Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2292 - Chương 2290: Mộng Trầm Thiên, Ninh Khuynh Thành

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2290: Mộng Trầm Thiên, Ninh Khuynh Thành

“Được.” Vương Lăng Vân đồng ý.

Nhìn Vương Lăng Vân ôm theo Kinh Hồng Kiếm bước vào phòng đọc sách, thực sự là một bóng lưng rất cô đơn.

Dùng nhiều linh dược như vậy, cũng đủ để cải thiện sức khỏe của hắn rất nhiều, thậm chí có thể trở lại với trạng thái tốt nhất lúc trước, nhưng dấu hiệu đèn cạn dầu kia vẫn không thay đổi chút nào, nó thuộc về phạm trù tinh thần rồi, không loại thuốc nào có thể chữa được.

Tả Tiểu Đa thở dài.

Mấy câu nói thăm dò vừa nãy, có thể nói những điểm mấu chốt của hai bên đã được giải thích rõ ràng.

Vương Lăng Vân, hắn thực sự không có suy nghĩ gì về Vương gia hiện tại nữa, ngay cả bản thân hắn cũng chỉ là một cái xác biết đi, một kẻ sắp chết với một chút ý niệm cuối cùng.

“Vinh quang gia tộc...”

Tả Tiểu Đa khẽ thở dài: Thật sự nặng nề đến thế sao?”

Lý Thành Long ở một bên, nhẹ giọng nói: “Trải nghiệm của mỗi cá nhân là khác nhau, đối với bốn chữ này mỗi người đều có cảm nhận riêng của mình. Đối với Vương Lăng Vân rõ ràng là vô cùng nặng nề, đại để là do... ông nội của hắn chính là Kinh Hồng Thiên Vương.”

“Danh dự Chiến Thần là chí cao vô thượng, không thể vấy bẩn! Trong lòng Vương Lăng Vân, điều này còn ngự trị trên gia tộc không biết bao nhiêu lần, ngay cả chính bản thân hắn so với danh dự của Chiến Thần cũng không đáng nhắc đến.”

“Cho nên sau khi biết được chân tướng sự thật hắn mới cảm thấy bức bối khó chịu, không cáng đáng nổi như thế.”

Lý Thành Long thở dài nói: “Ta nghĩ, nếu không có cuộc điện thoại từ chú Tả, kích thích cơn tức giận cuối cùng còn sót lại của hắn, có lẽ bây giờ Vương Lăng Vân đã nằm trong quan tài rồi.”

“Haizz...”

“Các manh mối ngươi sắp xếp như thế nào rồi?”

“Manh mối thực ra đã rất rõ ràng rồi, bây giờ phiền nhiễu duy nhất chính là mười lăm ngôi sao rốt cuộc đã rơi xuống vị trí nào... hoặc giả bọn họ dùng một thủ đoạn nào đó để kích hoạt, và cả phương thức hoạt động của chúng...”

Lý Thành Long thở dài.

Tả Tiểu Đa bật cười: “Lẽ nào ngươi còn muốn giải quyết trước, rút củi dưới đáy nồi sao? Phù Phù, đây là Cục Thiên Đạo đấy, hơn nữa hậu thuẫn phía bên kia là một vọng khí sĩ vô cùng cao minh... ừm, nói tới vọng khí sĩ, phỏng chừng trình độ của hắn chắc chắn không thể nào thua kém ta, thậm chí... chỉ xét riêng về thuật vọng khí có lẽ còn mạnh hơn ta rất nhiều.”

Sắc mặt Tả Tiểu Đa có chút nặng nề, nói: “Nếu không phải như vậy... đáng lẽ bây giờ ta phải thăm dò được chút gì đó rồi mới đúng, nhưng người này lại thận trọng đến mức không dính vào nhân quả hoặc cắt đứt quan hệ nhân quả, thật sự rất ghê gớm... hắn, rốt cuộc là ai?”

Đáng tiếc không chỉ có Lý Thành Long không giúp được chuyện này, một đám bạn của hắn cũng không giúp gì được.

“Luyện công thôi.”

Tả Tiểu Đa thở dài.

...

Cùng lúc đó.

Trong một quán cà phê ở Thượng Kinh.

Một đôi nam nữ có vẻ ngoài không mấy nổi bật đang gặp nhau ở đây.

“Vương gia xảy ra chuyện lớn rồi.” Người phụ nữ nói.

“Chuyện gì?” Người đàn ông nhấp một ngụm trà.

“Tả Tiểu Đa cũng không biết nổi điên thế nào, cả đám chạy đến Vương gia làm loạn, hung hăng cướp đoạt... cố ý làm người ta thật ghê tởm, sau đó...”

