Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2271 - Chương 2269: Đây Không Phải Chuyện Bình Thường (3)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2269: Đây không phải chuyện bình thường (3)

“Cho dù là con gái của Lữ Nghênh Phong Hà Viên Nguyệt đi chăng nữa, cho dù trên dưới Lữ gia đoàn kết một lòng mà liều chết với chúng ta, nhưng chỉ dựa vào một gia tộc hung hãn như Lữ gia thì làm sao có thể làm ra hành động lớn như vậy? Không lý nào lại như vậy được, tuyệt đối không thể nào như thế được!”

“Ngươi hãy thử sắp xếp lại mọi thứ, sau đó sắp xếp nó lại một cách hoàn chỉnh kĩ càng nhất, chấn chỉnh lại từ đầu đến cuối xem sao.”

Lúc này Vương Trung đang ngồi bên cúi thấp đầu, vào mấy tháng trước đầu hắn vẫn là là một mái tóc đen dày vậy mà giờ đây đã điểm xuyết thêm vài sợi bạc, thậm chí tạo cho người ta một cảm giác rằng hắn giờ đây đã tuổi già sức yếu rồi

“Đại ca, không cần xem xét gì hết... Ta luôn cảm giác được rằng.... Lần này, Có lẽ là Ngự Tọa ra tay; Bằng không thì sao có thể tạo ra một việc lớn như vậy!” Vương Trung yếu ớt nói.

“Ngươi nói cái gì? Là Ngự Tọa ra tay sao! ?” Tất cả mọi người của Vương gia sau khi nghe vậy đều vô cùng chấn động, sắc mặt ai nấy đều đã biến sắc.

Đây chính là tên của một người vô cùng có sức ảnh hưởng, chỉ cần một cái tên mà thôi cũng có thể khiến người khác vô cùng chấn kinh!

Chỉ cần ngẫm lại một chút thì chẳng có gì khó hiểu cả, có một số việc, không phải chúng ta không nghĩ đến là sẽ không xảy ra, chuyện này từ lú bắt đầu không phải chính là từ sự cố kia của Tần Phương Dương hay. Mà lúc ấy Ngự Tọa đại nhân lại đi đến Cao Võ Tổ Long hay sao hơn nữa cũng đã từng nói rất rõ ràng... Tần Phương Dương chính là bạn thân suốt đời của lão già đây.” Vương Trung thở dài.

“Mặc dù Ngự Tọa đại nhân không đích thân đi xử lí, nhưng vẫn là bắt được mấy nhà, mà lần đó, vào lúc mà chúng ta tưởng như mọi chuyện đã kết thúc thì đó mới chỉ là một lời cảnh cáo, nhưng chúng ta không biết rằng đó mới chỉ là bắt đầu mà thôi, phía sau vẫn còn rất nhiều điều đang đợi chúng ta... Thật ra thái độ của Ngự Tọa đại nhân đã vô cùng rõ ràng, chỉ là trong lòng chúng ta luôn chất chứa hi vọng mong rằng may mắn sẽ đến, không cam tâm mà buông tay thôi.”

“Còn có chính là... Nếu không phải là một trong hai người Ngự Tọa cùng Đế Quân ra tay, với năng lực của Vương gia chúng ta, không thể nào đến bây giờ vẫn chưa nghe ngóng được bất cứ tin tức gì đi? Có thể che giấu kín đến mức không có kẽ hở nào, làm sao không có sự tham gia của thế lực cao cấp kia!”

Nhiều gia tộc biết chuyện như vậy... Vậy mà chỉ có chúng ta hết lần này đến lần khác không biết gì hết, mơ mơ màng màng như đi trong sương mù... Điều này có thể nói nên cái gì?

“Chỉ là có thể đạt đến trình độ bảo mật này.... cho dù là nhìn khắp cái đại lục này ai có thể làm cho toàn bộ đại lục này đều phải ngậm chặt miệng?”

“Mắt nhìn từ trước đến giờ, đến bước Vương gia chúng ta muốn chết một cách rõ ràng cũng không làm được, chuyện này lại đại diện cho điều gì?”

