Nện vào ngọn lửa bùng đến trời kia!
Nhưng đây là Tinh Quân!
Ai biết có bao nhiêu thủ đoạn?
Nhất định phải tranh thủ hắn bệnh phải đoạt mệnh hắn, kết thúc trận chiến trong thời gian ngắn nhất!
Tả Tiểu Đa vốn không dám có chút sơ suất nào, dựa vào uy thế nhất cổ tác khí, trong một hơi thở nện một nghìn ba trăm chùy!
Hắn hoàn toàn xem Cự Môn Tinh Quân như thép mà dung luyện…
Đến mười mấy chùy cuối cùng, chỉ nện trong không khí.
Cơ thể Vạn Thủy Sơn bị Cự Môn Tinh Quân tùy thế đã bị nện thành không khí từ lâu, chẳng sót lại tí bụi!
Cự Môn Tinh Quân thân thể bị đánh nát thành từng mảnh vụn, thậm chí trong không trung vẫn bị bốn ngọn lửa của Chúc Dung Chân Hỏa tiếp tục thiêu đốt...
Thời khắc cuối cùng...
Nhát chùy cuối cùng rơi xuống, một loạt tinh quang rực rỡ, vụ nổ cũng dường như rải rác khắp bốn phương, toàn bộ không gian đâu đâu cũng là những đốm tinh quang điểm xuyết, rải rác khắp bầu trời, giống như một đàn đom đóm lớn, bay lượn giữa bầu trời đêm.
Giây lát, một bóng người hư ảo dần dần hình thành trong tinh quang, vẻ mặt phức tạp liếc nhìn Tả Tiểu Đa, sau đó lại nhìn ba chú Tam túc Kim Ô nho nhỏ đang vui vẻ bay lượn trên không trung, trên mặt lộ ra vẻ chua xót khó tả.
Dường như hắn có ý muốn nói gì đó... nhưng mà, hắn không có nói ra, tinh quang đã tản đi, bóng người cũng đã hoàn toàn biến mất, tựa hồ không có chút dấu vết.
Tinh quang đã hoàn toàn tan biến!
Cự Môn Tinh Quân, rơi xuống!
Trên những tầng mây, phía bên kia của bầu trời đầy sao xa xôi, Cự Môn tinh đang lập lòe điên cuồng phát sáng, sau khoảnh khắc lóe sáng cực kỳ rực rỡ, lại đột nhiên mờ đi, ánh sáng kia đột nhiên biến mất hơn chín mươi phần trăm, sau đó hoàn toàn biến mất khỏi bầu trời đêm, như thể nó không hề tồn tại!
Mà nơi đại lục yêu tộc trôi nổi trên bầu trời đầy sao xa xôi kia.
Bên trong cung điện Bắc Đẩu Tinh Quân.
Cự Môn Tinh Quân đang khoanh chân ngồi thiền, đột nhiên hét to một tiếng, phun ra mấy ngụm máu, khí tức toàn thân giống như xác ướp bị rút cạn nước, héo rũ xuống...
Cảnh giới tu vi tiếp tục trượt dài...
Trong khu ổ chuột ở thành phố Thượng Kinh... trong khoảng sân khuất đó.
Trưởng môn phái Thiên Tuyền đột nhiên hét lên một tiếng thảm thiết, không ngừng phun ra từng ngụm máu lớn, hơi thở cũng gấp gáp, cả người run lên bần bật, tròng mắt trợn tròn...
Bỗng nhiên lại kêu lên một tiếng, trong mắt là một vẻ ngạc nhiên đến khó tin nói: “Sao có thể... Tinh Quân Phân Thần... rơi xuống rồi...”
Lời còn chưa dứt đầu đã nghẹo sang một bên, cả người yếu ớt gần như vô lực rồi ngất lịm đi.
Tuy rằng hắn ngất đi, nhưng thân thể vẫn không ngừng run rẩy, máu vẫn không ngừng phun ra, máu từ bảy lỗ huyệt từng chút từng chút rỉ ra, cảnh tượng rùng rợn đến kinh người.
Mà những lão lão Tham Lang và những người khác đều mang vẻ mặt buồn bã và thê lương, nhưng tuyệt nhiên không có ai nhúc nhích.
Tinh trận vẫn còn tiếp tục.
Bọn họ, chưa thể di chuyển!
Nhưng trong ánh mắt của từng người đều dâng lên đôi chút tuyệt vọng, và cả, một biểu cảm như không thể tin được: Tinh Quân... cũng sẽ vẫn lạc sao?
