Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2342 - Chương 2340: Mau Đến Cứu Ta (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2340: Mau đến cứu ta (2)

Có thể nói như vậy không?

Tần Phương Dương trợn tròn mắt, vẻ mặt không ngờ.

“Nếu như thầy không đưa hắn ra ngoài... chuyện này... cho dù Vương gia bị lật đổ, cũng sẽ không phải do sét đánh, ít nhất sẽ không bị đánh vào lúc này, còn hoàn toàn bị đánh mất xác!”

Tả Tiểu Đa bật cười ha ha.

Tần Phương Dương lập tức cảm giác được đầu óc lộn xộn, chuyện này lại gõ trúng đầu mình?

“Đừng nói là thiên đạo luân hồi, uống nước hay ăn cơm, đều do tiền định.”

“Nên là như thế này.” Tả Tiểu Đa thở dài xúc động nói: “Vương gia nghịch thiên, quyết định cực đoan, tham chiến Tinh Môn, kích động thay đổi vận mệnh thiên đạo, nếu thành công, tự nhiên sẽ thay đổi số mệnh, thiên đạo vận mệnh đều nhập vào huyết mạch Vương gia, gia tăng may mắn... Nhưng hiện tại không có thành công, huyết mạch của Vương gia và may mắn cũng đã rút hết, thậm chí còn không đủ... Số phận của mọi người trên dưới gia tộc bị trừ thành số âm. Trong trường hợp này, dưới sức kéo của vận mệnh, tất cả những điều không may sẽ tìm đến Vương gia, mức độ xui xẻo đã thiết lập cũng sẽ tăng lên rất nhiều lần.”

“Ví như lần này... mời Ách Vận chi thú đến nhà, còn cung phụng đáng kể cho Ách Vận chi thú.”

“Mà nghịch thiên hành động nhất định sẽ có nghiệp báo, đương nhiên, nếu trời xanh xử phạt, dù trừng phạt vô tận, vẫn sẽ chừa lại một đường sống, cũng không quét sạch toàn bộ Vương gia tận diệt gia tộc, làm thế nào cũng có mấy người may mắn sống sót... Nhưng lúc này lính của Vương gia đã mời Chu Yểm đến nhà, định dựa vào hắn làm hậu thuẫn.”

“Chu Yểm quá mạnh mẽ, được Vương gia cung phụng, hắn ngồi ở trong đó... thiên kiếp thấy đánh không nổi nên đương nhiên phải tăng cường sức mạnh cho lôi kiếp. Mà giới hạn cao nhất của sức mạnh này là dạy cho người nghịch thiên một bài học, nhưng không đến mức tuyệt tử tuyệt tôn tuyệt đường sống.”

“Nhưng giới hạn cao nhất này trong mắt thiên đạo đặt ra là do Chu Yểm đứng chắn trước Vương gia quá mạnh mẽ, như thế Vương gia cũng quá đáng thương...”

“Mặc dù trải qua đợt lôi kiếp này... Chu Yểm không chết, nhưng mấy người của Vương gia còn lại đâu có bản lĩnh như Chu Yểm, tuy chỉ hại cá trong chậu, nhưng họ đã bị lật úp và xóa sổ hoàn toàn gia tộc...”

Tả Tiểu Đa đã biết nhân quả của việc này, sau khi xâu chuỗi trước sau, xuyên suốt toàn bộ mạch truyện.

Phỏng đoán do hắn nghiên cứu nhân quả tuy rằng không đúng, nhưng cũng không xa vời, xem ra cũng xém đúng sự thật!

Hắn vốn dĩ không biết ban đầu Vương gia còn có người sống sót, nhưng bị Chu Yểm trực tiếp hạ độc... thiên kiếp thực ra không diệt môn Vương gia, Chu Yểm mới chính là...

“Mà điều đó khác nào nói lên... Chu Yểm... thực sự là Ách Vận chi thú xứng đáng với cái tên...”

Tả Tiểu Đa mặt mũi tràn đầy cảm thán.

Mọi người quay lại nhìn Chu Yểm vạm vỡ và uy nghiêm, ánh mắt đầy phức tạp...

Bị nhiều người nhìn chằm chằm bằng ánh mắt kỳ lạ như vậy, Chu Yểm hoảng sợ, sờ sờ đầu, lo lắng giải thích: “Chuyện này không liên quan gì đến ta đâu...”

