Hắn ta cười điên cuồng: “Thật muốn đợi vài năm nữa rồi tiếp tục giao đấu với ngươi, thật tiếc, ta đợi được ngươi, nhưng ngươi lại không đợi nổi ta!”
Phá Quân Tinh Quân lúc này đang tiếc nuối vô hạn.
Nếu hồn phách của hắn có thể quay trở lại, có thể quay trở lại với cơ thể của hắn, cộng thêm sức mạnh không bị tổn hại... thì tốt biết mấy?
Theo sự tiến bộ của đứa trẻ này, trong độ ba đến năm năm nữa, là có thể thực sự thưởng thức trận chiến này rồi...
Đáng tiếc, không trở lại được nữa!
Nguyện vọng này cuối cùng cũng không được thực hiện.
Ầm ầm ầm.
Trong âm thanh của tiếng va chạm, xương của Phá Quân Tinh Quân bắt đầu từ cánh tay của hắn ta mà bắt đầu vỡ vụn, nhưng hắn vẫn cười điên cuồng như sấm dậy, không hề bỏ cuộc mà vung nắm đấm của mình tấn công, cho đến khi... đầu chùy nặng như núi kia đánh một đòn thật mạnh vào đầu hắn ta.
“Côn Bằng, ngươi có đối thủ rồi.”
Phá Quân Tinh Quân cười một tiếng, toàn bộ thân thể dưới tiến công liên tiếp không ngừng giống như cuồng phong bão táp của Tả Tiểu Đa mà hóa thành bột mịn!
Tiểu Bạch A và Tiểu Tiểu thấy cái mình thích là lập tức lại vọt ra, càng chồng chéo, thành thạo điêu luyện, Chúc Dung Chân Hỏa cũng bừng bừng thiêu đốt bốn phía…
Lần thứ ba cảm nhận được lượng lớn điểm khí vận từ trên trời giáng xuống, cả người Tả Tiểu Đa sảng khoái rất nhiều, nhưng cũng không khỏi tâm sinh xúc động.
Đánh đến sau này, hắn cũng thu lại Tinh Không Bất Diệt Thạch Lục Mang Tinh.
Một trận chiến này đánh đến thật sự rất sảng khoái, thế cho nên Tả Tiểu Đa cũng không muốn dùng ám khí đến đối phó đối thủ như vậy, thậm chí là không muốn sớm chấm dứt trận chiến này như vậy.
Nhưng theo trường thương của Phá Quân Tinh Quân gãy, Tả Tiểu Đa lại không thể không ra sức ra đòn sát thủ, cố nhanh chóng kết thúc trận chiến này, không phải liên quan đến tôn nghiêm võ giả, mà là bầu không khí trước mặt, chiến đấu nguy hiểm đến cực điểm, cũng không chỉ là an nguy của một mình mình, còn có rất nhiều đồng bọn có thể đang ở trong lúc nguy hiểm, chính mình vứt bỏ Tinh Không Bất Diệt Thạch Lục Mang Tinh không cần, đã là nhượng bộ lớn nhất, tuyệt đối không có khả năng lại cho phép tiếp, lại cho phép, chính là tàn nhẫn với người một nhà!
Mà một trận chiến này, Tả Tiểu Đa ngộ được lợi không cạn gấp bội lần, cảm giác sự vận dụng của mình với đại chùy lại tăng lên một cấp bậc, ở phương diện vận chuyển pháp môn nâng nặng như nhẹ, nâng nhẹ như nặng, vị Phá Quân Tinh Quân này có thể nói đã vận dụng tới tình trạng xuất thần nhập hóa, đây là chỗ Tả Tiểu Đa thua kém hơn nhiều.
Chỉ bằng một cây trường thương không hề tiện tay, chính diện kháng Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, lại có thể đánh đến không phân biệt cao thấp với mình!
Ngưng thần hồi tưởng các loại vận kình phát lực pháp môn của Phá Quân Tinh Quân, Tả Tiểu Đa lặng im suy nghĩ hồi lâu.
Vạn Lý Tú bên kia đã nhanh chóng thu lại Khí Vận Long.
“Tả lão đại, phân công nhau hành động chứ?”
“Ừ!”
Hai người nhanh chóng tách ra, đều tự gấp rút tiếp viện.
…
Trong sương mù dày đặc.
Hạng Băng cắn răng, sóng vai cùng Chu Vân Thanh chống lại Thiên Xu Cung Chủ sao thứ năm Nam Đẩu trước mặt, Độ Ách Tinh Quân!
