Ách Vận chi thú tuy chỉ tồn tại trong sách sổ, nhưng tên tuổi thì nổi như cồn, điềm đạm như vợ chồng họ Tả, cũng nổi danh xa gần, còn ba phần kính phục, ba phần khiếp sợ, bốn phần kiêng kỵ!
Chu Yểm đầy vẻ tủi thân, nhưng hắn tức giận cũng không dám nói.
Có thể cảm nhận được đôi nam nữ ở đối diện đã đạt tới đỉnh cao sức mạnh, tùy tiện là ai trong hai người họ đều có thể đánh hắn thành bánh bao thịt.
Cho dù hắn không có trải qua chuyện bất lợi trước kia, thực lực của hắn cũng không bị tổn hại quá lớn, nhưng vẫn chưa phục hồi như trước, có phần không bì kịp... Chưa nói đến việc hai người có thể liên kết với nhau, coi như hòa làm một, càng không thể trêu vào...
“Cha, cha xem lực chiến đấu của hắn như thế nào? Còn có thể không?” Tả Tiểu Đa nói.
“Còn có thể gì chứ?” Tả Trường Lộ cẩn thận đánh giá: “Không phải dạng vừa đâu! Chu huynh này còn mạnh hơn thầy Tần của ngươi không chỉ một bậc thôi đâu. Nhưng mà... có vẻ như tiềm lực của hắn đã hết mức?”
“Lợi hại!” Chu Yểm tâm phục khẩu phục.
Chỉ liếc mắt một cái mà cũng có thể thấy được thực lực của hắn sắp đạt đến tận cùng của đại năng, không phải là hắn chưa thấy qua, mà là thực lực của người trước mặt kém xa so với vài người khác...
Còn nhãn lực này thì thực sự tuyệt vời!
“Mặc dù ta không biết tại sao Chu huynh ngươi lại bị thương nặng, ngươi phải dùng tiềm lực sinh mệnh của mình để trị thương. Mặc dù nhìn ngươi có vẻ đã phục hồi, sức chiến đấu cũng không giảm quá nhiều, nhưng nếu không có sự tương trợ của khí vận nghịch thiên, tiềm lực của Chu huynh sẽ sẽ sớm cạn kiệt, tuổi thọ cũng... chẳng còn bao nhiêu.” Tả Trường Lộ trên mặt không chút che giấu vẻ tiếc hận nói..
Chu Yểm rầu rĩ nói: “Chính là bởi vì ta biết đến việc này, nên chỉ khi gặp được quý nhân... ta mới có thể có hy vọng tiến thêm một bước...”
Tả Trường Lộ trầm ngâm: “Ách vận chi thú trong truyền thuyết... lại muốn tìm quý nhân của ngươi...”
Tại sao càng nói lại càng thấy sai sai?
“Cha, thực lực của hắn...”
“Thử luận bàn cọ xát một chút thì biết liền.”
Tả Trường Lộ thực sự không thương xót chút gì cả, nghiêm nghị nói: “Với thực lực của hắn, trở thành một con át chủ bài khác cũng không phải không được, nhưng... Hắn đã hao tổn quá nhiều căn nguyên, vĩnh viễn sẽ không bao giờ trở lại đỉnh cao được nữa...”
Và sau đó, trước mắt mọi người...
Cũng giống như với Tần Phương Dương, Tả Trường Lộ tự mình ra tay luận bàn với Chu Yểm trong không gian Diệt Không Tháp một lúc...
Chu Yểm tiếp được chiêu thứ nhất từ tu vi cảnh giới Hỗn Nguyên của Tả Trường Lộ, chiêu thứ hai được tung ra bằng tu vi đỉnh cao Hỗn Nguyên, chiêu thứ ba...
Không, không tiếp được chiêu thứ ba.
Đến lúc xuất chiêu thứ ba, Tả Trường Lộ dùng tu vi cảnh giới Đại La trung kỳ, hội tụ sức mạnh vào trong một chưởng.
Một chưởng này, đã khiến toàn thân thú Chu Yểm bay lộn ngược ra ngoài, sau đó nghênh đón trận đánh nhau mưa rền gió dữ từ Tả Trường Lộ…
Chu Yểm lấy hết sức chống đỡ mà không cam lòng, lực áp lên người quá nặng, quá sâu, quá đau...
Cuối cùng hắn kêu lên: “Đừng đánh, đừng đánh nữa...”
