Thân thể của ngươi như này, ăn no... Ha hả; đợi đến lúc các tộc trở lại, ngươi ra chiến trường ăn đi...
Cửa lớn cảm ứng được Tần Phương Dương đến, bỗng nhiên mở ra.
Lập tức có vài tên lao ra như thủy triều, vút vút vút...
Tiếp theo treo đầy ở trên người Tần Phương Dương.
May là thân thể Tần Phương Dương cao to, cũng trở nên cồng kềnh ngay lập tức, giống như trên người treo đầy gấu túi, trên vai treo, trên cổ treo, ngang hông treo, đôi chân còn mỗi bên có một cái, người còn lại cuối cùng dứt khoát treo trên lưng.
“Đi xuống đi xuống, tất cả đều đi xuống cho ta!”
Mặt Tần Phương Dương đen lên, dáng vẻ giả vờ như rất không vui mừng: “Tất cả lớn như vậy, còn ra thể thống gì, để cho người ta thấy được trò cười! Các ngươi bị người khác chê cười là chuyện của các ngươi, nhưng đừng có mà ảnh hưởng đến thầy làm gương sáng cho người khác!”
“Không xuống!”
“Không xuống!”
“Ai bảo thầy làm chúng ta sợ!”
“A a a...”
Một hồi lâu sau, một đám người Tả Tiểu Đa mới từ trên thân Tần Phương Dương đi xuống, hốc mắt hồng hồng mà vây quanh hắn, thỉnh thoảng lại sờ bàn tay sờ cánh tay, sợ đây là một giấc mơ, càng sợ nhóm mình quấy rối giấc mơ này, một khi giấc mơ tan hết, mơ đẹp thành khoảng không.
Tâm trạng Tần Phương Dương cũng kích động giống như vậy, nhưng vẫn cần duy trì hình tượng, duy trì khí chất nho nhã của người làm thầy.
Đoàn người tiến vào phòng khách, ngồi tràn đầy.
Đầu tiên Tần Phương Dương bắt chuyện với Vương Lăng Vân vô cùng khách sáo, sau đó mới bắt đầu nói chuyện.
“Đến tột cùng chuyện là thế nào?” Tần Phương Dương hỏi.
“Rất thuận lợi.”
Người trả lời không phải là Tả Tiểu Đa, mà là Lý Thành Long.
Kể lại mọi chuyện, Lý Thành Long mới là người giỏi về chuyện này, chỉ chờ chút đã sắp xếp mọi thứ đầy đủ như ý, bắt đầu nói lại từ đầu, rõ ràng mạch lạc, nhịp nhàng ăn khớp.
“Chuyện này lúc mới đầu chúng ta cũng không biết... Là Tả lão đại...”
“Sau đó chúng ta đi rồi sau... Đầu tiên là, sau đó là, nữa là...”
Cuối cùng, Lý Thành Long tràn đầy lòng tin nói: “Thầy Tần yên tâm, người của Vương gia, một cái cũng không chạy thoát được!”
Tần Phương Dương trầm ngâm một chút: “Sóng gió trên mạng cũng là các ngươi gây ra?”
Trong khoảng thời gian này tới nay, làn sóng lên án công khai trên mạng chẳng những không có khuynh hướng dừng lại, ngược lại càng ngày càng mãnh liệt, mà Vương gia, thời điểm mới bắt đầu còn đánh lại, giãy dụa, bây giờ ngay cả đánh lại cũng dừng lại, hoàn toàn chấm dứt chiến tranh rồi.
Hơn nữa... Điều khiến người ngoài ý muốn nhất chính là, không biết tại sao mạng lưới công ty của Vương gia để bị lộ địa điểm làm việc.
Bị các học sinh tức giận xông vào, làm sập cả toà nhà lớn này dứt khoát...
Tất cả người gây họa, bị bắt vào đồn, mỗi người nộp phạt năm nghìn tiền Tinh Hồn, sau đó bị giáo dục sáu giờ, rồi thả ra...
Sau khi một vị nhà giàu biết điều này, nói trực tiếp ở trên mạng: “Số tiền phạt này ta trả!”
Lập tức, “Ta trả tiền!”
Ba chữ kia xoá sạch...
Tần Phương Dương nghe, vốn dĩ tràn ngập tức giận, thế nhưng về sau lòng tràn đầy vui mừng thỏa mãn...
Đây là học sinh của ta!
