“Khụ... huynh đệ, ngươi muốn thêm bao nhiêu nữa? Ta chuẩn bị cho ngươi!”
“Thêm ba con trâu nữa! Thêm ba con trâu trước đã, nếu như không đủ thì nói tiếp!”
“...”
Tần Phương Dương im lặng đưa lưng về phía cửa sổ, lấy ra điện thoại mới cướp được, rất là thuần thục nhấn xuống số điện thoại của Tả Tiểu Đa.
Ta đã trở về, tất cả, cũng cần phải thanh toán!
Nhưng mà trước đây, vì báo thù cho chuyện của ta, Tiểu Đa đã chọc ra rất nhiều sóng gió, những thứ này vốn dĩ lưng đứa nhỏ này không nên đeo.
Điện thoại kêu lên tút tút, Tần Phương Dương nghĩ ngợi sững sờ.
Ngự Tọa Tuần Thiên nói, ta là bạn tri kỷ của ông ta.
Thì ra... Tả Tiểu Đa, lại chính là là con của Ngự Tọa.
Nhưng mà loại ý nghĩ này, chợt lóe lên ở trong lòng hắn.
Con của Ngự Tọa... Chuyện này đối với Tần Phương Dương mà nói cũng không khơi dậy gợn sóng gì, Tả Tiểu Đa vẫn là Tả Tiểu Đa.
Vẫn là tên kia... con khỉ nhỏ khiến cho ta tức nghiến răng nhưng trong lòng vẫn yêu thích!
Thời điểm muốn dạy dỗ, cầm dây thắt lưng chỉnh đốn tên ngốc nhỏ đó như thường!
Tút tút... Tút tút...
...
Đám người Tả Tiểu Đa trở về nhà, một đám người tràn đầy vội vã trong bụng, nóng lòng muốn thử.
Lần vận mệnh Khí Vận Long truyền vào này, hoàn toàn có thể nói khiến cho mọi người tại chỗ này vốn đã đạt tới điểm cuối cùng, mở rộng hơn một lần nữa, hơn nữa còn là hình thức mở rộng không biết có thể đạt đến bao nhiêu!
Bởi vì người có thêm vận mệnh, không chỉ là vấn đề may mắn, mà ứng dụng tựa như hiệu quả điểm khí vận của Tả Tiểu Đa.
Thân thể dễ chịu, thần hồn dễ chịu, lại tẩm bổ kinh mạch, quả nhiên là công dụng không gì sánh kịp, dùng bao nhiêu hiệu nghiệm bấy nhiêu...
Mà biểu hiện rõ ràng trực tiếp nhất ở phương thức sử dụng của tu giả, nếu như trước đó Lý Thành Long ở cảnh giới đỉnh phong, có thể áp chế mười hai lần, sau khi được truyền thụ, ít nhất có thể áp chế đến mười lăm lần, mười sáu lần!
Mà chuyện càng làm cho người mừng thầm, vận mệnh cướp được lần này, là vận trời, cũng gọi là khí công đức, sau khi chấm dứt Quần Long Đoạt Mạch, hoà nhập trực tiếp vào số mệnh, tác động từ bên ngoài không thể cướp đoạt.
Mặc dù bọn người Lý Thành Long biết mình chiếm được chỗ tốt khổng lồ, nhưng cụ thể chỗ tốt ở đâu, còn cần phải tu luyện qua, sau khi có nhận thức sâu sắc, mới có thể biết, mới có thể thể hiện ra ngoài.
“Được rồi được rồi, biết các ngươi đã không chờ kịp nữa, nhanh đi tu luyện đi...”
Tả Tiểu Đa vẫy tay, xua đuổi mọi người như đuổi ruồi.
Một đám đang chìm trong vui sướng...
“Meo meo meo meo...”
Một đợt tiếng mèo kêu cổ quái truyền ra, đó là một tiếng mèo kêu tràn đầy dụ dỗ và đắc ý, đột nhiên vang lên.
Mọi người không nhịn được quay đầu nhìn lại theo tiếng.
Chỉ thấy Tả Tiểu Đa tay chân luống cuống một trận móc ra điện thoại di động...
Sắc mặt mọi người quái dị biểu hiện rõ: chuông điện thoại di động của Tả lão đại, thật đúng là... khác biệt với mọi người.
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa ra vẻ trấn định nhìn vào dãy số xa lạ, chẳng qua là che dấu lúng túng hay là nhận điện thoại: “Alo ai đó?”
“Ngươi đang ở đâu? Nói vị trí cho ta.”
Trong điện thoại truyền tới âm thanh trầm ổn.
