Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2322 - Chương 2320: Rơi Tam Tinh (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2320: Rơi tam tinh (2)

May mắn thay, không lâu sau, Vạn Lý Tú xông tới, hai thiên tài trong mắt Ti Lộc Tinh Quân hợp lực với nhau, ngay lập tức cuộc đấu với ông ta liền bất phân thắng bại.

Sau đó Lý Trường Minh không biết thế nào mà lại bắt đầu ngủ gà ngủ gật lúc đang lâm trận, càng đánh càng ỉu xìu, cuối cùng dứt khoát nằm thẳng xuống đất, thực sự đánh một giấc ngon lành.

Thế nhưng Vạn Lý Tú lại không hề nao núng, cũng không cất tiếng mắng mỏ, chỉ cố gắng dốc toàn lực để tiếp lấy các đòn tấn công của Ti Lộc Tinh Quân, như thể sợ Ti Lộc Tinh Quân sẽ quấy rầy giấc ngủ của Lý Trường Minh vậy.

Ti Lộc Tinh Quân cũng là một đại tu sĩ lão luyện, làm sao lại không biết trong này nhất định có gì đó kỳ quái, đi theo hắn liền cảm thấy có dấu hiệu buồn ngủ, hơn nữa cơn buồn ngủ càng ngày càng nặng, mắt líu díu không mở ra được, cực kỳ buồn ngủ, mắt lim dim nheo lại, buồn ngủ khủng khiếp, cầm lấy kiếm và quơ lên, cứ bị Vạn Lý Tú trực tiếp đè xuống đánh...

Ti Lộc Tinh Quân vẫn biết rõ bản thân hắn bị trúng chiêu, trong lòng tuy biết rất rõ, nhưng cảm giác không thể tỉnh táo lại được, càng đánh càng buồn ngủ, càng bất lực.

Hắn cũng không phải không cố gắng dùng lực đâm vào đùi của mình một đao hay gì đó, nhưng cho dù có làm vậy rồi vẫn cảm thấy buồn ngủ không chịu nổi, thậm chí khóe mắt cũng bắt đầu tiết ra dịch nhầy ở mắt...”

Chết tiệt, công phu gì vậy, lẽ nào lại là mộng đạo công pháp...”

Ty Lộc Tinh Quân cảm thấy hắn đang bức bối muốn chết đi, lại cộng thêm cảm giác run sợ như muốn đòi mạng.

Vạn Lý Tú biết rất rõ phương pháp của Lý Trường Minh, trước đây nàng đã không ít lần bị thủ đoạn này chấn chỉnh, lúc này không bị ảnh hưởng gì cả, mạnh mẽ đè lên Ti Lộc Tinh Quân, coi hắn như bao cát mà điên cuồng đánh đấm.

Trong khi bọn họ đang đánh nhau thuận lợi đến phấn khởi thì Hạng Xung và Chiến Tuyết Quân vội lao đến, sau đó Chiến Tuyết Quân dùng cây thương đâm xuyên qua cơ thể của Ti Lộc Tinh Quân.

Phải nói rằng bây giờ sát khí và ý muốn tàn sát của Chiến Tuyết Quân mạnh hơn trước gấp ngàn lần.

Hễ ra tay thì nhất định là một chiêu muốn lấy luôn mạng kẻ địch.

...

Tả Tiểu Đa bay qua lớp sương mù dày đặc với tốc độ cao, khi nhìn thấy người lại chính là Lý Thành Long và Vũ Yên Nhi mồ hôi đầm đìa như mưa, đè đối thủ xuống mà điên cuồng đánh đấm, xoẹt một tấm thiên cơ phê lệnh qua, Tả Tiểu Đa thở phào một hơi.

Vẫn ổn vẫn ổn, vẫn chưa bị đánh chết.

Điều mà Tả Tiểu Đa lo lắng không phải là bọn Lý Thành Long, mà chính là đối thủ Ti Mệnh Tinh Quân, chủ nhân cung đệ nhất Tinh Quan Phủ Nam Đẩu.

Hắn vừa nhận được hai điểm khí vận, chứng minh cho sự thật này.

Tả Tiểu Đa trong lòng hiểu rõ, khẳng định một vị Tinh Quân nào đó đã bị người ta giết mất... điều này cũng dẫn đến việc hắn chỉ nhận được hai điểm khí vận cơ bản từ người bị nhập hồn ban đầu.

