“Phi!”
Tả Tiểu Đa phun ra một ngụm, khinh thường nói: “Đừng bày ra bộ dáng dối trá này nữa đi được không? Muốn đánh thì đánh, nói nhảm cái gì? Năm đó vì sao Yêu tộc Thiên Đình các ngươi bị đánh phế? Có lẽ là do miệng của các ngươi luôn nói linh tinh như vậy, lề mà lề mề.”
Sắc mặt của Tham Lang Tinh Quân ngay lập tức đen đi.
Miệng của thằng nhóc này thật sự rất độc.
“Ta thắng thì nhớ giao Khí Vận Long ra đây!” Tham Lang Tinh Quân nhìn Tả Tiểu Đa, ánh mắt loé lên, đầy thèm muốn.
“Ta thắng, ngươi cũng phải giao Khí Vận Long ra đây!” Tả Tiểu Đa làm sao sẽ chịu ăn thiệt thòi nên khí thế càng không thể yếu!
Tại trong không gian khí vận này, một khi Khí Vận Long đi vào người, nếu không được người đó đồng ý thì không thể lấy ra. Kỳ thật đây cũng là hợp tình hợp lý, đã hóa thành khí vận của bản thân thì làm sao lấy ra được?
Nhưng Quần Long Đoạt Mạch vừa mới bắt đầu không lâu, Tả Tiểu Đa và Tham Lang Tinh Quân đã có thu hoạch riêng. Tuy rằng Khí Vận Long đã đi vào người nhưng hẳn là còn chưa dung hợp hoàn toàn với khí vận của bản thân, cho nên vẫn có thể bức ra.
Điểm này, không chỉ có Tham Lang Tinh Quân hiểu rõ, trong lòng Tả Tiểu Đa cũng hiểu rất rõ.
“Được.”
Tâm niệm Tham Lang Tinh Quân vừa động. Một con Khí Vận Long dần dần xuất hiện từ trên người hắn.
Ngay sau đó, Khí Vận Long đã bị hắn đặt ở trên mặt đất; cuộn thành một đoàn.
Khí Vận Long lờ mờ cảm nhận một chút, theo bản năng muốn chạy về phía Tả Tiểu Đa… So với người mà mình mới đi vào thì khí vận của người này còn nhiều hơn, chim khôn lựa cành mà đậu…
Nhưng Tham Lang Tinh Quân đã lấy tay đè nó rồi trầm giọng quát: “Tả Tiểu Đa, của ngươi đâu?”
Tả Tiểu Đa tức giận không vui: “Thiết Quyền công tử Tả Tiểu Đa ta từ trước đến nay đều quang minh lỗi lạc nhất ngôn cửu đỉnh, há có thể sẽ tư lợi bội ước?”
Nói xong tâm niệm vừa động, cửa của Diệt Không tháp ứng niệm mở ra. Tiểu long biến hoá thành một làn sương hư ảo, lượn lờ mà đến.
Ít nhất thoạt nhìn thì nó giống y hệt con Khí Vận Long kia.
Hai mắt vô thần, chỉ có hình dạng, bản năng cơ bản, nhưng không có thần trí linh thức.
Hai con rồng, nhìn nhau, cuộn thành một đoàn, ngoan ngoãn ngồi ở chỗ đó…
“Được rồi, cá cược đã lập, thắng bại rõ ràng!”
“Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!”
“Được! Người thắng lấy hết, kẻ thua thì hoàn toàn biến mất!”
“Nên như thế, công bằng công chính. Thắng làm vua thua làm giặc.”
Tham Lang Tinh Quân hài lòng mà cười, trong mắt sát khí phun trào: “Tả Tiểu Đa, đi chết đi!”
Lời còn chưa dứt, hắn đã phóng người lên, đột nhiên vô số ánh sao lấp lánh từ trên cao đánh xuống.
Tả Tiểu Đa hét lớn một tiếng, tay không tấc sắt vượt khó tiến lên, toàn thân tràn đầy uy năng của tầng thứ ba Viêm Dương Chân Kinh, hung hãn ra tay.
Uy thế của Hàng Ma Xử hoà với tiếng gió gào thét đánh tới.
Nhìn thấy Tả Tiểu Đa vậy mà lại thật sự dám lấy nắm tay để nghênh chiến, trong lòng Tham Lang chân quân cười to không thôi.
Thằng nhóc này chẳng lẽ là đứa ngu à?
