Chuyện thế này có thể gặp nhưng không thể cầu.
Tả Tiểu Đa vận động ngực, nói: “Cảm ơn lòng tốt của Tinh Quân.”
Cự Môn Tinh Quân nói: “Ngươi đồng ý?”
“Đây là chuyện tốt, tu giả hậu bối như ta, đường đại đạo là quan trọng nhất, những cái khác chỉ là nhánh nhỏ, cửa chết ập lên đầu, vẫn có cơ hội sống, sao lại không đồng ý?”
Tả Tiểu Đa mỉm cười, nói: “Uy danh của Tinh Quân trùng trùng, đương nhiên sẽ dốc hết sức, khám phá giới hạn cuối của tiền bối!”
Cự Môn Tinh Quân thờ ơ nói: “Nên như vậy.”
Tả Tiểu Đa hét lớn một tiếng, nắm đầu nắm tay, khí thế đã bất phàm giờ lại tăng thêm ba phần.
Trong bầu không khí đầy sương mù, Cự Môn Tinh Quân tùy thân Vạn Thủy Sơn, chắp tay đứng đó, không hề nhúc nhích, khí phách đọng lại như núi.
Tay áo bay bay, sợi tóc nhảy múa, thật sự là phong độ cực kỳ, không phải cố ý làm ra.
Mà Tả Tiểu Đa ở đối diện lại đang làm thế vận khí, trạng thái cứ như dồn hết sức điều động tất cả tu vi cả người mình tập trung lại.
“Ta đến đây!”
Tả Tiểu Đa hét lớn một tiếng.
Chưa kịp dứt lời đã đột ngột nhảy lên.
Hành động đầu tiên vẫn là lẳng lặng nhằm vào Thiên Cơ Phê Lệnh của Cự Môn Tinh Quân.
Nội dung Phê Lệnh: Tai họa huyết quang, rơi hồn phách!
Cự Môn Tinh Quân thờ ơ cười, ánh mắt lạnh nhạt khinh thường liếc nhìn bóng dáng Tả Tiểu Đa nhảy qua, như nhìn một con kiến tầm thường.
Nhưng…
Tả Tiểu Đa xông qua như chớp, hắn cách Cự Môn Tinh Quân chỉ mười bước!
Mà đối với cao thủ Phi Thiên mà nói, hình như khoảng cách mười bước chẳng khác nào không có.
Nhưng động tác của Tả Tiểu Đa nhanh như điện lại khiến không gian mười bước này xuất hiện cảm giác rõ ràng.
Bước một bước, cả người tràn đầy linh khí.
Bước ba bước, Viên Dương Chân Kinh chuyển động hết sức, bốn bề như mặt trời chiếu chang chang, kiêu căng sục sôi.
Cự Môn Tinh Quân thờ ơ cười, nhìn ra nhóc con ngươi là công pháp hệ lửa từ lâu rồi, trước vẫn đang dốc sức che lấp làm át chủ bài sao?
Nhưng… hạt gạo cũng tỏa sáng?
Chân hắn đứng vững vàng, để tu vi trong cơ thể đều đặn tỏa ra, có thể đảm bảo lúc Tả Tiểu Đa nện một đánh, dù nện ở đâu, tu vi bản thân đều sẽ tập trung ở nơi nào.
Hắn đã quyết định, phải dùng bản thân có thể kinh thế hãi tục… chí ít là tu vi chấn động trong bố cục thiên đạo, làm Tả Tiểu Đa chấn động ngược lại bị trọng thương!
Ai nói không đánh thì không thể tạo thành thương tính, vậy thì kiến thức của nhóc con ngươi quá nông cạn mà thôi!
Ba chiêu? Nhiều quá!
Một chiêu là đủ rồi!
“Vù vù… Vù!”
Bước đầu tiên Tả Tiểu Đa xông ra tiếng gió vù vù, bước ra ba bước đã chấn động không gian vang lên vù vù.
Lúc Tả Tiểu Đa đến bước thứ năm, sau lưng đã xuất hiện hố đen, răng rắc tiếng không gian rạn nứt, khoảng cách ngắn đã đi đến mức không gian rạn nứt, bùng cháy!
Ngọn lửa trên người cũng theo đó bùng lên, Nguyên Hỏa Quyết nhanh chóng tràn ra!
Trong nháy mắt sau, ngọn lửa tràn ra quanh người chợt hóa thành sắc tím, không gì không cháy, cháy hết tất cả!