Người phụ nữ giải thích cặn kẽ sự việc một lượt.

Người đàn ông nghe đến nghiến răng nghiến lợi, biểu cảm hiện rõ trên khuôn mặt.

“Tên gây rối khốn kiếp này... loại chuyện này mà hắn cũng làm ra được? Thật là... haizz, chỉ có hắn không chút tiết tháo mới làm nổi!”

Người phụ nữ cau mày thở dài: “Vấn đề mấu chốt bây giờ không phải là vấn đề tiết tháo hay không tiết tháo... vấn đề lớn nhất là... Tả Tiểu Đa đã làm ầm ĩ như vậy, thân phận của hắn đã bị lộ ra ngoài rồi, hoàn toàn bị phơi bày trước mắt các cao cấp.”

Người đàn ông nói: “Có liên quan đến Ngự Tọa Tuần Thiên, đúng không? Là người của nhánh bên Ngự Tọa? Hay là con cháu cận huyết?”

Người phụ nữ cười ảo não lắc đầu: “Đều không phải, Tả Tiểu Đa... thật ra chính là con trai ruột của Ngự Tọa Tuần Thiên, là đích tử duy nhất!”

“Cái gì? ! Ngươi nói cái gì?”

Người đàn ông không giữ được bình tĩnh nữa, hắn ta đột ngột đứng lên, suýt làm đổ bàn cà phê trước mặt.

Người phụ nữ đã sớm có chuẩn bị đối với phản ứng của hắn, một bàn tay ngọc ngà vươn ra đỡ vững chiếc bàn cà phê sắp đổ.

“Con trai ruột? ! Ngươi nghiêm túc sao?” Khuôn mặt người đàn ông nhất thời đổ đầy mồ hôi, trong đồng tử hiện lên vẻ kinh hãi.

“Đúng thế, chính xác là như vậy.” Người phụ nữ khẳng định.

Nhìn phản ứng của người đàn ông, người phụ nữ không có một chút ý định giễu cợt, bởi vì khi mới biết tin, phản ứng của nàng gần như là một bản sao của người đàn ông kia, thậm chí còn tệ hơn người đàn ông này, nàng đã gần như đi tiểu tại chỗ!

Thị trấn hẻo lánh đó... thực sự là nơi ẩn náu của Ngự Tọa Tuần Thiên!

Đây phải nói là một tin tức siêu khủng khiếp chấn động nhãn cầu của mọi người!

Thấy thời gian trôi qua cũng đã lâu, nhưng người đàn ông vẫn còn đang run rẩy, không khỏi nói: “Ta biết tin tức này rất bất ngờ, nhưng ngươi cũng không đến nổi sốc lâu như vậy chứ...”

Mặc dù lúc đó nàng ta thực sự kinh hãi đến mức tiểu ngay tại chỗ, nhưng nàng không có sốc lâu như vậy!

Người đàn ông cười khổ: “Ngươi... ngươi có điều không biết...”

Hắn hồn bay phách lạc ngồi lại trên ghế, với nỗi sợ hãi vẫn còn, nói: “Nói vậy thì... cha của Tả Tiểu Đa chính là Tả Trường Lộ, người đàn ông trung niên năm xưa đến từ Thành Phượng Hoàng kia? Nói cách khác, Tả Trường Lộ... chính là Ngự Tọa Tuần Thiên?”

“Phải!” Người phụ nữ khẳng định.

Người đàn ông lại lắc lư, run rẩy, mồ hôi lạnh tuôn ra từng lớp.

“Ngươi làm sao vậy?” Người phụ nữ nhận thấy có điều gì đó không ổn.

Phản ứng này rõ ràng là quá mức khoa trương.

“Ta... trước đây khi ở thành Phượng Hoàng ta đã gặp qua hắn một lần... ta nhớ ra rồi...” Đôi mắt của người đàn ông nhìn thẳng: “Ta... lúc đó còn từng nảy sinh ý nghĩ muốn giết ông ta...”

Vừa nói xong, trên người người phụ nữ đối diện cũng toát ra từng lớp mồ hôi lạnh.

Đôi mắt xinh xắn trợn tròn: “Ngươi... lúc đó ngươi muốn... giết ông ta?”

Giọng nói khô khốc đầy vẻ hoài nghi.

Người phụ nữ thậm chí còn cảm thấy trong lòng có chút bội phục.

Đến nằm mơ cũng không ngờ được rằng, lá gan của tên ngồi trước mặt này lại lớn đến mức đó, lại dám nảy sinh ý định động thủ với Ngự Tọa Tuần Thiên!

Người ta chỉ nhẹ nhàng thổi một hơi ngươi cũng không còn xương cốt nữa ấy, hiểu không?

Bình Luận (0)
Comment