Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2297 - Chương 2295: Quần Long Đoạt Mạch Mở Ra (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2295: Quần Long Đoạt Mạch mở ra (2)

Đám người Tả Tiểu Đa thì đang ở một bên bĩu môi, hơn nữa trên đầu mỗi người đều đảo qua một dấu chấm hỏi!

Thầy Văn bây giờ, làm sao mà bộ dạng lại phóng túng như vậy, đây thật sự là thầy Văn của chúng ta à?

“Không gì… ha ha ha, thật ra vẫn là bản thân bọn nhỏ không chịu thua kém, ta chỉ là người dẫn đường… Cái gọi là công lao, chỉ có khổ lao, ít ỏi mà thôi, không đáng nhắc tới, ha ha ha…”

“Đúng vậy, mấy đứa nhỏ này mỗi đứa đều rất vĩ đại, chẳng những vĩ đại, còn biết tự mình chịu khó, mới có thành tựu giờ này ngày này, ha ha ha…”

“Vui vẻ, ha ha ha, rất vui vẻ…”

“Thật thật mà, toàn bộ đều là công lao của bản thân bọn nhỏ, bọn họ rất cố gắng, cả đám đều rất liều mạng, một đứa lại hơn một đứa chăm chỉ chịu khổ… ha ha…”

“Dùng cách xử phạt thể xác hả? Không có không có, ta chú trong đến lời nói việc làm đều mẫu mực, chưa từng đánh chửi hay dùng cách xử phạt thể xác với học sinh… Giáo viên sẽ theo quán tính dạy bảo lấy lý phục nhân, bọn nhỏ đều rất nghe lời, giác ngộ cũng cao, chỉ điểm vài ba câu, cái gì cũng hiểu được, làm sao còn phải dùng đến cách xử phạt thể xác, dùng cách xử phạt thể xác, đó chính là biểu hiện của người giáo viên vô năng… ha ha ha ha…”

Văn Hành Thiên tiếp tục khoe khoang, ba hoa chích chòe khoe khoang, đất tuôn sen vàng, gần như ngay cả chính hắn cũng tin, giống như năm đó hắn chính là dạy học như thế.

Mặt từng người trong đám Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long không chút thay đổi, lại tự len lén sờ mông mình.

Thầy Văn, sao ngươi lại không biết xấu hổ mà nói những lời này vậy, lương tâm cũng sẽ không đau sao?

Nhóm người chúng ta đây, bao gồm cả nữ sinh bên trong, người nào chưa bọ ngươi đánh qua?

“Tả Tiểu Đa sao? Ha ha, xuất sắc xuất sắc, đứa nhỏ này, là một đứa nhỏ xuất sắc nhất, chịu khó nhất, cố gắng nhất cũng là thiên tài nhất mà ta từng dạy qua từ trước đến nay, lúc còn rất nhỏ, chưa bao giờ sẽ làm các giáo viên bận tâm, suy một ra ba, nghe một hiểu mười, với hắn mà nói chẳng qua là chuyện bình thường mà thôi… Ừ, khi đó còn không biết thân phận của hắn, … Đúng, đúng, ở trường học Tả Tiểu Đa đoàn kết với bạn học nhất, thích làm việc thiện, thân mật trung hậu, hiền lành thành thật, tác phong nghiêm túc, cương trực công chính, còn có quang minh lỗi lạc, thường xuyên chia thứ tốt cho nhóm bạn thân, chia ngọt sẻ bùi, cho nên mới có thể chơi với rất nhiều bạn thân… ha ha ha… Ừ, chính là cái dạng này, quả nhiên là đứa nhỏ tốt.”

Văn Hành Thiên mở miệng khoe khoang khoác lác.

“Oẹ…”

Vẻ mặt Lý Thành Long vặn vẹo.

“Ngươi đây là làm sao? Vừa rồi không phải vẫn còn tốt sao? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy đánh giá của thầy Văn đối với ta có câu nào không đúng à, nói không đúng chỗ nào?”

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa rất nguy hiểm hỏi, giọng điệu mở miệng ý tứ sâu xa, ngươi nói đi, nói cho kỹ.

“Sáng sớm ăn cơm… có vẻ có chút không dễ chịu… Đánh giá của thầy Văn với Tả lão đại, đương nhiên là chân thật nhất.” Khuôn mặt Lý Thành Long đau khổ, gạt bỏ lương tâm nói.

Đám người liên quan Long Vũ Sinh cũng gạt bỏ lương tâm đồng loạt gật đầu, tỏ vẻ tán thành.