Hạng Băng hiện giờ cũng là đỉnh Phi Thiên, mà Chu Vân Thanh trải qua rất nhiều kỳ ngộ trong truyền thừa Kiếm Trủng, được Kiếm Ma các thời kỳ quán đỉnh tu vi, hiện giờ cũng đã là tu vi Phi Thiên, chỉ có điều là Phi Thiên trung giai!
Hai người bọn họ liên thủ, đối kháng chính diện với Độ Ách Tinh Quân, chỉ nói về sức mạnh tổng thể vẫn là rơi vào thế yếu như cũ, nhưng tổng hợp lại chênh lệch cũng không kém quá nhiều, ít nhất Độ Ách Tinh Quân muốn bắt hai người trong khoảng thời gian ngắn cũng hoàn toàn không có hy vọng.
Thậm chí đây vẫn là bởi vì hai người vốn cũng không quen biết, cũng không có bao nhiêu ăn ý liên thủ đối địch, nếu không chưa hẳn không có cơ hội phản sát Độ Ách Tinh Quân.
Ngay lúc hai bên hạn chế lẫn nhau, giằng co chưa xong, một mảng rét lạnh đột nhiên phủ xuống, một lưỡi kiếm, giống như tự chủ công, trộn lẫn đầy băng tuyết ngập trời cực độ sương lạnh, bao phủ cả người Độ Ách Tinh Quân vào bên trong.
Lập tức một con phượng hoàng thần khí cao quý trắng như tuyết, cũng theo một tiếng phượng hót cấp bách mạnh lao ra, mạnh mẽ đụng vào trên mặt Độ Ách Tinh Quân!
Độ Ách Tinh Quân cực kỳ hoảng sợ, thất thanh nói –
“Viễn Cổ Phượng Tộc? Làm sao có thể?”
Sau đó Tả Tiểu Niệm đến giống hệt như tiên nữ cung trăng, vừa ra tay đã ép Độ Ách Tinh Quân xuống thế yếu.
Hạng Băng và Chu Thanh Vân thấy Tả Tiểu Niệm đã đến, cảm thấy mừng rỡ rất nhiều, lập tức chuyển thủ thành công, ồ ạt phản công.
Ba người cùng bao vây tấn công, Độ Ách Tinh Quân làm sao có thể là đối thủ, chỉ một mình Tả Tiểu Niệm hắn cũng đã ứng phó khó khăn, lực có chưa đến, lúc này cùng lúc chống đỡ ba người liên thủ, đại chiêu của ba bên vây đánh, sao có thể đối phó?
Nhịn không được thở dài một tiếng: “Mấy trăm nghìn năm trù tính, chẳng lẽ… lại chỉ vì mình mà khoét ra một cái hố to sao? Buồn cười biết bao, ha ha ha…”
Buồn đau trong tiếng cười lớn, thân thể bị ba người liên thủ tấn công, ầm một tiếng vỡ nát.
Hạng Băng tiến lên thu Khí Vận Long, ba người chào hỏi một tiếng, chia làm ba hướng rời đi.
Lúc này chiến đấu nguy hiểm, không có thời gian nói chuyện phiếm, dốc hết tốc độ gấp rút tiếp viện chỗ hắn mới là đúng đắn.
Có lẽ ở nơi này nói nhiều thêm mới câu, đã có khả năng làm cho anh em của mình ở nơi khác bị giết hại!
Bên khác, Lý Thành Long vọt vào bên trong một mảng sương mù dày đặc, đúng lúc nhìn thấy Vũ Yên Nhi tình hình đáng lo, nỗ lực chống đỡ, mà cùng ác chiến đối diện, lại là một vị con cháu Hoàng gia, một vị con cháu Hoàng thất bị Nam Đẩu Thiên Phủ Cung Chủ Ti Mệnh Tinh Quân phụ thân…
Tình huống của Vũ Yên Nhi lúc này đã không ổn đến cực điểm, cả người ứ máu, bất cứ lúc nào cũng có thể hương tiêu ngọc vẫn, đi đời nhà ma.
Lý Thành Long hét lớn một tiếng: “Cố duy trì, ta đến đây!”
Lời còn chưa dứt, đã nhảy vào vòng chiến.
Vũ Yên Nhi thở dài nhẹ nhõm một hơi, thân thể mềm mại lung lay một chút, suýt nữa ngã sấp xuống, nhắc nhở nói: “Cẩn thận… Đối diện chính là sao thứ nhất của Nam Đẩu, Thiên Phủ Cung Chủ, Ti Mệnh Tinh Quân!”
“Ngươi khôi phục nhanh lên!”
Lý Thành Long đã chiến đấu thành một đoàn với Ti Mệnh Tinh Quân cũng chỉ kịp nói một câu, cũng không dám phân tâm nói thêm nữa.
Lý Thành Long vừa lên tay đã cảm giác được rất áp lực.