Đây là quy tắc!
Thiên đạo quy tắc!
Kể từ khi bắt đầu cuộc chiến, cả hai đã quay hàng nghìn vòng.
Phá Quân Tinh Quân tức giận đến mức to mồm chửi bới.
“Cmn con nhóc nhà ngươi giữ lấy chút mặt mũi đi! Có chút đạo đức đi được không!”
Vạn Lý Tú càng chạy càng nhanh: “Địch mạnh ta lui, nhập gia tùy tục, bổn cô nương sao mà không cần thể diện chứ... ngươi đuổi không kịp cô gái ta đây lại đứng đó nói xằng nói bậy, có xấu hổ không hả? Rốt cuộc thì là ai mới không cần mặt mũi đây!”
Phá Quân Tinh Quân càng lúc càng nổi trận lôi đình.
Vạn Lý Tú biết rất rõ chỉ cần nàng chống đỡ được và tiếp tục cái cục diện bế tắc này, đợi đến khi Tả lão đại và những người khác giải quyết xong đối thủ của chính họ, tự nhiên sẽ đến giúp sức thôi.
Cho nên bản thân nàng chỉ cần cố gắng hết sức để tiếp tục là được!
Tuyệt đối không thể liều lĩnh.
Nếu lỡ như đợi đến khi nhóm Tả lão đại đến bản thân nàng đã trở thành một cỗ xác chết... thế thì không được đâu.
Một người chạy một người đuổi, chỉ đến lúc không đánh không được mới tiếp vài chiêu, sau đó lại tiếp tục chạy tiếp.
Sức chiến đấu thực sự của Vạn Lý Tú tất nhiên kém hơn không chỉ một bậc, nhưng một Phá Quân Tinh Quân bị huyết mạch hoàng tộc vây khốn cũng không thể dễ dàng hạ gục Vạn Lý Tú, chỉ có thể tiếp tục cục diện bế tắc này.
Ngay lúc này...
Một trận sương mù dày đặc xoay chuyển.
Một bóng đen xuất hiện trên chiến trường, người đến không phải là Tả Tiểu Đa thì còn ai vào đây.
“Tú Nhi tránh ra! Xem ta dùng chùy đánh chết hắn!” Tả Tiểu Đa oai phong lẫm liệt hét lên đầy khí lực, một mảnh thiên cơ phê lệnh bay vụt qua rồi biến mất...
“Lão đại cẩn thận, đối phương là Bắc Đẩu Thiên Quan thứ bảy Phá Quân Tinh Quân đấy!” Vạn Lý Tú vội vàng nhảy ra khỏi vòng tròn và lớn tiếng nhắc nhở.
“Bắc Đẩu Thứ Bảy, Thiên Quan Phá Quân, cổ danh Dao Quang!” Tả Tiểu Đa bật cười, xông lên.
“Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, nếm một chùy của ta đi!”
Vừa vung tay, một loạt ngôi sao sáu cánh đen nghịt Tinh Không Bất Diệt Thạch lao thẳng tới.
Cây trường thương của Phá Quân Tinh Quân giống như một con rồng, không nói một lời lập tức bang bang bang... đập tan tất cả Tinh Không Bất Diệt Thạch, bắt đầu chiến đấu với Tả Tiểu Đa một cách điên cuồng.
Phá Quân Tinh Quân ban đầu là một chiến binh, và trong số các quần tinh, hắn là lực lượng chiến đấu dũng cảm nhất và không thể ngăn cản nhất, đối mặt trực diện vừa hay chính là lúc hắn ta phát huy thần uy nhất.
Tả Tiểu Đa khai triển Cửu Cửu Miêu Miêu chùy, không chút nhường nhịn mà đối đầu với đối thủ, mặt đất lập tức rung chuyển dữ dội!
Điều gây thêm rắc rối cho Phá Quân Tinh Quân chính là những ngôi sao sáu cánh Tinh Không Bất Diệt Thạch sau khi bị đánh tan thì không hề hóa thành tro bụi, mà nó cứ xoay tròn và không rơi xuống, lại bắt đầu tấn công theo một hướng khác.
Kĩ thuật dùng ám khí của thanh niên trước mặt đã đạt tới trình độ điêu luyện đến không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng Phá Quân Tinh Quân là người có kinh nghiệm vô cùng phong phú trong việc hạ gục kẻ thù, một cây trường thương múa thành vòng tròn, cây trường thương trên tay hắn thực sự thể hiện được tất cả điểm đặc biệt của mười tám loại vũ khí.