Vương Trung thở dài nói: “Đại ca, trước đó ta cũng đã nói, Tả Tiểu Đa cái tên này, chỉ sợ là có quan hệ với Ngự Tọa, ngài nhất định không chịu tin ta, ta cũng đã lấy ra rất nhiều chứng cứ, nhưng ngài vẫn một mực kiên trì với dự tính ban đầu, lúc này chúng ta đã hãm sâu vào bùn đen, càng lún càng sâu... Bây giờ, cho dù vẫn không nghe được bất cứ tin tức gì, nhưng tất cra chuyện này... không phải càng thêm rõ ràng hơn hay sao?”

Sắc mặt Vương Hán cắt không còn một giọt máu: “Không... Không thể nào... Ngươi đừng có mà nói năng bừa bãi.”

“Ta không hề nói năng bừa bãi... Đây là sự thật!”

Vương Trung ngẩng đầu, đồng tử lộ ra sự tĩnh mịch rồi nói: “Vào buổi tối ba ngày trước... Đám người Tả Tiểu Đa đánh nhau ở trên phố, mặc dù không biết đối thủ là ai, nhưng sau sự việc kia, đám người Tả Tiểu Đa cứ như vậy mà nghênh ngang rời đi...”

“Về sau tất cả mọi việc đều có người dọn dẹp dấu vết, Tả Tiểu Đa không cần phải làm bất cứ gì hết, việc này là chuyện bình thường hay sao?”

“Náo loạn lớn như vậy, thế mà đều không cần điều tra cũng không ai nghi nghờ thắc mắc gì hết! Đây là chuyện bình thường sao?”

“Cho dù có là hoàng tử đi chăng nữa... làm ra chuyện như thế, nếu người khác không tra xét thì bệ hạ cũng sẽ bị vô số người chất vất đi? Nhưng phía bên Tả Tiểu Đa lại hoàn toàn biến mất không dấu vết cũng không ai hỏi đến! Đây là chuyện bình thường sao?”

Vương Trung cười lạnh: “Nếu như những thứ này còn chưa đủ thuyết phục... vậy ta vẫn còn đây.”

“Ngươi còn cái gì nữa?”

Vào buổi tối ngày hôm đó, sau khi Tả Tiểu Đa gây ra náo loạn xong có chiêu mộ về một nhân viên mới tên là Kim Vân Sinh.”

Vương Trung cười thảm nói: “Chỉ là một tên nhãi nhép có tu vi Tiên Thiên mà thôi, Tả Tiểu Đa còn cho hắn một chức giám sát, chuyên giám sát các giao dịch mua bán của một xưởng in ấn mà thôi, một năm nhận được một trăm nghìn tiền lương, tất cả đều vô cùng bất thường đúng không...”

Vậy nhưng bắt đầu từ ngày hôm qua... Đột nhiên tên Kim Vân Sinh này trở thành một người quyền thế vô cùng mạnh mẹ, khiến người ta chạm tay là có thể bỏng, Bộ trưởng Đinh còn tự tay viết cho hắn một bộ thư pháp, đóng khung đàng hoàng rồi đưa qua đó... Nói là tặng hắn một chút quà mọn, cũng là cảnh cáo, hoặc là nhắc nhở, nội dung trên đó chính là... Không kiêu không vội, đừng quên sơ tâm!

Không phải ý tứ rất rõ ràng hay sao, ngươi đừng có phụ sự kì vọng của Tả Tiểu Đa! ! Chỉ nói đến chuyện này mà thôi... Một tên giám sát xưởng in ấn nho nhỏ... Bộ trưởng bộ Võ giáo Quốc gia còn phải đích thân tặng chữ cho sao? Đây là chuyện bình thường sao?

“Sau đó, Du gia, Niên gia, gia tộc Đông Phương, Nam gia… còn cả Ngô gia, Lưu gia, họ đều lần lượt cử quản gia của mình đi, hoặc là vô tình bắt gặp, hoặc là đến chỗ xưởng in làm gì đó. Tóm lại, họ đều nghĩ đủ mọi cách để xây dựng quan hệ với Kim Vân Sinh, còn tặng cả quà nữa… hơn nữa thái độ của họ còn rất cung kính nữa.”

“Quản gia của những gia tộc này có ai là người bình thường đâu chứ? Bất cứ một ai cũng giỏi hơn gia chủ của mấy gia tộc bình thường. Cho dù là một nhân vật có tiếng trong một phái lớn trên Thượng Kinh thì gặp mấy vị quản gia này cũng phải tươi cười, hòa nhã thôi.”

Bình Luận (0)
Comment