Nhìn bên ngoài, Tham Lang Tinh Quân giống như đang bình tĩnh chiến đấu, nhưng thật ra trong lòng sớm đã chửi dữ dội. Tổ tông mười tám đời nhà Tả gia, tất cả đều bị nhắc đến nhiều lần.
Đang hưng phấn vì vừa mới thu được một con Khí Vận Long, sau đó lại gặp phải một tên gia hoả ghê tởm như vậy!
Hơn nữa còn đánh mất con Khí Vận Long mà mình lấy được!
Người ghê tởm, tính cách ghê tởm, binh khí ghê tởm, cách đánh nhau ghê tởm, kỹ xảo càng ghê tởm, còn cách làm người là ghê tởm nhất!
Như vậy thì sao hắn có thể không cảm thấy ghê tởm muốn chết đi được!
“Rốt cuộc là ai mới có thể sinh ra loại đồ vật này… Lại là ai dạy dỗ ra loại mặt hàng này, chẳng lẽ nếp sống của những người ở đại lục Tinh Hồn đại lục chính là như vậy…” Tham Lang Tinh Quân vừa đánh, trong lòng lại vừa mắng.
“Nhìn bộ dáng chó chết này, cha mẹ và sư phụ phỏng chừng cũng không phải là thứ gì tốt…”
Theo diễn biến của trận chiến, một nhận thức khác khiến Tham Lang Tinh Quân cảm thấy đặc biệt nghẹn khuất bắt đầu sinh ra: Hiện tại, trận chiến mà mình đánh lại làm mình có cảm giác vi diệu giống như đang huấn luyện cho đối phương!
Nếu là cảm giác trở thành sự thật, vậy không chỉ tởm thấy moẹ mà còn buồn bực, nghẹn khuất cũng thấy moẹ luôn!
Vốn dĩ hắn đang mong đợi vào việc thằng nhóc này sử dụng binh khí nặng lâu như vậy sẽ không giữ được, nhất định sẽ không bền bỉ được. Đặc biệt là phải đối chiến với một cao thủ như mình, chỉ sợ là trong chốc lát sẽ khí không lực tẫn, sau đó thành thịt cá cho mình mới đúng.
Nhưng làm sao hắn có thể tưởng được, thằng nhóc này rõ ràng đã đánh ra hàng nghìn chùy, nhưng vẫn bày ra bộ dáng ‘ta không mệt chút nào, ta còn có thể lại đánh thêm một trăm nghìn lần’!
“Mẹ nó hôm nay thật sự là gặp quỷ!”
Trong thanh âm ầm ầm ầm, Tả Tiểu Đa càng đánh càng hăng, song chùy trên dưới bay tán loạn, cầm hai thanh đại chuỳ tổng cộng có hơn hai nghìn cân ở trong tay lại giống như hoàn toàn không có trọng lượng, chỉ đông đánh tây, chỉ nam đánh bắc, không thấy khó khăn gì cả.
Lại qua nửa buổi, xung quanh càng ngày càng nóng, không khí đều bắt đầu bị năng lượng nóng bỏng do Tả Tiểu Đa phát ra thiêu đốt đến vặn vẹo!
Tả Tiểu Đa nhìn Tham Lang Tinh Quân, giống như có chút… mất kiên nhẫn?
Trong lúc tâm niệm vừa chuyển, đúng lúc hét lớn một tiếng: “Xem chiêu của ta!”
Lời còn chưa dứt, Tả Tiểu Đa đã đem Nguyên Hỏa Quyết gia nhập vào trong Viêm Dương Thần Công. Nhiệt độ lập tức tăng thêm hai độ, so vừa rồi càng nóng, công kích cũng càng mạnh!
Nhưng Tham Lang Tinh Quân đối mặt với thế công tăng vọt lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Hắn vẫn luôn chờ Tả Tiểu Đa thi triển át chủ bài mà hắn áp ở đáy hòm.
Vu Yêu đại chiến lúc trước, từ trước đến nay đều là do mọi người chơi đùa mà thôi. Nhưng nếu thật sự vào thời điểm liều mạng thì cho dù là một tên không gì nổi bật, bộc phát ra chiến lực liều mạng cũng tuyệt đối không thể khinh thường.