Chúc Dung Chân Hỏa!
Tám bước!
Tả Tiểu Đa đấm một đấm, xen lẫn quỷ rít gào thảm thiết, trời đất xung quanh dường như theo đó dồn nén qua!
Hai luồng sáng một trắng một đen, tràn lên đầu nắm tay hắn, có một ánh lửa phía sau đầu nắm tay hắn lẻn tản ra!
Đại Nhật Chân Hỏa!
Trên đầu nắm tay vẫn có chút ánh sáng lóe lên, đó là viên Tinh Không Bất Diệt Thạch sáu ánh sao im lặng xuất hiện trên đầu nắm tay!
Ầm! !
Một quyền ngang ngược, khỏe khoắn không chút giả nện lên người Vạn Thủy Sơn Cự Môn Tinh Quân tùy thể.
Một quyền này của Tả Tiểu Đa không hề dùng toàn lực không có kẽ hở!
Nhưng đối phương là Tinh Quân hồn thể giáng lâm, nói không chừng là kiểu người trên cao hung hăng có thể giao thủ chính diện với cha mình là Tả Trường Lộ!
Tả Tiểu Đa nào dám khinh địch chút nào?
Đối phương khinh thường mình mới càng tốt, cho cơ hội nhường ba chiêu càng tốt, tiếp chiêu không né không tránh là tốt nhất!
Huyền công cả người, tất cả tụ lại lên đầu nắm tay, Viêm Dương Chân Kinh bùng cháy cực hạn, Nguyên Hỏa Quyết vận truyền toàn lực, Chúc Dung Chân Hỏa, dốc sức đến!
Có cả Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu chui vào trong đầu nắm tay, Tinh Không Bất Diệt Thạch lục mang tinh theo đó lên đầu nắm tay!
Với lại Tiểu Tiểu phun ra Đại Nhật Chân Hỏa đang trợ chiến sau đầu nắm tay!
Đòn tấn công này đã động dụng đến uy năng cực hạn của cơ thể Tả Tiểu Đa, đa số át chủ bài, tụ hợp một đòn, giải quyết dứt điểm!
Đối phương đã khẳng định đứng bất động để mình đánh, Tả Tiểu Đa cảm thấy nếu mình không chiếm đủ lời, thật sự chính là có lỗi với liệt tổ liệt tông của trong trời đất!
Ba chiêu? Quá nhiều!
Một chiêu là đủ rồi!
Một chiêu là đủ rồi!
Thấy Tả Tiểu Đa mang theo một uy lực kinh thiên động địa đánh ra, từ đầu đến cuối Cự Môn Tinh Quân duy trì trạng thái thong dong, yên tĩnh nhìn thay đổi, không gì khác lạ, nhưng… đi đến bước thứ tám, lúc Tả Tiểu Đa điên cuồng đấm ra…
Hắn mới chợt cảm thấy có gì đó sai sai!
Đó là một luông cảm giác cực kỳ nguy hiểm từ đáy lòng dâng lên!
Hình như trên nắm đấm của đối phương có tồn tại gì đó khiến mình cảm thấy khủng khiếp…
Nhưng hình như cảnh giác hơi muộn, lúc nắm đấu kia như đại chùy nện lên lồng ngực mình…
Cuối cùng Cự Môn Tinh Quân nhớ ra đó là gì…
Đó là Chúc Dung Chân Hỏa!
Tổ Vu Chân Hỏa!
Chân hỏa của Chúc Dung Tổ Vu năm đó đã từng đánh bay ta ba trăm dặm với một đấm, đánh ta phế mất!
Đã là Chúc Dung Chân Hỏa, mình không tránh không né, chống lại chính diện lại là… Chúc Dung Chân Hỏa!
Nhưng thật sự hắn nhớ ra quá muộn, ý nghĩa khác của muộn chính là… toang rồi!
Ầm!
Nắm đấm của Tả Tiểu Đa chứa nhiều át chủ bài nện điên cuồng… thân mật trước này chưa từng có vào lông ngực Cự Môn Tinh Quân!
Chúc Dung Chân Hỏa tụ hợp Nguyên Hỏa, Viêm Dương Chân Hỏa, tam hỏa tụ thành một, cường thế dung nhập vào ngực Cự Môn Tinh Quân!
Tiếng gào thảm thiết trộn lẫn với hối hận cực kỳ…
Phòng ngự của Cự Môn Tinh Quân bị phá bỏ chẳng gì ngăn chặn như thế chẻ tre!