Song chuỳ của Tả Tiểu Đa di chuyển như gió, tư thế của hắn lại chuyển sang làm đâu chắc đấy, nhất phái thong dong; nghe vậy khinh thường nói: “Ta đương nhiên tuân thủ hứa hẹn, ngươi thấy ta cướp long của ngươi sao? Ta cách xa như vậy, làm sao cướp? Lại nói, chúng ta còn có quân tử hiệp định, một lời nói ra, tứ mã nan truy!”
“Dm! Long của ngươi ăn long của ta!” Tham Lang Tinh Quân sắp nổ tung.
“Thế liên quan gì đến ta? Ta tuân thủ hứa hẹn, không hề nhúc nhích!” Tả Tiểu Đa nói: “Đánh cuộc là công bằng, là công chính!”
“Long của ngươi ăn và chính ngươi cầm khác nhau ở chỗ nào? Ngươi tên đê tiện tiểu nhân!”
“Dm! Ngươi sao lại không nói đạo lý!” Tả Tiểu Đa phẫn nộ nói: “Long của ngươi có thể ăn của ta, nó lại không ăn thì trách ai được?”
“…” Tham Lang Tinh Quân đột nhiên cắn chặt hàm răng.
Im miệng không nói.
Nói chuyện cũng vô ích.
Bởi vì con Khí Vận Long kia sau khi ăn xong long của mình thế mà lại rung đùi đắc ý bay lên, bay bay rồi biến mất…
“Đê tiện vô sỉ, thủ đoạn dơ bẩn, không có hạn cuối, không có nhân phẩm, coi mình là nhất!”
Tham Lang Tinh Quân ghê tởm giống như nuốt phải một đống phân.
Hắn không bao giờ ngờ rằng sẽ có một ngày mình lại bị lừa như thế!
Càng tức giận, công kích lại càng mãnh liệt, muốn giết luôn Tả Tiểu Đa.
Tả Tiểu Đa lấy Viêm Dương Chân Kinh để dùng Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy, tuyệt không khinh địch nóng nảy tiến lên; múa đến kín không kẽ hở.
Át chủ bài như Nguyên Hỏa Quyết, Chúc Dung chân hỏa, còn có Tiểu Bạch A, Tiểu Tiểu các loại, tất cả đều không nhập chiến trợ trận.
Bởi vì Tả Tiểu Đa phát hiện, vị Tham Lang Tinh Quân ở đối diện này, thật không hổ là người đứng đầu trong Bắc Đẩu Cửu Tinh. Thực lực của hắn so với vài vị Tinh Quân mà mình đã gặp thì mạnh hơn rất nhiều!
Cho dù dốc hết toàn lực, chỉ sợ cũng chỉ có thể chiến bại hắn, không thể giết chết!
Nếu khó có thể làm một lần là xong, dưới tình huống như vậy, Tả Tiểu Đa sao có thể bại lộ át chủ bài!
Dù sao, tất cả những người từng gặp qua át chủ bài của Tả Tiểu Đa đều đã chết, không có ngoại lệ!
Hàng Ma Xử của Tham Lang Tinh Quân Hàng chính là nguyên khí tinh quang biến thành, không chỉ có tính chất kỳ lạ, còn có một chỗ rất đặc biệt đó là, chỉ cần Tham Lang Tinh Quân lấy tinh quang bổ túc là có thể hoàn hảo lâu dài không chút tổn hại, thậm chí vạn diệt bất hoại.
Còn Cửu Cửu Miêu Miêu Chuỳ của Tả Tiểu Đa lại là bất thế thần binh hàng thật giá thật.
Ba kiện binh khí liên hoàn va chạm, uy thế phát ra âm thanh kinh thiên động địa, đinh tai nhức óc.
Mà với sự va chạm liên tục của binh khí, không gian phụ cận không ngừng hiện ra vết rách lại liền lại, liền lại lại bị rách.
Thanh âm đinh tai nhức óc vang vọng, từ lúc bắt đầu thì chưa từng ngừng lại.
Hàng Ma Xử một lần bị đánh nát, lại một lần được ngưng tụ ra.
Hai bên đều đang liều mạng, toàn lực chiến đấu.
Nhưng Tả Tiểu Đa cảm thấy rõ ràng vị Tham Lang Tinh Quân ở trước mặt này so với Phá Quân Tinh Quân lúc trước có sự khác biệt cơ bản.
