Tả Tiểu Đa thờ ơ nói: “Cự Môn Tinh Quân… xưa gọi là Thiên Toàn, sao thứ hai của Bắc Đẩu, Ám Tinh, chủ thị phi. Quả nhiên, ngay khi Cự Môn Tinh Quân xuất hiện, bèn có sinh tử thị phi, người xưa thật sự không lừa ta, thật sự lời lẽ chí lý.”
Cự Môn Tinh Quân trầm giọng nói: “Nói không sai, nhóc con ngươi có chút kiến thức. Lại biết uy danh của bổn Tinh Quân, còn không mau tự sát, chẳng lẽ muốn bổn Tinh Quân đích thân ra tay? Đến lúc đó không được toàn thây lại oán bổn Tinh Quân hung ác!”
Cả mặt Tả Tiểu Đa đầy vẻ bất đắc dĩ, yếu ớt nói: “Ngươi vẫn luôn không thấy quan tài không đổ lệ, tự mình ra tay tổn thương mình, khó tránh khỏi đau hơn giao thủ bình thường, vẫn phải phiền Tinh Quân đích thân ra tay, ngươi yên tâm, ta nghĩ thoáng lắm, chết không oán than!”
“Đã vậy, ta thưởng cho ngươi vinh hạnh giao thủ với bổn Tinh Quân, xem ngươi chết rồi oán hay không oán!”
Vị Cự Môn Tinh Quân này nói xong bèn rút trường kiếm của Vạn Thủy Sơn ra.
Tả Tiểu Đa siết đầu nắm tay, trưng ra tư thế chính tông chỉ có tông sư thế hệ một sẽ trưng ra, dưới chân trì trệ lạ thường, cả người từ trên xuống dưới núi cao gờ cheo leo, uyên đình nhạc trĩ, nghiêm mặt nói: “Có lẽ có điều Tinh Quân không biết, bổn công tử được gọi là Thiết Quyền công tử, hôm nay dựa vào hai nắm đấm này lĩnh giáo sự lợi hại của nhân vật trong truyền thuyết thượng cổ!”
“Ngươi muốn tay không tấc sắt đánh với ta? Thật không biết ai cho ngươi dũng khí!” Mặt Cự Môn Tinh Quân toàn là vẻ dở khóc dở cười.
Nhiều năm nay không đến thế giới này, mấy đứa nhóc bây giờ lại cuồng vọng như vậy sao?
Dựa vào tu vi nông cạn chừng Phi Thiên, tay không tấc sắt đánh nhau với bổn tọa, dũng cảm gớm!
“Được được được, vậy ta cũng lĩnh giáo thiết quyền của Thiết Quyền công tử thử xem!”
Cự Môn Tinh Quân một tay giữ kiếm, tay còn lại chấp sau lưng, vân đạm phong khinh, nói hời hợt: “Nể tình ngươi là tiểu bối thế hệ sau, bổn tọa dứt khoát cho ngươi cho ngươi xuất chiêu trước, dù gì cũng là chém giết sinh tử, cũng nhường ngươi ba chiêu.”
Rõ ràng cao thủ phong độ, ý rõ ràng là nhường chiêu, với lại nhường một phát ba chiêu!
Nói chung đây mới là phong độ của cao thủ đỉnh cao chân chính.
Chí ít Cự Môn Tinh Quân cảm thấy, tuy bản thân chưa thể hồi phục đến trình độ của Đại La thời kỳ hoàn kim, có thể phát huy tu vi chưa đến Hợp Đạo, nhưng… dựa vào nhóc con trước mắt, thực lực nông cạn, dù bản thân đứng ở đây không thèm động đậy để hắn đánh, hắn cũng không động được đến ta tí nào.
Đã vậy, tiền bối phong độ này đương nhiên phải có rồi, nhường ba chiêu đã là gì?
“Nhường ta ba chiêu? Ngươi nói ngươi nhường ta ba chiêu?”
Tả Tiểu Đa lắc đầu: “Vậy không được, sao vậy được! Mọi người đối địch, quyết chiến công bằng, nói gì mà nhường hay không nhường.”
Nhưng Cự Môn Tinh Quân đã nói rõ là nhường, sao dựa vào thân phận của hắn có thể béo nhờ nuốt lời? Tiền bối phong độ này còn cần không?
“Nói nhường ngươi ba chiêu thì nhường ngươi ba chiêu! ’
Cự Môn Tinh Quân giận dữ không vui: “Bổn tọa há phải loại béo nhờ tư lợi?”
