Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2304 - Chương 2302: Vẫn Tinh Cự Môn (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2302: Vẫn Tinh Cự Môn (2)

Mà kẽ hở này đủ để Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu tiến vào trong chớp mắt, và kẽ hở này, ba mảnh Tinh Không Bất Diệt Thạch lục mang tinh kia dưới sức trợ giúp cực mạnh một quyền kia của Tả Tiểu Đa đã nện vào lồng ngực chẳng chút kiêng dè!

Tinh Không Bất Diệt Thạch lục mang tinh là ám khí đặc biệt khác xa với đa số ám khí, đa số ám khí cân khoảng cách không gian phát huy tác dụng, cần tốc độ nhanh chóng, nhanh đến mức vượt tưởng tượng, mà một khi ám khí mất đi khoảng cách không gian, sẽ trở thành tử khí vô dụng.

Dù sao thì cao thủ đánh nhau, khó tránh tiếp xúc gần, dường như giơ tay là có thể chạm vào đối phương, khoảng cách như vậy sao phát huy thành ám khi tuyệt diệu được.

Nhưng điều Bất Diệt Thạch lục mang tính khác với nhưng cái khác nhất là, độ kiên cố của và tính khó phá hủy của nó, dưới trạng thái bầu không khí đặc biệt thế này, khảm thẳng vào người mục tiêu với cách thức không có khoảng cách, ngược lại có thể phát huy hiệu năng đặc biệt của nó thêm bước nữa!

Sau đó vẫn có Tiểu Tiểu mang theo loại lửa thứ tư đến, Đại Nhật Chân Hỏa cuồng nhiệt theo đó chui qua kẽ hở này vào ngực Cự Môn Tinh Quân!

Lúc này, một lực trường xung quanh cực kỳ cổ quái từ trong cơ thể hai người đột nhiên bùng nổ ra ngoài.

Sắc mặt Cự Môn Tinh Quân thay đổi khủng khiếp, cơ thể bị Tả Tiểu Đa đánh bay ra như đạn.

Lồng ngực có ngọn lửa bùng lên, ngọn lửa bốn màu, bốn ngọn lửa khác nhau càng có phong thái.

Cả người biến thành một ngọn nến khổng lồ bùng đến tận trời.

Tim bị Tinh Không Bất Diệt Thạch lục mang tinh đánh tan!

Cự Môn Tinh Quân chợt phun ra một ngụm máu hòa với lửa cháy điên cuồng, hai mắt hắn lồi lên, tức giận mắng: “... Vô đạo đức!”

Cùng lúc này còn có sự hối tiếc cực điểm.

Xem xét chiến lực đối phương đang phát huy thậm chí còn vượt tu vi hiện tại của mình.

Đối phương lại không biết xấu hổ bảo mình đứng im chịu đòn… chấp nhận nhường ba chiêu!

Thật vô sỉ!

“Bổn tọa bị lừa rồi…” Cự Môn Tinh Quân gào lên đau đớn cực kỳ.

Nhưng sức phản đòn Cự Môn Tinh Quân tạo thành vẫn làm Tả Tiểu Đa có tâm tính vô tâm văng ngược mười bảy mét, có điều kết quả đòn phản công này lại trong dự tính của Tả Tiểu Đa, chỉ lúc hắn trong không trung đã trở mình, sớm đã lấy ra hai cái Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy khổng lồ.

Vừa lấy hai chùy ra, không gian chấn động!

Vù!

Một chùy trời, một chùy đất!

Thủ thức mang m Dương Nhật Nguyệt Sơn Hà Càn Khôn, vừa quay người đã thấy Cự Môn Tinh Quân trước mặt vẫn đang bay về sau liên tục!

“Này! Đừng trốn!”

Mạnh mẽ xoay lưng, một đại chùy khổng lồ mang theo lực sức mạnh uy năng Càn Khôn Nhật Nguyệt Sợ Hà m Dương Tinh Trần nên xuống!

Ập xuống đầu, vẫn không quên hét lớn: “Đây là chiêu thứ hai ngươi nhường!”

“Ngươi đừng có mà không giữ chữ tín!”

Cự Môn Tinh Quân đã thật sự chịu thiệt lớn bởi một quyền đầu của hắn, cơ thể bị đánh tơi tả, lồng ngực toác một hố lớn, lục phủ ngũ tạng nát bét, với lại tiếp tục bị lửa bốn màu thiêu đốt.

Một con chim lửa Tam Túc Kim Ô đang bay tới lui trong ngực hắn, hai ánh sáng một trắng một đen đang xâm chiếm chẳng kiêng dè.

