Tả Tiểu Đa tràn đầy tự tin.
“Ngươi sẽ không định phải dùng cả một đời đấy chứ?” Tả Tiểu Niệm kinh ngạc.
Không cần dùng đến ý định dài lâu như vậy chứ?
“Sao có thể…” Tả Tiểu Đa mạnh mẽ lắc đầu: “Cả đời này của ta, những này có lẽ là không đủ…”
“…” Tiểu Niệm xém chút nhịn không được mà nói ra hai chữ tục tĩu mà chỉ đàn ông mới nói kia.
Tiểu Cẩu Đát này điên rồi!
…
Tả Tiểu Đa cầm lấy một triệu tấm này, lập tức thu vào trong Diệt Không Tháp, sau đó đặt lên bàn một cái đã sớm chuẩn bị tốt, tâm niệm vừa động, đã phong kín bảo tồn những thứ đó lại.
Theo đó, khí vận được rót vào từng chút một, ở bên trong hóa thành khí sương, nhiễm lên tất cả những Thiên Cơ Phê Lệnh này.
Mà Thiên Cơ Phê Lệnh hễ bị nhiễm lên chút khí vận, tất cả đều biến đổi trong nháy mắt, màu sắc càng trở nên đậm hơn, hoa văn cũng như đang sống dậy… Tràn đầy hơi thở huyền ảo…
Tả Tiểu Đa vừa động ý niệm, một tấm thẻ lập tức xuất hiện ở trên tay.
Quay đầu, nhìn thấy ông chủ Chu vẫn đang đứng ở cửa ra vào đưa mắt nhìn theo mình, khẽ mỉm cười, xoạt một tiếng, Thiên Cơ Phê Lệnh đã vô thanh vô tức bay vào trong túi ông chủ Chu.
Đối với biến cố này, ông chủ Chu hoàn toàn không nhận ra, những chữ phía trên phê lệnh lóe lên một cái, sau đó lập tức biến mất.
Đây là Tả Tiểu Đa giúp ông chủ Chu xem một cái tướng ngắn hạn, đợi đến lúc ứng nghiệm, tấm Thiên Cơ Phê Lệnh này sẽ tự nhiên bị thiêu huỷ, mà điểm khí vận sau khi xem tướng, cũng sẽ tự động đến.
Cách này so với phương thức thu hoạch điểm khí vận lúc trước, có thể nói là càng cao cấp hơn rất nhiều rất nhiều, nhanh hơn đâu chỉ gấp đôi!
“Bảo bối tốt! Ý nghĩ tốt! Mạch suy nghĩ tốt! Thật sự kiếm lời lớn!”
Tả Tiểu Đa đối với kết quả, đối với kỳ tư diệu tưởng của chính mình, tất cả đều khen không dứt miệng, khí thế phấn khởi.
Đương nhiên, tấm Thiên Cơ Phê Lệnh này, người trong cuộc như ông chủ Chu nếu muốn thấy cũng sẽ thấy được; chẳng hạn như trong lúc vô tình nhìn thấy tấm phê lệnh này của mình, tự nhiên sẽ nhìn thấy lời bình phía trên.
Nhưng sau khi nhìn thấy, đợi đến lúc ứng nghiệm, điểm khí vận sẽ tăng gấp đôi.
Nếu là người bình thường như ông chủ Chu này, vốn dĩ điểm khí vận cống hiến chỉ có một phần mười điểm, chính hắn tận mắt nhìn thấy, vậy là hai phần mười điểm rồi.
Mà sau khi thấy được thứ đặt trong túi áo của mình thì cũng chẳng sao, đợi sau khi ứng nghiệm, trong túi áo tự nhiên cũng sẽ rỗng tuếch; nếu ném đi cũng không sao cả, bởi vì bất kể dùng cách nào cũng đều ném không được.
Tả Tiểu Đa một đường đi một đường ném, mặc kệ thấy người nào, chỉ cần trong thời gian gần có chút chuyện xui xui hoặc hài lòng, đều trực tiếp động ý niệm ném một tấm qua.
Trong nửa giờ ngắn ngủi, đã phát ra hơn ba trăm tấm.
Lần trước thăng cấp, điểm khí vận tích góp nhiều như vậy, mà chỉ còn lại chưa tới năm mươi điểm, việc này khiến Tả Tiểu Đa cảm giác được nguy cơ rất lớn.