Tỷ như đao, kiếm, rìu, gậy, côn, gai... và thậm chí có tác dụng của một cây roi dài.
Côn sợ mũi nhọn thương sợ tròn!
Cây trường thương trong tay Phá Quân Tinh Quân giống như một con rồng dời sông lấp biển.
Độ mạnh độ nhẹ liên kết với nhau đến xuất thần nhập hóa.
Cuộc đối đầu với Tả Tiểu Đa ngay tức khắc trở nên điên đảo trời đất.
Đứng một bên quan sát trận đấu như Vạn Lý Tú cảm giác lỗ tai của bản thân bị chấn động đến ù đi.
Thời gian hai người đánh nhau tổng cộng cũng không có bao nhiêu, nhưng không ngăn nổi mà vừa xông lên đã ra đòn vô cùng cứng cáp, Tả Tiểu Đa không lùi nửa bước, còn Phá Quân Tinh Quân một tấc cũng không nhượng bộ!
Nó còn không trực tiếp đánh thành một vòng, quả thực xứng với mũi nhọn đấu với dao sắc, ăn miếng trả miếng!
Tiếng bang bang bang ngay từ khi bắt đầu thì không hề dừng lại, dần dần nối thành một dải, cứ kéo dài mãi đến vậy.
Phá Quân Tinh Quân vừa đánh vừa cười: “Sướng! Sướng! Sướng!”
So với cảnh mèo vờn chuột vừa rồi không có mấy chiêu là đối đầu trực diện, bây giờ thực sự là khác nhau một trời một vực!
Mà vẻ mặt của Tả Tiểu Đa đối diện cũng mang thần sắc thoải mái hiếm có!
Một đối thủ ngang sức ngang tài như vậy thực sự quá khó tìm, quá hiếm thấy!
Cách tấn công cực hạn không nhượng bộ, không giả dối, mãnh liệt này khiến Tả Tiểu Đa không khỏi cảm thấy say mê!
Hóa ra khi gặp một đối thủ xứng tầm, khi đối đầu với nhau lại tuyệt vời đến thế này đây!
Ầm...
Lại là một cú va chạm làm rung chuyển đất trời... Cuối cùng, trong một cuộc chiến hi hữu này đã xảy ra một sự thay đổi.
Cây trường thương trong tay Phá Quân Tinh Quân không chịu được sức mạnh mà bị áp đảo, ngay lúc cây trường thương bị gãy, nửa trên ngọn thương lập tức hóa thành vô số mảnh vụn tán ra ngoài!
Kể từ sau trận chiến khốc liệt đến hiện tại, mặc dù Phá Quân Tinh Quân vẫn luôn sử dụng tu vi chuyên chế của chính mình đối chọi gay gắt với Tả Tiểu Đa để bảo vệ cây thương của mình, mà cây trường thương trong tay hắn tuy phi thường, nhưng vẫn có giới hạn của nó. Dưới sức mạnh ngày càng cường hoành, ngày càng bất khả chiến bại của kẻ địch, cuối cùng cũng đã đi đến bước đường này.
Mà điều này cũng phản ánh từ một phía rằng thực lực hiện tại của hắn không phải là đối thủ của tên tiểu tử trước mặt này!
Nhưng vậy thì làm sao?
Phá Quân Tinh Quân thể hiện sự điên cuồng của mình, không chút lưu tình, hắn ta trực tiếp dùng nắm đấm đánh trúng đại chùy của Tả Tiểu Đa!
Tiếng nổ tiếp tục vang lên, nhưng không còn liên tục nữa...
Hắn ta không có bất kỳ vũ khí nào trong tay và chỉ dựa vào một đôi nắm đấm sắt đối chọi với song chùy nặng như đá tảng, Phá Quân Tinh Quân đối phó vô cùng khó khăn, loạng choạng bay ra ngoài.
Nhưng hắn ta ngay lập tức bay trở lại và tiếp tục chiến đấu gay gắt.
“Nhóc con, nhớ lấy ta!”
Phá Quân Tinh Quân cười lớn: “Ta là Bắc Đẩu Dao Quang! Ta chính là Thiên Quan Phá Quân!”