên, trong tích tắc chúng lớn bằng những đứa trẻ bình thường, Tiểu Bạch A mặc một chiếc váy trắng, bay đi bay lại như một thiên thần nhỏ, Tiểu Tửu mặc cái yếm đỏ, bay theo Tiểu Bạch A...

Tiếng cười giòn tan suốt dọc đường.

“Ôi... đừng bay nữa... ta hoa cả mắt rồi...”

Ngô Vũ Đình mừng rỡ cười toe toét, không khỏi hỏi: “Tiểu Đa, ngươi tìm đâu ra hai đứa nhỏ đáng yêu như vậy?”

Khi hỏi câu này, cả Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình đều đang cầu nguyện trong lòng: đừng có nói là hai quả hồ lô... đừng bao giờ... cho dù là hai quả hồ lô, cũng đừng giống như chúng ta tưởng tượng...

“Cũng là một lần tình cờ, một gốc cây Hồ Lô Đằng phó thác cho ta...”

Lời nói của Tả Tiểu Đa tàn nhẫn cắt đứt hy vọng nhỏ nhoi của Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình, ảo tưởng lập tức tan như bọt nước.

“Cái đó...”

“Người xem hai đứa này đáng yêu làm sao, đáng yêu như vậy sao ta có thể không mang chúng ra ngoài chứ... Chưa kể bọn chúng là bảo bối tốt, đã trợ giúp cho ta rất nhiều.” Tả Tiểu Đa nói.

“Mẹ! Chúng ta không phải là bảo bối tốt, chúng ta là đứa trẻ ngoan!” Tiểu Bạch A bĩu môi và khóc lóc thảm thiết, bắt đầu làm nũng.

“Được, đúng rồi, là đứa trẻ ngoan.” Tả Tiểu Đa vội vàng sửa miệng, vẻ mặt chân thành yêu thương.

Vẻ mặt của Tả Trường Lộ trở nên thận trọng hơn, sắc mặt của Ngô Vũ Đình cũng trở nên cứng ngắc hơn.

“Cái này... ngươi không đồng ý hứa hẹn cái gì chứ?” Ngô Vũ Đình thận trọng hỏi.

“Ngài còn không biết ta, ta có thể tùy tiện đáp ứng một chuyện lớn sao?” Tả Tiểu Đa thản nhiên đáp: “Ta chuyện gì cũng đã nghĩ sâu tính kỹ.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Ngô Vũ Đình vỗ vỗ ngực, cuối cùng cũng an tâm..

“Ta chỉ đáp ứng với Hồ Lô Đằng, nếu có dịp, nhất định sẽ cho chúng nó tụ họp với bảy anh chị em, cả nhà đoàn tụ, thỏa mãn tâm nguyện của lão hồ lô là xong, cả nhà vui vẻ đoàn viên... chút việc nhỏ như vậy không đáng nhắc tới, chỉ như búng ngón tay vậy mà.”

Tả Tiểu Đa cười ha ha, hào phóng phất tay: “Chút chuyện nhỏ này đáng gì đâu!”

“...”

“...”

Bình Luận (0)
Comment