Còn nếu chết trong tay kẻ khác, vị Tinh Quân không nhận được thiên cơ phê lệnh kia đáng ra phải có bảy trăm điểm khí vận lại vĩnh viễn bay mất...

Tả Tiểu Đa bày tỏ sự đau lòng khốn xiết từ tận đáy lòng vì chuyện này.

Bủn xỉn như hắn, động tác tất nhiên là càng lúc càng nhanh.

Bởi vì bây giờ có rất nhiều người đã được giải thoát, những kẻ này sẽ không thủ hạ lưu tình, nhưng nếu họ có thể tự mình giải quyết chắc chắn sẽ không bao giờ chờ hắn đến giúp giải quyết dùm, mà chỉ cần bất kỳ hai người trong số họ hợp lực, ít nhất sẽ có một trận hòa, thậm chí còn có khả năng giết ngược lại Tinh Quân.

Lúc này, lại thấy Tinh Quân đang đối chiến, Tả Tiểu Đa lao ra không nói lời nào, chỉ vung lên cây đại chùy rồi bổ nhào tới, khai triển sát chiêu Thiên Hồn Mộng Yểm chùy, điên cuồng đánh tới.

“Ngươi đi giúp người khác đi...” Lý Thành Long hét lên: “Tên này bọn ta có thể giải quyết được, tin ta đi!”

Tả Tiểu Đa xông lên như không nghe thấy gì, hung hăng lao vào cuộc chiến, vừa ra tay đã đánh không ngừng ba nghìn sáu trăm nhát chùy!

Ta còn không biết là các ngươi có thể giải quyết sao?

Ta đâu có mù!

Vấn đề là nếu ta không ra tay, bảy trăm điểm khí vận trước mắt này lại bay mất, chuyện này thực sự không liên quan đến việc có tin tưởng nhau hay không, mà nó là một lượng lớn khí vận đấy...

Sau ba ngàn sáu trăm nhát chùy, đã biến vị Ti Mệnh Tinh Quân này bị nổ tung ầm ầm hóa thành tro bụi.

Bảy trăm điểm khí vận, đến như mong đợi...

Lý Thành Long không thèm để ý việc bị chùy của Tả Tiểu Đa nện tới, ôm kiếm vẻ mặt chán nản: “Ta đã nói là bọn ta nắm chắc phần thắng trong tay rồi, mắc gì ngươi phải quản lắm chuyện vậy, sao không ngay tức khắc đi giúp đỡ những chỗ khác đi!”

“Nói nhảm gì đấy, phải tốc chiến tốc thắng, còn có người khác!”

Tả Tiểu Đa cũng không giải thích, vươn người bay đi, nói: “Gặp phải chuyện khó khăn thì đừng có liều mạng, phải ổn định vững vàng, đợi ta đến rồi hẵng nói.”

Lý Thành Long không còn cách nào khác đành phải nhìn Vũ Yên Nhi thu lấy Khí Vận Long, sau đó mỗi người mỗi ngã, ai đi đường nấy.

Có thể giải quyết thì ai mà thèm đợi ngươi!

Có nhìn thế nào thì cũng có cảm giác như đang đến cướp công vậy?

Nhưng mà, việc này thì có xíu công lao gì.

Đến mức gấp gáp như vậy sao...

...

Ở phía bên kia, Cao Xảo Nhi vừa đến đã gặp Trình Thanh Ngưng, Cao Xảo Nhi thì không sao, nhưng Trình Thanh Ngưng thì có vẻ hơi thất vọng.

Người nàng muốn gặp nhất, phải là Tả Tiểu Đa.

Có thể giết Tả Tiểu Đa là mục tiêu theo đuổi cả đời của nàng ta và cũng là mong muốn lớn nhất của nàng.

Nhưng sau khi giao chiến, đừng nói đến Tả Tiểu Đa, nàng thậm chí còn không phải là đối thủ của Cao Xảo Nhi, chỉ với một chiêu là đã gần như bị giết, sở dĩ phải nói là gần như, đại để là vì vị Tinh Quân nhập hồn kia nhanh chóng ra tay, mới khiến nàng thoát được một kiếp...

Sau đó vị Vũ Khúc Tinh Quân nhập hồn này chưởng quản thân thể, nhất thời đè lấy Cao Xảo Nhi xuống.

Bình Luận (0)
Comment