Tả Tiểu Đa nói: “Chẳng lẽ các hạ thật sự đứng im bất động bị ta đánh ba chiêu như vậy, vậy ta chiếm hời của ngươi quá rồi, trên trời dưới đất nào có đạo lý như vậy, dù các hạ là tiền bối cao nhân, cũng không thể coi thường tại hạ như vậy nhỉ?”
Cự Môn Tinh Quân sững sờ, đứng bất động nhường hắn ba chiêu?
Ta từng nói vậy à?
Ta nói lúc nào?
Có điều ta là Thiên Đình Tinh Quân thượng cổ! Danh vọng của ta, cao quý thế nào?
Tuy lúc này giáng lâm chỉ là tu vi Hợp Đạo, nhưng tu vi cấp Hợp Đạo đỉnh cấp là đủ có thể nghiền nát tất cả tu giả Tinh Hồn trong không gian này, tuyệt không có ngoại lệ!
Lại nhìn nhóc con ở đối diện…
Tả Tiểu Đa không thay đổi biểu cảm, cố hết sức kiềm chế.
“Quả nhiên chưa qua Phi Thiên sơ cấp.”
Cự Môn Tinh Quân chợt yên tâm, phong độ dạt dào, cười nói: “Bổn tọa đã nhiều năm không xuống phàm, đám tiểu bối các ngươi cũng không biết sự lợi hại của bổn tọa. Bỏ đi bỏ đi, nhường ngươi ba quyền, xem như đã làm toàn vẹn danh tiếng Thiết Quyền công tử ngươi, để ta xem thử bản lĩnh sở trường của ngươi, nếu không là kẻ yếu dưới lốt danh tiếng.”
Ý trong câu rất rõ ràng.
Chỉ dùng quyền, nếu không đừng trách bổn Tinh Quân đục nước béo cò.
Rõ ràng Cự Môn Tinh Quân cũng để lại ánh mắt cẩn trọng, tuy ngươi gọi là giỏi nhất là quyền, nhưng tay không tấc sắt có thể có bao nhiêu uy lực?
Ngươi mệt chết cũng chẳng đánh ta bị thương được.
Nhưng nếu có thể dùng binh khí… lỡ như trên tay nhóc con này có thần binh lợi khí bất phàm gì đó thì sao?
Nhóc con này là con trai của Ngự Tọa Tuần Thiên… thân nhỏ của mình bây giờ, nhưng không nhất định có thể chịu được.
Nên nếu ngươi động đến binh khí thì đừng trách ta trở mặt vô tình.
Nhưng nghe lời này, chợt Tả Tiểu Đa tiếc đụng phải trở ngại, tên ngốc trước mặt này đã đồng ý rồi!
Biết vậy, ta dứt khoát nói nhiều tốt hơn, nói ta giỏi nhất là chùy!
Nếu dùng chùy… còn cần dùng đến ba chùy chắc?
Chỉ cần đánh một chùy sang là đã bẹp dí như dưa hấu nát rồi ấy.
Một chùy.
Hắn lại không biết, nếu từ đầu hắn nói rõ là chùy, vốn Cự Môn Tinh Quân sẽ không đông ý nhường ba chiêu.
Có lẽ sẽ có người nói Cự Môn Tinh Quân ngốc, nhưng một Đại La cao thủ vẫn luôn cao cao tại thượng, gặp phải một con kiến tu vi nông cạn như Tả Tiểu Đa…
Có trạng thái khinh thường cao cao tại thượng thật sự quá bình thường.
Mèo vờn chuột mà thôi!
Cự Môn Tinh Quân chắp hai tay sau lưng uyên đình nhạc trì, tự nhiên đứng trên đất, thờ ơ nói: “Tuy hôm nay ngươi tất chết, có điều, dù gì cũng là thiên tài F1… sau khi ngươi chết, ta sẽ nghĩ cách để linh hồn ngươi chưa đến mức biến mất, lúc đầu thai lần nữa, đến Yêu tộc ta, có lẽ lúc đó vẫn có thể có ngày gặp lại.”
Đây mới là mục đích chân chính của Cự Môn Tinh Quân.
Tu vi của hắn hiện tại không thể miễn cưỡng giam giữ, nhưng nếu bản thân Tả Tiểu Đa tình nguyện, vậy sẽ không có vấn đề gì.
Cự Môn Tinh Quân vừa nhìn ra nhìn ra, tư chất cơ thể của nhóc con này mạnh hơn nhóc con mình tùy thân rất nhiều!
Khí vận chi lực dày khó giải thích được, chỉ cần miễn là chân hỏa không diệt, chuyển thế trọng sinh, vẫn sẽ là thiên tài lừng lẫy xưa nay!