Tả Trường Lộ rút tay về, vẻ mặt càng ngày càng thất vọng nói: “Không nên như thế này, xem khí tướng Chu huynh ngươi, Ách Vận chi thú tiếng tăm vang lừng, ngươi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sức mạnh bị thụt lùi còn chưa nói, căn nguyên cũng bị tổn thất nặng nề là sao? Sao ngươi sau bao nhiêu năm che giấu tinh hồn lại đột nhiên hiện thế lại có thể suy yếu như vậy?”
Tả Trường Lộ tràn đầy tức giận và mất mát không thể giấu được trong lời nói của hắn.
Chu Yểm bây giờ đã đứng về phe hắn, dù sao đối với Ách Vận chi thú tên tuổi này nọ, phần thực lực có thể bỏ qua một bên...
Nhưng sự tồn tại mà lẽ ra phải trở thành một con át chủ bài khác mạnh hơn, mà bây giờ căn bản không thể đến được bước đó nữa.
Ngay cả khi nó tồn tại như một con át chủ bài, tác dụng mà nó có thể phát ra đã bị triệt tiêu đến cực điểm, rất khó để phát huy sự ảnh hưởng!
Điều này quả thực không cần đả kích người khác!
“Có chuyện gì hả? Thú nấp ở đáy cốc bị họa từ trên trời giáng xuống, đổ hết tội này đến tội kia... nội đan của ta, máu huyết của ta, trí óc của ta,... tất cả của ta đều bị thầy Tần ăn sạch rồi... ăn xong rồi còn tiêu hoá, Thiên đạo giúp hắn tiêu hóa hết...”
Chu Yểm phẫn nộ đòi sống đòi chết: “Ngươi cho rằng ta muốn vậy hả... Với lai lịch của ta, đạo hạnh của ta, sống thêm mấy triệu năm cũng chỉ là chuyện nhỏ, nhưng hiện tại chỉ còn lại có một ngàn năm tuổi thọ, có thể làm gì...”
Mọi người nghe xong đều sững sờ tại chỗ.
Quay đầu nhìn Tần Phương Dương, người luôn nói không rõ ràng về chuyện này, thế mới biết có những chuyện như vậy...
Nhưng mọi người thấy sao Tần Phương Dương cũng hoang mang như mình?
Trên thực tế, tuy rằng Tần Phương Dương cũng biết Chu Yểm cứu mình, nhưng thật sự không biết mình được cứu như thế nào, về phần hắn ăn cái gì, hắn còn không biết... Dù sao thì suốt quãng đường lúc đó hắn trong tình trạng hôn mê...
Ai có thể ngờ rằng mình lại ăn não người ta như ăn đậu phụ...
Tả Trường Lộ thở dài lo lắng.
Lúc này mới hiểu rằng lý do vì sao Chu Yểm ngang dọc từ thời thái cổ đến ngày nay vậy mà bị tổn hại đến nhường ấy, hóa ra chính Tần Phương Dương đã được giúp đỡ bằng phương thức vô cùng bị động...
Cái này cũng khó trách.
“Xem ra chỉ có một con át chủ bài duy nhất...” Tả Trường Lộ thở dài trong lòng.
“Cha, cha nói sao?” Tả Tiểu Đa sốt sắng hỏi.
Theo suy nghĩ của hắn, với sức mạnh của Chu Yểm, nếu hắn ở bên cạnh Tả Trường Lộ, hẳn là sẽ giúp được rất nhiều mới đúng chứ?
Ít nhất, chặn được một chiêu vào thời khắc sinh tử cũng được mà!
“Chu huynh này, vẫn nên ở lại bên cạnh ngươi đi.”
Tả Trường Lộ đã cân nhắc rất lâu trước khi nói.
“Ở lại bên cạnh ta?”
Tả Tiểu Đa hơi khó hiểu.
“Ở bên cạnh ta chỉ như thêm một vệ sĩ, chưa hẳn là có cái gì thỏa đáng...”
Tả Trường Lộ khẽ thở dài: “Nhưng ở bên cạnh ngươi, có thể thêm một quân át chủ bài, một phần nhân duyên, thậm chí là thêm một điều may mắn.”
Hắn nhìn Tả Tiểu Đa một cái nhìn đầy ẩn ý: “Con trai, điều cần làm là buông bỏ.”
Tả Tiểu Đa gật đầu, cũng trầm ngâm.