Dần dà hắn đã dưỡng thành một cái thói quen: Tuyệt chiêu tuyệt đối không thể vừa đánh đã dùng.
Nhất định phải giữ lại để đối phó với át chủ bài của kẻ thù. Nếu không, bị người đang trong trạng thái hoàn hảo tránh thoát được thì người xúi quẩy tiếp theo sẽ là mình!
Ai giữ át chủ bài càng lâu, sống được càng lâu!
Sớm bị người ta phát hiện nội tình thì đương nhiên sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Cho dù tu vi lại cao, cũng khó thoát khỏi nguy cơ diệt vong!
“Thằng nhóc này quả nhiên cất giấu kỹ năng, ngược lại là khôn khéo.”
Theo suy nghĩ của Tham Lang Tinh Quân, lấy tu vi hiện tại của Tả Tiểu Đa đối chiến với loại cường giả như mình mà vẫn có thể lưu lại một át chủ bài đến lúc này mới thi triển ra, đã được coi là điều mà vô số thiếu niên anh kiệt người tài từ xưa đến nay đều không thể làm được!
Xứng đáng với bốn chữ quả nhiên lợi hại!
Nhưng mà, cũng chỉ thế mà thôi!
Tậm niệm của Tham Lang Tinh Quân vừa động. Hàng Ma Xử ong một tiếng xoay tròn, thanh thế cũng tăng vọt, tinh quang lộng lẫy, nhất hóa nhị, nhị hóa bốn. Thân mình cũng theo đó nhoáng lên, vậy mà lại hóa thành hình dáng ba đầu sáu tay, cầm sáu cái Hàng Ma Xử, hung tợn đánh đến!
Sau khi Tả Tiểu Đa thi triển ra át chủ bài, Tham Lang Tinh Quân cũng thi triển ra con át chủ bài của hắn, đủ để giết chết át chủ bài cuối cùng của Tả Tiểu Đa!
Đối mặt với Tham Lang Tinh Quân đã phát động át chủ bài chung cuối cùng của mình, Tả Tiểu Đa thật sự giật mình.
Hắn vốn dĩ đã tận lực đánh giá cao thực lực của người trước mắt này, lại không thể tưởng được lão tiểu tử này lại hiểm độc như vậy, giấu át chủ bài sắc bén này lâu như vậy.
Nếu vừa rồi mình thật sự không quan tâm mà triển khai toàn bộ hỏa lực thì có lẽ có thể áp chế đối phương trong một đoạn thời gian ngắn. Nhưng chỉ cần đối phương nghỉ được một hơi, tiếp đó triển khai ba đầu sáu tay để toàn lực phản công lại. Thế thì bản thân cho dù sẽ không đến mức thất bại thảm hại, cũng khó tránh khỏi sẽ ăn phải thiệt thòi lớn!
Vẫn như cũ là đạo lý một tiếng trống làm tăng khí thế, hai tiếng trống tinh thần suy sút, ba tiếng trống dũng khí khô kiệt. Đến lúc ấy, chính mình căn bản không có khe hở để hoán đổi chiêu pháp: Toàn thân linh lực đều dùng để công kích. Dù cho có át chủ bài trong tay, cũng không kịp phát huy!
May mắn, bản thân đã sớm lưu lại lực lượng thừa!
Rống to một tiếng, Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu theo triệu hoán tiến vào Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy.
Ngọn lửa thứ ba càng mãnh liệt hơn, Chúc Dung chân hỏa cũng theo đó ra ngoài, giảo hợp với hai đầu bốn tay của đối phương.
Một tiếng thê lương thảm thiết kêu lên, mùi hương của thịt nướng trong nháy mắt bay ra.
Tham Lang Tinh Quân ngay lập tức lùi nhanh lại. Hắn cũng giống như huynh đệ của hắn, đồng dạng cũng bị bất ngờ không kịp phòng ngừa, ăn thiệt thòi từ Chúc Dung chân hỏa, toàn thân bốc lên ngọn lửa, kêu thảm một tiếng: “Truyền nhân của Tổ vu! Hỏa thần Chúc Dung?”
Mà Tả Tiểu Đa chờ chính là giờ phút này, chính là khi tâm thần của đối phương trong lúc thất bại lộ ra sơ hở!