Vừa rồi thật sự là lòng dạ cũng muốn ói ra luôn…

Sau chuyện này, nhất định phải giáp mặt hỏi thầy Văn Hành Thiên một câu, những lời ngươi khen ngợi Tả Tiểu Đa kia rốt cuộc là suy nghĩ như thế nào mới nói ra được vậy, tâm của ngươi đâu? Mặt của ngươi đâu?

Thầy Văn ngươi để tay lên ngực tự hỏi, những lời ngươi nói kia, có cái nào có thể dùng lên tên cực kỳ hèn hạ bỉ ổi Tả Tiểu Đa này hả?

Cho dù có dính một chút xíu hả?

Bên kia, Văn Hành Thiên còn đang tiếp tục khoe khoang, khoe Tả Tiểu Đa xong rồi, lại bắt đầu khoe Lý Thành Long, cái gì mà Nhất Đại Quân Sư, cái gì mà kiến thức uyên bác, cái gì mà tài hoa hơn người, lại hoặc là thông minh lõi đời, người tài giỏi không thể đợi, nhưng vẫn ở bên trong phạm vi cơ bản, dù sao khoe đáng tin hơn nhiều so với Tả Tiểu Đa lần kia lắm, chờ lúc sau nói đến đám người Hạng Xung, Hạng Băng Bì Nhất Bảo, Chân Phiêu Phiêu, Vũ Yên Nhi, Cao Xảo Nhi, càng trở nên đáng tin…

Nói ngắn lại một câu, tốp học sinh này, phát triển toàn diện đức trí thể mỹ lao, văn hóa võ công nổi bật, hiền lành đáng yêu chăm chỉ chịu khó trung thành chính trực hào phóng đáng tin…

Dựa theo cách nói của Văn Hành Thiên, nói chung là mấy học sinh này, cho dù là lúc này được xem là tiêu biểu vì quốc gia, ngôi sao toàn dân, cũng có vài phần nhân tài không được trọng dụng, vậy nên trực tiếp được phong làm Thiên Vương, ít nhất là quân dự bị Thiên Vương, lúc này mới xứng với đức hạnh…

Gương mặt của phóng viên phụ trách phỏng vấn đã sớm cười cứng ngắc, tay giơ micro cũng mỏi mệt từng cơn, mà thầy Văn nghe đâu được xưng là Thập Vạn Đồ, từng là sát thủ mặt lạnh, còn đang thao thao bất tuyệt vẻ mặt hưng phấn cả người là vẻ ‘ta chưa nói xong ngươi đừng đi’…

Rốt cuộc cuối cùng…

Tiếng vỗ tay rung trời vang lên.

Các chỉ huy đã tới, sứ giả Hoàng gia, buỗi lễ long trọng bắt đầu rồi.

Vị phóng viên này mới như được đại xá, chạy thoát từ bên người Thập Vạn Đồ như chưa hết ý…

Sau khi nghe xong các lãnh đạo liên quan nhiệt huyết tràn trề nói… Mỗi người đều nói rất ngắn ngủi, dù sao, dù sao thời gian để lại cho bọn họ không nhiều lắm.

Thời gian tới chín giờ buổi sáng, khu vực Quần Long Đoạt Mạch ở vị trí trung tâm, sương mù dày đặc giống như thực chất phun ra.

Một con đường tinh quang sặc sỡ óng ánh, chậm rãi từ từ ngưng thực từ hư vô.

“Con đường đã hiện!”

Dưới một tiếng hiệu lệnh, lập tức mọi người yên tĩnh, kim rơi có thể nghe.

Rất nhiều học sinh đến tuổi ở đây, trong mắt đầy hâm mộ ghen tị hận nhìn con đường này, là con đường lên trời!

Chỉ tiếc, bản thân không có tư cách đặt chân lên trên nó, đi nhanh về phía trước.

Nhưng mà người trong cao tầng có liên quan biết rõ quy trình Quần Long Đoạt Mạch cũng đồng loạt thay đổi sắc mặt.

Trước kia… làm sao từng có tinh quang rực rỡ như vậy, cũng chỉ có một con đường thoạt nhìn đen kịt mà thôi…

Làm sao lần này, sao lại sao sáng rực rỡ như vậy, chói lọi lóa mắt?

Đây… khẳng định là có chỗ không giống bình thường.

“Sau khi các ngươi đi vào trong đó, cẩn thận là quan trọng nhất; lúc Quần Long Khí Mạch bắt đầu hoạt động, chi bằng làm theo khả năng. Còn có, tất cả mọi người là một phần tử của Nhân tộc Tinh Hồn, thân ở trong đó, hết sức không thể có cử chỉ tranh đấu lẫn nhau, tự giết lẫn nhau.”

Bình Luận (0)
Comment