Ba Tinh Không Bất Diệt Thạch chạy tán loạn cực nhanh, mạnh mẽ kẹp hồn lực, lại khiến sức hồn phách của Cự Môn Tinh Quân không thể rời cơ thể.

Cự Môn Tinh Quân không thể ngờ được, nhóc con này lại âm hiểm vậy, cái gọi là quyền thứ nhất này của hắn chí ít bằng năm chiêu của người khác!

Năm tuyệt chiêu, chiêu tuyệt sát!

Mà hắn càng không ngờ, nhóc con này lại mạnh như vậy!

Trong ấn tượng ghi nhớ ở nhờ cơ thể, người trước mắt không phải là “chủng tử dị dạng” xuất thân trội nhất, được vô số thiên tài địa bảo tích tụ sao? Sao lại mạnh đến vậy?

Một cậu ấm… một đứa rác rưởi dựa vào bối cảnh cướp tài nguyên của học sinh bình thường khác sao?

Cmn… sao lại như vậy?

Hơn nữa, nhóc này còn có đối thủ đáng sợ nhất của mình, Chúc Dung Chân Hỏa có thể không chế mình một cách hoàn mỹ!

Thậm chí vẫn chưa dừng lại ở Chúc Dung Chân Hỏa, còn có ba loại khác, cùng bùng cháy mãnh liệt nhằm vào mình từ trong nhà ra ngoài ngõ!

Hồn phách thuộc về Vạn Thủy Sơn kia… hồn phách vị vừa nãy “vai chính vận mệnh hack tài khoản” đã hồn phi phách tán từ lâu, đến cả chút mảnh vỡ cũng chẳng sót lại…

Keng keng keng…

Cả người Cự Môn Tinh Quân dường như hóa thành ngọn lửa khổng lồ xông thẳng lên trời, liều mạng vung vẫy trường kiếm, va chạm đối kháng kịch liệt với Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy của Tả Tiểu Đa!

“Vô liêm sỉ! Vô liêm sỉ! Vô liêm sỉ!”

Quả thật Cự Môn Tinh Quân tức phát điên.

Hắn vừa mắng Tả Tiểu Đa vô sỉ vừa mắng Vạn Thủy Sơn vô sỉ!

Mấy tên nhóc này đều là bạn học, nhưng sao Vạn Thủy Sơn lại có nhận thức sai lầm vậy?

Một đám đầu tiên đã có thể tuyên bố cái chết của bản thân!

Sau khi thất bại, hoàn toàn không có chỗ xoay chuyển!

Ai mà ngờ, nhóc con này lại có thực lực khủng khiếp đánh trực diện với mình!

Nhưng cường giả như vậy lại dùng nhỏ bán nhỏ, dùng thủ đoạn để mình đứng im để hắn đánh ba chiêu…

Nếu chỉ vậy cũng thôi đi, đằng này hắn còn nghĩ cách chơi xấu!

Vốn dĩ dù mình thua, ít nhất vẫn có thể có ba mươi phần trăm hồn lực có thể trở về… nhưng, nhóc con này lại dùng Tinh Không Bất Diệt Thạch khóa hồn phách của mình!

Chẳng phải hoàng tộc mới có Tinh Không Bất Diệt Thạch này sao?

Sao lại rơi vào tay một tên nhân tộc…

Nếu không phải đã xác nhận cục này là mình sắp xếp từ trước, với lại còn là cục động chạm đến bố cục thiên đạo, có lợi với mình, Cự Môn Tinh Quân sẽ nghi ngờ cục trước mắt là nhân tộc sắp xếp, dẫn dụ bản thân vào cục, bắt đầu lén giết dưới tình huống trạng thái bản thân không hoàn chỉnh!

Rõ ràng tình huống trước mắt là bản thân bị lén giết mới phải!

Một khắc sau, Cự Môn Tinh Quân cúi đầu, ngạc nhiên nhận ra một Tam Túc Kim Điểu đang xung trái đột phải trong cơ thể mình!

“Aaaaaaaaa…..”

Cự Môn Tinh Quân trợn tròn mắt, không thể tin được điên cuồng gào lên cắt xé tim gan!

Keng keng hai tiếng!

Hai chùy nện xuống, trường kiếm trong tay Cự Môn Tinh Quân kêu lên hai tiếng gãy vụn từng mảnh!

Bây giờ Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy đã được Tả Tiểu Đa thôi thúc đến cực điểm, hoàn toàn không nể tình, nện xuống như phong ba bão táp…

Bình Luận (0)
Comment