Hiện tại có Thiên Cơ Phê Lệnh, quả thực giống như đang bán sỉ, thấy người nào là một tấm Thiên Cơ Phê Lệnh lập tức bay qua …
Nhất là nhìn thấy mấy người gặp hoạ đổ máu, ở trong mắt Tả Tiểu Đa, càng như là bảo bối, chỉ cảm thấy điểm khí vận kia đã bộp bộp rơi vào trong túi của mình…
Đương nhiên, tấm đầu tiên Tả Tiểu Đa tự nhiên là dùng trên người Tả Tiểu Niệm.
Trong một năm thuận lợi nhất!
“Thuận gió lại thuận nước, Thải Phượng cưỡi rồng bay; mây gió cùng hội tụ, một ly rượu càn khôn.”
“Không tệ không tệ, mạng của Niệm Niệm mèo đúng là tốt.” Tả Tiểu Đa vui vẻ, cười toe toét.
Thuận tiện quăng một cái vào chính mình, phù... Thiên cơ phê lệnh biến thẳng thành tro bụi.
“Cái này... haizzz!” Tả Tiểu Đa im lặng một hơi.
Thong thả dạo chơi, vô tình đi qua một rừng cây, phóng tầm mắt ra nhìn chỉ có thể thấy những hàng cây gỗ lớn um tùm xanh rì. Dưới tác động của những trận chiến gần đây đã bị phá hủy hoàn toàn, gần như tiệt diệt, thế là Tả Tiểu Đa đã vẫy ào ào ra mấy trăm tấm Thiên cơ phê lệnh.
“Cây cũng là sinh linh của thế gian, cũng là một mạng! Chúng sinh đều khổ, việc gì mà chúng phải... cần gì phải khổ đến thế...” Tả Tiểu Đa lầm bầm trong miệng, vẻ mặt tràn ngập vẻ thương người trách trời.
“Đây cũng là điểm khí vận... Chỉ tiếc những cây cỏ này có tuổi thọ quá ngắn, hơn nữa những cây nhỏ cũng không sinh ra điểm khí vận... Thật sự đáng tiếc, rõ ràng bọn chúng cũng là một bộ phận của chúng sinh, sao lại nặng bên này nhẹ bên kia chứ?”
“Không thì hôm nay, ta có thể tiêu sạch một triệu tấm này...”
Sau khi trong lòng Tả Tiểu Đa vui vẻ thỏa thích, vẫn còn chút không hài lòng.
Cây cỏ thì sao?
Chẳng lẽ cây nhỏ cỏ non... không phải là một sinh mạng sao?
Sao trời cao lại không công bằng thế!
Tả Tiểu Đa yên lặng đuổi theo Kim Vân Sinh, ném cho hắn một thẻ phán về huyết quang tai ương, sau đó ung dung phủi mông đi về. Ném cho mấy người Lý Thành Long mỗi người một tấm.
“Những tên ma quỷ ăn quỵt này thế mà đều có vận khí rất tốt... Hừ! Vận khí của các người càng tốt, sau này lợi ích của ta càng lớn. Thiếu nợ ta nhiều như vậy, thật sự cho rằng cả đời này sẽ trả xong sao? Nghĩ hay lắm! Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy!”
Tả Tiểu Đa căm hận suy nghĩ: “Với thủ đoạn bắt con cóc còn muốn ứa nước tiểu như Tả gia đây, trái lại ta muốn xem các ngươi chạy đi nơi nào! Trước mắt có đường, nhưng tương lai vô tận, chỉ cần chúng ta vẫn sống, dĩ nhiên sẽ có ngày để các ngươi trích máu trả cả vốn lẫn lãi.”
Chỉ hơi lay chuyển suy nghĩ chút thôi đã khiến Chiến Tuyết Quân nhìn thấy phải lập tức giật nảy mình!
Ông trời của ta ơi!
Lại có chuyện như thế!
“Bất hủ liệt sĩ tâm, cân quắc hồng nhan hồn, ma diễm ngút trời lên, nhất mạch lạc tinh thần!”
Tả Tiểu Đa hơi kinh sợ.
Chiến Tuyết Quân này... Thế mà, thế mà lại ngạo mạn như vậy?
Chẳng lẽ trước kia Thí Thần Thương tiến vào thân thể của nàng…
Vậy mà…
Thế là hắn nhanh chóng bắt Yên Thập Tứ tới thẩm vấn: “Nói đi, tới cùng mọi chuyện là ra sao? Thân thể vị Chiến tiểu thư này...”
Yên Thập Tứ bày ra dáng vẻ cô cùng nịnh nọt, hơn nữa còn có chút chột dạ.
“Khụ khụ... Chuyện này... Thật sự không còn cách nào...”
“Ta muốn biết vì sao tiềm lực của nàng lại lớn đến thế? Ta muốn biết lý do từ đầu tới cuối, toàn bộ!” Tả Tiểu Đa thấp giọng hỏi.