Vừa đi, hai tấm gỗ nhịp nhàng đập vào hai chân và cặp mông....
“Bộp bộp bộp, bộp bộp bộp, bộp bộp bộp bộp bộp bộp... bộp, bộp....”
Tần Phương Dương đen mặt đi phía trước.
Nhất định, nhất định... phải nhanh chóng cho hắn mặc quần áo!
Mất mặt chết được....
Ta là giáo viên, phải làm tấm gương cho người khác...
Chuyến đi này, nếu bị người khác nhìn thấy... chỉ nhìn thấy, còn đỡ, nếu bị người khác chỉ nghe mà không thấy, đó mới là tai nạn!
.....
Hiện trường Quần Long Đoạt Mạch.
Bên ngoài.
Thẳng đến trận chiến bên trong vừa kết thúc, địa mạch còn đang liên tục không ngừng trào ra, lúc cục Thiên Đạo và cục Tinh Đấu còn chưa hoàn toàn giải tán.....
Lúc đám người bộ trưởng Đinh sốt ruột chờ đợi....
Trên không trung, đột nhiên sấm chớp đùng đùng.
Ầm ầm ầm ầm....
Mây đen trên không, lập tức bắt đầu hỗn loạn, từng đám sôi sục không ngừng. Giống như toàn bộ bầu trời là một cái nồi lớn, bây giờ trực tiếp bị đun lên, sôi ùng ục....
Thay đổi cực kì mạnh mẽ trước mắt này, khiến mọi người tặc lưỡi không ngừng.
Mấy mảng mây đen giống như có thù va chạm lẫn nhau mắt thường có thể thấy được, rõ ràng chỉ là va chạm dồn ép giữa những đám mây, kết quả lại là sấm chớp mãnh liệt nổ vang!
Sông núi Cửu Châu đều đang run rẩy. Thậm chí dưới Thượng Kinh có vài tòa nhà cao tầng cũng đang rung lắc sắp rơi....
Mọi người run rẩy sợ hãi.
Cho người ta cảm giác chính là...
Trời xanh đang thịnh nộ, hoặc là nói... trời xanh đang chửi nhau, đang đánh nhau!
Hơn nữa còn tư thế vô cùng liều mạng... điên cuồng đánh nhau!
Cuối cùng, trên không một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên...
m thanh long ngâm nặng nề, âm thanh phượng kêu trong trẻo, đồng thời vang vẻ.
Ngay lập tức, trên không xuất hiện cầu vồng năm màu rực rỡ, cực kì lộng lẫy, tất cả mọi người đều cực kì chấn động.
Tiếng ngâm của rồng, vang dội bầu trời.
Bọn họ đều nhìn thấy rõ ràng, một con kim long khổng lồ không biết dài bao nhiêu, đột nhiên từ trong tầng mây vọt ra, trong nháy mắt vượt qua ngàn dặm trên không, sau đó nhanh chóng biến mất.
Hơi nghiêng qua một hướng khác, một con phượng hoàng thân thể khổng lồ tương tự, hiện thân theo, im lặng rời khỏi tầng mây, xông thẳng lên Cửu Tiêu, trên chỗ cao nhất hóa thành một mảng vỡ màu sắc, lay động biến mất...
Một loại hứng thú nổi giận mà lại u buồn nào đó dâng trào trong lòng mỗi người.
Không biết thế nào, chính là cảm thấy u buồn, dù sao chính là hận không thể tìm một người liều mạng đánh nhau một trận!
Mới có thể phát tiết tâm trạng khó hiểu này...
Đám mây điên cuồng phóng thích cuồng phong bão tố, sau đó dần dà lên cao, từ từ tan biến...
Mà trên một vùng rộng lớn, bao trùm sương mù của Quần Long Đoạt Mạch cũng bắt đầu lung lay, mờ mịt, không ngừng xao động.
Từng chút tinh quang bắt đầu tiêu tán, rõ ràng là rút ra ngoài, hoặc là bị gạt ra....
Theo tinh quang rút đi.... sương mù nồng đậm càng ngày càng dao động, không còn ổn định.
“Cuối cùng sắp kết thúc rồi sao....”
Tất cả mọi người đều bắt đầu phập phồng lo sợ.
Rốt cuộc, sẽ là ai xuất hiện trước tiên?
Tiến vào tổng cộng có năm mươi người, cho dù Tả Tiểu Đa không đứng đầu, ít nhất cũng phải trong top ba nhỉ?
Cho dù không trong top ba, nhất định cũng phải trong top mười....