Cái âm thanh này, tổng cộng chỉ có mấy chữ ngắn ngủn, giọng nói hết sức quen thuộc, nhưng mà âm thanh quen thuộc này lập tức khiến cho Tả Tiểu Đa lâm vào trạng thái dại ra, giống như một pho tượng cứng ngắc tại chỗ.
Thật ra thì không chỉ một người Tả Tiểu Đa lâm vào trạng thái dại ra, vốn đám người Lý Thành Long, Vạn Lý Tú, Long Vũ Sinh, Lý Trường Minh, Dư Mạc Ngôn đang chuẩn bị rời đi, cũng bởi vì âm thanh này vang lên, tất cả lâm vào không gian tĩnh lặng!
Giây lát, trong ánh mắt vài người lóe lên ánh sáng không hiểu được, lộ ra hy vọng và chờ mong, rồi lại e sợ rằng trước mắt chỉ là một giấc mơ, không dám tin, không dám động đậy.
Đó là... Vui mừng, mong đợi... Còn có mừng như điên, rồi lại lộ vẻ thấp thỏm, e sợ mình quấy rầy đến giây phút hưng phấn này...
“Ngươi là... Thầy Tần? Tần Phương Dương?” Giọng Tả Tiểu Đa đã sớm run rẩy không điều chỉnh được rồi, run lẩy bẩy hỏi.
“Nói nhảm! Chẳng lẽ giọng của ta ngươi cũng không nghe ra? Cái đồ hỗn láo khi sư diệt tổ này!”
Trong điện thoại truyền ra một tiếng mắng mỏ giận dữ. Nhưng mà có thể nghe ra, người bên kia cũng chỉ đang nỗ lực khống chế cảm xúc, đều là giả vờ...
m thanh đầu bên kia, sao lại không có khuynh hướng run rẩy được, cũng chỉ là chủ động gọi điện thoại tới đây, đã sớm đặt ra giả thiết trong lòng, lúc này mới biểu hiện được tương đối bình thường, thật ra sự thật như thế nào, trong lòng đang là như thế nào, ai mà không biết? !
“Aaaaaa...” Tả Tiểu Đa đám người tập thể nhảy lên!
“Oa Ha ha ha ha... Ha ha ha ha...”
Tả Tiểu Đa đi lòng vòng: “Thầy Tần không chết! Nghe thấy chưa, nghe thấy chưa? Thầy Tần không chết, ha ha ha ha... Quả nhiên là người tốt sống không lâu tai họa để lại ngàn năm, ông già Tần này thế nhưng không chết...”
Lý Thành Long mừng như điên bắt đầu bắt lấy Hạng Xung mà đánh: “Aaaaaa... Thầy Tần không chết...”
Chiến Tuyết Quân vô cùng không hài lòng kéo Hạng Xung đi ra ngoài: “Ngươi hưng phấn là việc của ngươi, đánh Hạng Xung làm gì...”
Bên này xảy ra một trận quỷ khóc sói gào, hưng phấn khóc rồi kêu gào.
Bên kia, Tần Phương Dương cũng đỏ vành mắt, nỗ lực nhịn xuống mạnh mẽ xúc động nghẹn ngào, tức giận nói: “Hô cái gì? Còn một chút hình dáng ngay ngắn nào hay không, nhanh lên một chút!”
“Ngay lập tức, ngay lập tức!”
Tả Tiểu Đa vung tay lên khí thế dâng cao, quát lên: “Yên lặng! Bây giờ ta nhắn cho thầy Tần vị trí của chúng ta! Tất cả đều đứng nghiêm chỉnh vào!”
“NGAO... Ô NGAO... Ô...”
Đám người Lý Thành Long không hề để ý đến hắn, tiếp tục nhảy điên cuồng về phía trước.
Tay chân Tả Tiểu Đa luống cuống phát vị trí, trong lúc vội vàng lại nhắn nhầm chữ, vừa xoá đi vừa nhắn một lần nữa, một bên viết chữ một bên kêu gào: “y da ây da, mấy ngày hôm trước ta khóc vô ích, khoản nợ này phải tính như nào đây, nước mắt của ta rất đáng tiền...”
“Đúng thế đúng thế...”
...
Mười phút sau.
Tần Phương Dương mang theo Chu Yểm không tình nguyện, đứng nổi bật trước cửa nhà.
Chu Yểm vẫn còn tiếp tục oán trách: “Người ta còn chưa được ăn no...”
Tần Phương Dương mắt điếc tai ngơ.
Ăn no? Mẹ nó. Ngươi suy nghĩ nhiều quá...