“Đúng vậy, chuyện này không liên quan đến ngươi.” Mọi người cùng nhau gật đầu, nhưng trong mắt đều là ý cười.

Không liên quan gì đến ngươi... thật cái rắm!

Bây giờ họ đã hiểu ra, mọi người sẽ ngừng bàn luận về vấn đề này và giả vờ như không biết.

Rốt cuộc, trong lòng mỗi người đều có một suy nghĩ: sau này phải sắp xếp Chu Yểm như thế nào, làm sao tránh được tai họa đến mức lớn nhất, đó là chuyện mà Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long cần cân nhắc, không liên quan gì đến chúng ta, chuyện không dính đến mình, đương nhiên gạt sang một bên.

“Thầy Tần, bây giờ thầy tu vi cấp nào?”

Tả Tiểu Đa tò mò hỏi.

“Ta không biết hiện tại tu vi cấp nào...” Tần Phương Dương có chút phiền muộn, sau đó nói: “Nhưng là nhìn dáng vẻ hiện tại của ngươi, hẳn là có thể đánh chết ngươi vài lần.”

Nghe vậy, Tả Tiểu Đa lập tức đen mặt.

“Ha ha ha ha...” Lý Thành Long và những người khác đều phá lên cười, đầy ác ý và hả hê.

“Vậy thì thầy trò ta luận bàn nhé?”

“Được.”

Vì vậy, mọi người cùng nhau bước vào không gian Diệt Không Tháp.

Tả Tiểu Đa đứng mũi chịu sào, cầm đầu xông lên, nhưng vì sợ làm bị thương Tần Phương Dương, không dám dùng hung khí, vội vàng dùng quyền cước chào hỏi.

Mà ngoài sự mong đợi của mọi người...

Tần Phương Dương thật sự dễ dàng áp chế Tả Tiểu Đa, trong vòng mười giây giao chiến, Tả Tiểu Đa hoàn toàn bất lợi.

Sau đó khởi động chế độ bao cát: phù phù phù bụp bụp bụp...

“Xoẹt xoẹt…”

“Thầy Tần thật đáng sợ!”

Mọi người theo dõi trận chiến đồng loạt hít thở không thông.

Sau trận chiến của Quần Long Đoạt Mạch, mọi người đều biết trình độ thực lực hiện tại của Tả Tiểu Đa, chỉ có thể miêu tả bằng hai từ biến thái!

Mà thầy Tần sau khi thoát chết đã đột phá siêu kinh ngạc, gia tăng sức mạnh bằng tốc độ thần tiên thì mới có thể đạp trên đầu Tả lão đại biến thái?

“Ta sẽ sử dụng vũ khí!”

Tả Tiểu Đa thấy Tần Phương Dương vô cùng lợi hại, xoay người rút ra Linh Miêu kiếm, tưởng rằng có thể thu hồi cục diện, thế nhưng không ngờ, Tần Phương Dương vốn đã dần quen với thực lực của chính mình lại trở nên càng lúc càng mạnh, đánh một phát hất bay Linh Miêu kiếm, Tả Tiểu Đa lại xuất ra Cửu Cửu Miêu Miêu chùy đối phó...

“Ta sẽ chơi thật!”

Nhưng hai phút sau...

“Mọi người lên cùng nhau đi!”

“Các ngươi tiến lên cùng nhau đi!”

“Mau đến cứu ta...”

Tả Tiểu Đa gấp gáp hét to, bị áp chế đến nỗi mồ hôi đầm đìa, hai cái chùy vốn vẫn luôn xoay tròn xưa nay cũng không thể vung vẫy.

Tần Phương Dương vừa mới quen thuộc sức mạnh của chính mình, còn chưa làm chủ được, huống chi là khống chế thực lực của mình. Tả Tiểu Đa cảm thấy hắn chỉ mới chiến đấu một lúc, nhưng xương của hắn dường như đã bị gãy nhiều khúc…

Mông lại sưng tấy...

Rống lên rồi lại một cước bay tới, Tả Tiểu Đa dùng chùy che ở sau mông.

Một tiếng nổ mạnh, đại chùy bị đá một cước đánh ngược lại trúng mông, Tả Tiểu Đa kêu lên thảm thiết, lấy chùy che mông bị đá thành người bay...

Bình Luận (0)
Comment