Bằng không mặt Ngự Tọa đại nhân biết phải để đâu?
Thời gian trôi qua từng chút, sương mù nồng đậm dao động càng ngày càng lợi hại.
Giống như gió lốc đang thổi tới, nhưng mà trên thực tế là không một chút gió....
Cuối cùng....
Theo một tiếng ầm vang dội, sương mù nồng đậm đột nhiên tan biến, lộ ra một cửa hang.
Giây tiếp theo....
Khi tất cả mọi người đang há to miệng nín thở quan sát....
Chíu....
Một bóng dáng từ trong cửa hang bị bắn ra ngoài!
Vóc người duyên dáng, cả người mặc đồ trắng, chính là trên đồ trắng loang lỗ khắp nơi, có hơi khó coi.
Lẽ nào là Tả Tiểu Niệm?
Còn ổn, còn ổn, Tả Tiểu Đa không được hạng một thì Tả Tiểu Niệm cũng được, đều là người một nhà!
Nhưng mà....
Sau khi bóng người đó bị bắn ra, chính là dùng một loại tư thế cứng rắn cộng thêm buồn bã, lúng túng không gì sánh được, nặng nề ngã sấp trên đất!
Một tiếng kêu thảm thiết.
Một tiếng phụt trong miệng, phun ra một ngụm máu lớn, cực kì căm ghét nói: “Chiến Tuyết Quân! Tả Tiểu Đa! Các ngươi đáng chết...”
Mọi người đều là sương mù.
Lúc này mới nhận ra, cô gái xinh đẹp bị quăng ra này, lại là Lan Băng Nhụy.
“Cứu chữa! Trị thương!”
Một tiếng hét lớn của hiệu trưởng Cao Võ Tổ Long, sau đó mới hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Toàn thân Lan Băng Nhụy yếu ớt, mặt đầy xấu hổ, trừ thoát khỏi bố cục Thiên đạo Quần Long Đoạt Mạch, hình thái tiêu cực bị phóng to theo đó co rút lại, thần trí khôi phục rõ ràng, tinh thần cũng theo đó ổn định, cúi đầu nửa ngày không nói, rõ ràng là tâm cảnh bị mất.
“.... Băng Nhụy, ngươi thu hoạch thế nào?” Một hiệu phó của Cao Võ Tổ Long hỏi.
“.... ta....”
Lan Băng Nhụy muốn nói lại thôi, cuối cùng đau buồn căm giận nói: “Thu hoạch của ta, bị cướp mất rồi....”
“Bị cướp mất rồi?”
Trong lòng mọi người tràn đầy ngờ vực, không biết “bị cướp mất rồi” là làm sao!
Dựa theo lệ cũ của Quần Long Đoạt Mạch, không phải không cho phép tranh giành lẫn nhau sao?
Không phải sau khi tiến vào ngay cả dùng động tác cũng không được, yên tĩnh chờ đợi Khí Vận Long tỏa ra ngoài sau đó tự mình lựa chọn người có duyên là được sao?
Sao còn có thể... bị cướp mất được?
“Khí Vận Long của ta bị Chiến Tuyết Quân cướp mất rồi... rõ ràng nàng, nàng không có tên trong danh sách tham gia, nhưng lại xuất hiện ở bên trong, với thực lực ngang tàng cường thủ đoạt hào....” Lan Băng Nhụy nói xong, ngất đi.
Không ngất không được, cho dù giả vờ ngất cũng phải ngất.
Quá mất mặt rồi!
Nhưng cho dù quyết định giả vờ ngất, vẫn không quên lấy Tả Tiểu Đa ra chọc giận mọi người, rõ ràng là mong muốn tìm chút cớ, vì mình thu lại thể diện.
Cho dù nói thế nào, là một thiên tài kỳ tài xuất chúng, một trong những nhân vật dẫn đầu học sinh mới của Cao Võ Tổ Long, bị người ta giành, hơn nữa không giành lại....
Điều này cũng không hợp tình lý lắm.
Nhất là còn là một người đẹp...
Khuôn mặt của mấy lãnh đạo của Cao Võ Tổ Long đầy kinh ngạc khiến người ta nhấc Lan Băng Nhụy xuống, nghe thấy bộ trưởng Đinh ho một tiếng nói: “Các hiệu trưởng, Quần Long Đoạt Mạch lần này khác biệt lớn với trước đây, trong đó có rất nhiều biến cố to lớn liên quan, không thể dùng cặp mắt trước đây mà đối xử.”