Phá Quân Tinh Quân mà mình đối đầu lúc trước chính là một võ si thuần tuý, vì cầu một trận chiến, thà chết không lùi; còn vị Tham Lang Tinh Quân này, tâm tư lại rất nhiều…
Trừ bỏ Hàng Ma Xử thoáng xuất hiện hư hao, phải lấy tinh quang đền bù, để binh khí trước sau ở vào trạng thái hoàn hảo nhất uy năng cường đại nhất, hắn còn thêm các loại chiêu số đánh lén ám toán âm hiểm, ùn ùn không dứt, giấu giếm trong mỗi một chiêu. Bẫy rập trong mỗi một chiêu càng là nhiều đến mức làm người ta phải tặc lưỡi.
Tả Tiểu Đa thu xếp tinh thần, toàn lực ứng đối.
Tả Tiểu Đa bên này đánh trong nơm nớp lo sợ, cẩn thận vô cùng, lo sợ mình không cẩn thận trúng ám toán của đối phương, không nghĩ tới Tham Lang Tinh Quân bên kia cũng đang đánh đến sắp nôn ra.
Từ xưa đến nay mặc kệ là cao thủ tiên phàm gì đều ghét nhất là loại đối thủ như Tả Tiểu Đa!
Trời sinh thần lực, sức lực so với tu giả tầm thường không biết lớn hơn gấp mấy lần!
Mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, người ta chỉ cần hung hăng đánh một chuỳ. Ngươi có ngàn điều diệu kế, ta chỉ có quy tắc đã định.
Loại này thực sự rất ghê tởm.
Bởi vì mặc kệ ngươi có bao nhiêu kỹ xảo, hắn đều không thèm quan tâm!
Mà loại người như Tả Tiểu Đa, trong đám người vốn đã ghê tởm này còn phải thêm một chữ “Càng” !
Bởi vì ngoại trừ việc hắn không quan tâm đến kỹ xảo của ngươi, ngoài những quy tắc đã định ra, hắn còn thình lình có vô số kỹ xảo.
Hắn không quan tâm đến kỹ xảo của ngươi, ngươi không thể làm gì, nhưng nếu ngươi không quan tâm đến kỹ xảo của hắn, lại lúc nào cũng có thể phải đối mặt với kết cục ảm đạm, bị tạp thành một cái bánh nhân thịt!
Hơn nữa chuỳ của Tả Tiểu Đa quá lớn!
Mặc kệ ngươi có thủ đoạn gì, hắn dùng chùy đánh về phía trước, ngươi chỉ có thể đánh vào chùy. Bởi vì cái chuỳ này hoàn toàn chặn bản thân hắn, kín không kẽ hở…
Bầu không khí chiến đấu như vậy làm Tham Lang Tinh Quân cảm giác… Quả thực là mẹ nó ghê tởm, vô cùng buồn nôn, tởm thấy moẹ luôn!
Nhìn bên ngoài, Tham Lang Tinh Quân giống như đang bình tĩnh chiến đấu, nhưng thật ra trong lòng sớm đã chửi dữ dội. Tổ tông mười tám đời nhà Tả gia, tất cả đều bị nhắc đến nhiều lần.
Đang hưng phấn vì vừa mới thu được một con Khí Vận Long, sau đó lại gặp phải một tên gia hoả ghê tởm như vậy!
Hơn nữa còn đánh mất con Khí Vận Long mà mình lấy được!
Người ghê tởm, tính cách ghê tởm, binh khí ghê tởm, cách đánh nhau ghê tởm, kỹ xảo càng ghê tởm, còn cách làm người là ghê tởm nhất!
Như vậy thì sao hắn có thể không cảm thấy ghê tởm muốn chết đi được!
“Rốt cuộc là ai mới có thể sinh ra loại đồ vật này… Lại là ai dạy dỗ ra loại mặt hàng này, chẳng lẽ nếp sống của những người ở đại lục Tinh Hồn đại lục chính là như vậy…” Tham Lang Tinh Quân vừa đánh, trong lòng lại vừa mắng.
“Nhìn bộ dáng chó chết này, cha mẹ và sư phụ phỏng chừng cũng không phải là thứ gì tốt…”
Theo diễn biến của trận chiến, một nhận thức khác khiến Tham Lang Tinh Quân cảm thấy đặc biệt nghẹn khuất bắt đầu sinh ra: Hiện tại, trận chiến mà mình đánh lại làm mình có cảm giác vi diệu giống như đang huấn luyện cho đối phương!
Nếu là cảm giác trở thành sự thật, vậy không chỉ tởm thấy moẹ mà còn buồn bực, nghẹn khuất cũng thấy moẹ luôn!