Tay không tấc sắt đối kháng với Tinh Quang Hàng Ma Xử của mình. Chưa kể tu vi của thằng nhóc này không bằng chính mình, cho dù không thua chính mình, cũng sẽ ăn hại rất lớn, nhất định khó có phần thắng!
Nhưng ngay lúc hắn nghĩ như vậy thì Tả Tiểu Đa ở trước mặt lại đột nhiên biến mất, thay vào đó lại là hai thanh cự chuỳ lớn đến mức che lấp cả người Tả Tiểu Đa.
Hai thanh cự chùy hoà với uy năng cường hoành của vạn quân lôi đình trùng điệp đánh vào Hàng Ma Xử!
Oanh một tiếng nổ rung trời. Cả người Tham Lang chân quân mang theo Hàng Ma Xử bị oanh bay ra vài chục trượng. Một kích của Tả Tiểu Đa thành công, nhưng không thấy sơ suất chút nào, song chùy trong tay hóa thành bạo vũ cuồng phong, liên tiếp cuồng đập tới..
Mỗi một chùy đều xuất hết toàn lực!
Mặc kệ ngươi chống đỡ thế nào, ta vẫn đánh một chuỳ với toàn bộ sức lực!
Tình huống tương tự này đã xuất hiện vài lần, như bát rập khuôn, rập khuôn máy móc!
Trong lòng Tham Lang chân quân kinh ngạc rất nhiều, dứt khoát dùng toàn lực để đối kháng, nhưng vẫn bị Tả Tiểu Đa làm cho lui về sau liên tục, một hơi lui ra xa hơn trăm mét!
Tuy rằng nhìn như rơi xuống hạ phong, trong lòng Tham Lang chân quân lại cảm thấy khó hiểu. Cách chiến đấu toàn lực, điên cuồng tấn công như vậy của ngươi, nhiều nhất chỉ bức lui được ta thì có ích lợi gì. Ngươi chưa nghe câu, nhu không thể thủ sao? Chỉ cần bổn tọa chịu được nhất cổ tác khí này của ngươi thì ngươi sẽ trở nên suy yếu, kiệt sức, thắng bại sẽ nghịch chuyển…
Đang miên man bất định, đột nhiên nhìn thấy gì đó, tức khắc khóe mắt hắn như muốn nứt ra, cuồng nộ nói: “Câm mồm! Đê tiện! !”
Hắn phản công lại một cách điên cuồng.
Bởi vì hắn nhìn thấy…
Ở bên kia, hai con Khí Vận Long vốn dĩ đang ngoan ngoãn ngồi xếp bằng trên mặt đất. Nhưng lúc Tả Tiêu Đa điên cuồng tấn công thì một con thuộc về Tả Tiểu Đa lại có động tác, lập tức nhảy lên, mở ra miệng rộng, một ngụm nuốt con Khí Vận Long của mình!
Khi mình nhìn thấy thì con Khí Vận Long vốn thuộc về mình đã bị nuốt mất một nửa.
Lúc này, con Khí Vận Long thuộc về Tả Tiểu Đa lộ ra vẻ mặt cực kỳ thích ý, thậm chí ánh mắt còn liếc nhìn mình.
Ánh mắt kỳ dị nhìn mình giống như ánh mắt của một người bình thường đang nhìn một tên ngu…
Cảm giác này làm Tham Lang Tinh Quân cảm thấy mình chính là một thằng ngốc…
Mình bị lừa!
Bị chơi!
Thằng nhóc này vốn dĩ không muốn tuân thủ hứa hẹn, ngôn từ xúc động lúc trước chỉ là làm nền cho những hành động tiếp theo!
Là thủ thuật che mắt để lừa dối mình!
Hoá ra long của hắn còn biết ăn long!
Đây thật là…
“Phong độ võ giả của ngươi đâu? Quang minh lỗi lạc đâu? Nhất ngôn cửu đỉnh đâu?”
Tham Lang Tinh Quân tức sùi bọt mép.
Chiến đấu với Vu tộc lâu ngày đã khiến hắn thói quen việc đối thủ của mình đều là một đám Thiên quân chân chính không bao giờ tư lợi bội ước. Hiện giờ, mình lại gặp phải một tên vô sỉ như vậy…
Nói thật, hắn căn bản chưa từng nghĩ đối thủ sẽ không tuân thủ hứa hẹn, quang minh chính đại như vậy, đen ăn đen không thèm che giấu, còn ăn đến vui vẻ như vậy…
Quá khốn nạn!