Đối mặt với những nhân vật giống như loài kiến này, Tinh Quân lại thực sự vẫn lạc?
Làm sao có thể?
...
Chúc Dung Chân Hỏa vẫn đang cháy hừng hực, biến toàn bộ chút sức lực còn lại của Cự Môn Tinh Quân thành sức mạnh của chân hỏa, sau đó chuyển vận nguyên hỏa, nguyên hỏa chuyển vận vào Viêm Dương chân kinh, Viêm Dương chân kinh sẽ đi vòng chín chín chu thiên, truyền ngược nguyên hỏa, nguyên hỏa truyền ngược đến Chúc Dung Chân Hỏa...
Ba ngọn lửa ngày càng trở nên hòa hợp và dần dần hợp nhất thành một.
Sau khi tất cả sức mạnh đã được chuyển thành Chúc Dung Chân Hỏa, nó sẽ mạnh hơn gấp nhiều lần.
Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu lại đi nuốt lấy hồn phách của Cự Môn Tinh Quân và những mảnh vỡ hồn phách của Vạn Thủy Sơn, không hề lãng phí mà nuốt hết chúng vào bụng!
Được lợi từ việc này, hai cơ thể bé nhỏ ngay lập tức rắn chắc hơn gấp đôi, trông cơ thể của hồ lô cũng không thấy quá mộng nước như trước nữa.
Sau đó, hai điểm khí vận từ trên trời rơi xuống, rơi vào đúng lông mày của Tả Tiểu Đa, ngay lập tức cơ thể hắn cảm thấy sảng khoái vô tận, nguyên khí cũng bỗng dưng sôi trào mà tăng lên rất nhiều.
Mà đây, chính là điểm khí vận do việc ứng nghiệm Thiên cơ phê lệnh của Vạn Thủy Sơn mang lại.
Ngay lúc Tả Tiểu Đa đang sảng khoái biết nhường nào, tự cảm thấy nhân sinh không có điều gì vui hơn thế này nữa thì đột nhiên, một lượng lớn điểm khí vận lụp bà lụp bụp rơi xuống.
“Đây là... bảy trăm giọt!”
Tả Tiểu Đa không thể tin nổi, kinh ngạc thốt lên, hai mắt gần như lồi ra khỏi tròng mắt!
Đây là điểm khí vận được trả lại sau khi ứng nghiệm thiên cơ phế lệnh của Cự Môn Tinh Quân, nhưng Tả Tiểu Đa chưa bao giờ nghĩ sẽ có nhiều điểm khí vận được trả trở lại như vậy!
Nhưng ngẫm nghĩ lại, hình như cũng nên như thế, dù sao thì đây là Thiên Tuyền Tinh, Cự Môn Tinh Quân, huyền thoại một đời, một siêu cao thủ!
Bị chính mình trực tiếp đánh đến hồn phiêu phách lạc, bảy trăm điểm khí vận... thế cũng đúng.
Một lượng sức mạnh khí vận khổng lồ như vậy, mạnh mẽ tưới đều hồn phách, thần thức, thần niệm, tu vi, đan điền, cơ thể, kinh mạch, huyết mạch của Tả Tiểu Đa...
Độ linh hoạt của kinh mạch vốn dĩ đã vượt xa rất nhiều so với những tu giả bình thường khác, bỗng nhiên lại được cải tiến vượt trội!
Độ rộng của kinh mạch cũng đã đạt đến đỉnh cao mới trên cơ sở nguyên bản, và vận hành của Thiên Linh Dũng Tuyển Chu Thiên giống như được kết nối với tàu cao tốc, rộng rãi ngoài sức tưởng tượng!
Như lời người ta nói, trên đỉnh đầu có vết loét và ở lòng bàn chân có mủ, Tả Tiểu Đa tuy không bị lở loét và chảy mủ nhưng hiện tại toàn thân đã hoàn toàn thông cả...
Đương nhiên, nói đến mức độ của sự tồi tệ miễn cưỡng cũng đúng với câu nói này...
Tu vi của Tả Tiểu Đa cũng nhờ đó mà một mạch tăng vọt đến mức đỉnh cao Phi Thiên và trấn áp được chín lần. Vốn dĩ, kể từ khoảng thời gian này, với quá trình tu luyện nâng cấp không ngừng trong Diệt Không Tháp, trình độ tu vi của bản thân Tả Tiểu Đa đã sớm đạt tới đỉnh cao Phi Thiên, bắt đầu trấn áp được chân nguyên.