“Bây giờ toàn bộ Thượng Kinh, tất cả mọi người, bao gồm cả quân đội và chính phủ... thậm chí cả đại gia tộc, đều đang nhìn chằm chằm vào gia tộc Vương thị và những gia tộc đồng minh với bọn họ, có người nhìn họ như hổ rình mồi, có người bỏ đá xuống giếng, có người nhìn như kẻ thù, chỉ muốn dùng đao chém giết tuyệt tận, nhất cử nhất động có thể nói là bị nghìn người theo dõi, kết cục đã sớm được định đoạt!”
Lý Thành Long nở nụ cười: “Cho nên thầy Tần đừng lo lắng.”
“Ta không lo lắng.”
Tần Phương Dương thở dài nhẹ nhõm một hơi, ấm áp nói: “Có các ngươi, ta đột nhiên cảm thấy ngay cả thù hận này cũng không quá quan trọng. Mà quan trọng nhất là... các ngươi đều đã tiến vào Quần Long Đoạt Mạch, đều có những thu hoạch, đây là ta tâm nguyện lớn nhất của ta và Thiên Thiên.”
“Có thể đạt được ước nguyện ban đầu này, dù thật sự phải chết cũng có thể nhắm mắt xuôi tay, không cần báo thù.” Tần Phương Dương cảm thán.
Những lời này đều xuất phát từ tâm của hắn, xuất phát từ sự chân thành, không hề giả dối chút nào.
Tả Tiểu Đa không có báo cáo nhiệm vụ, quay đầu nhìn tên khổng lồ đi theo Tần Phương Dương, thấy kỳ quái làm sao.
Thấy thứ mình quan tâm, hắn vòng hai vòng quanh Chu Yểm.
Chu Yểm vô cùng sửng sốt từ khi bước vào khoảng sân nhỏ này!
Với kiến thức của hắn, có thể rõ ràng cảm giác được cái sân nhỏ này chứa khí vận chi lực vô cùng dày đặc, hơn nữa còn có một lượng công đức lực khổng lồ.
Mình đang đến chỗ nào vậy trời?
Trên đời này làm sao có thể có một nơi ngưng tụ số lượng khí tức khổng lồ như vậy!
Chu Yểm thật sự bị sốc, hắn bị những đứa nhóc này làm cho kinh ngạc... Lai lịch của từng đứa ra sao?
Không thể nào đều là Đại La luân hồi, thánh nhân luân hồi chứ?
Điều này…
Nhìn thấy Tả Tiểu Đa đi xung quanh mình, dù khó chịu không quen, nhưng hắn cũng biết tuy rằng tên nhóc này còn nhỏ nhưng thực lực lại không hề tầm thường, còn lâu mới có thể bằng mình, đối phó với hắn chỉ là chuyện xả giận, mà người ta thì... số mệnh, may mắn hay duyên phận đều không thể trêu vào, không thể xúc phạm!
Là một yêu thú không có xuất thân, Chu Yểm tự nhận thức được bản thân.
Hồi đó bị thần căm quỷ ghét, các bậc đại thánh nhân cũng không xem trọng sự tồn tại của ta, hoàn cảnh còn thảm hơn chữ thảm.
Cho dù thực lực của bản thân mạnh mẽ, nhưng ngay cả Yêu tộc cũng chẳng mấy ai chịu chơi với ta.
Cái chính là ai ở cùng với ta sẽ gặp xui xẻo... Có rất nhiều đại yêu quái cảnh giới Hỗn Nguyên, cảnh giới Đại La, Đại Năng... bởi vì ở bên cạnh ta, bọn họ đều bị đánh tan nát, không có ngoại lệ, họ chỉ có thể giảm thiểu vận rủi của mình...
Lý do cho điều này thực sự... một lời khó nói hết!
Nghĩ lại lần đó ở đại hội Vạn Tiên, ta may mắn gặp dịp, lúc đang uống rượu vui vẻ, đâu nghĩ đến nơi nhỏ bé đó lại lơ đãng gặp được sự tồn tại của một vị cường đại, đang độ Đại La kiếp bên dưới...
Hành động của người độ kiếp này rất bí ẩn, ngươi nói rằng hắn độ kiếp ở dưới lòng đất thì ai mà biết được chứ?
Ai có thể biết!
Tuy nhiên, sự đánh úp bất ngờ của lôi kiếp đã khiến đại hội Vạn Tiên bị mất bốn phần năm quân số.