Khi Tả Tiểu Đa nói câu “dùng khả năng của tiên nhân tu luyện trái tim của người phàm”, toàn bộ không gian của Diệt Không Tháp đột nhiên tràn ngập đạo uẩn!
Đó chính là một đại đạo hoàn toàn khác xa so với trước đây!
Đám người Lý Thành Long bất kể là đang làm gì cũng đều vì đạo uẩn bất ngờ ập tới mà rơi vào trạng thái giác ngộ...
Không chỉ có đám người Lý Thành Long, tỷ như Tiểu Tiểu, Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu vân vân, cũng đều ngay tức khắc rơi vào sự tĩnh lặng, như thể họ đã chìm vào giấc ngủ.
Cơ thể của Oa Hoàng Kiếm lóe lên ánh sáng, một lúc sau, ánh sáng từ từ biến mất, giống như một thanh kiếm bình thường.
“Thì ra là vậy, thì ra là vậy...”
Trái tim của Oa Hoàng Kiếm tràn đầy xúc động.
“Thì ra là như vậy... Đứa nhỏ này thực sự đã tạo ra một... một phương trời hoàn toàn khác... hóa ra đây mới chính là chân tướng của đạo thực sự!”
“Mục đích ban đầu khi tu luyện của tất cả mọi người đều là để trở nên mạnh mẽ hơn, để có thể sống trường thọ hơn, để có thể trở thành tiên nhân cao cao tại thượng, coi mọi sinh linh chỉ như kiến cỏ... nhưng lại không hề biết rằng, kể từ khi tâm lý này xuất hiện, bất kể có thể đi đến thời điểm đó hay không, đều đã sớm thoát ly ra khỏi căn cơ của chính mình...”
“Bởi vì bản thân chính là một người phàm trần, một khi ta coi thường phàm nhân, thì cũng chính là coi thường chính mình? Nếu ta còn coi thường chính mình, vậy thì còn đại đạo gì đáng để mong chờ?”
Vừa nghĩ đến đây, Oa Hoàng Kiếm bỗng cảm thấy có chút mờ mịt.
“Chẳng lẽ... Tổ Vu trước đây, những thánh nhân, Oa Hoàng... đạo của họ, lẽ nào tất cả đều sai sao? Sao có thể chứ?”
“Cũng có thể là đại đạo tam thiên, không chỉ duy có một đường?”
“Vậy thì, ta phải đi con đường nào đây?”
Oa Hoàng Kiếm rơi vào trạng thái bối rối cực độ.
Thật lâu sau, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Tả Tiểu Đa.
“Nếu định mệnh khiến ta rơi vào tay Tả lão đại, thì đó chính là duyên số... vậy thì ta... cứ đi theo đạo của Tả lão đại đi.”
Ngay lập tức, Oa Hoàng Kiếm cũng rơi vào trạng thái giác ngộ...
...
Tả Tiểu Đa không hề biết rằng những lời mà hắn thốt ra do cảm xúc, thốt ra từ trái tim của mình đã gây ra một số động tĩnh, đồng thời, người khởi xướng là hắn cũng không cảm thấy rằng thần thức linh hồn của mình ngay trong khoảnh khắc đó đã trở nên sáng tỏ chưa từng thấy...
Thậm chí còn không cảm nhận được tu vi của mình trong thời điểm đó đã tăng mạnh như gió, thu được một bước tiến lớn...
Hắn bây giờ đang rót rượu bằng cả trái tim và tâm hồn của mình.
Ly rượu đầu tiên được rót đầy.
Tả Tiểu Niệm nhìn nhìn ly rượu, xúc động nói: “Đa Đa, ngươi nói xem, nếu chúng ta không phải là con cháu của Ngự Tọa, liệu chúng ta có thể đi đến vị trí như ngày hôm nay không?”
Câu hỏi này hơi nặng nề.
Tả Tiểu Đa suy tư một chút, nghĩ kỹ rồi mới chậm rãi nói: “Có lẽ... cũng có thể tạo ra sự khác biệt, thế nhưng, tuyệt đối không thể có được tuổi tác như hiện tại, đi đến được như ngày hôm nay.”
Hắn nghĩ đến khi phượng mạch xung hồn, mặc dù ta có sự sắp đặt của riêng mình, nhưng miếng ngọc bội bí ẩn kia của ta đã giúp ta có năng lực xem tướng kỳ lạ...
Nhưng có một điều chắc chắn là nếu không có cha mẹ thì ít nhất ta và Tả Tiểu Niệm sẽ không thể có được Viêm Dương chân kinh và Nguyệt Hồn chân kinh.
Mà những lợi ích mà hai loại công pháp này mang lại, cũng vô cùng rõ ràng.
Nếu không có cái này... ta không nói liệu mình có thể đến được ngày hôm nay hay không, chỉ là phượng mạch xung hồn ban đầu chưa chắc có thể vượt qua cửa ải này.
Và cả kiếm và chùy của hắn, nếu không nhờ có cha mẹ, chú Ngô sao có thể đến?
“Thân phận của cha mẹ, mặc dù họ mãi không nói rõ ràng, nhưng mà, những phước lành mà chúng ta được hưởng thụ lại là những thứ mà người khác không thể so sánh được!”
Tả Tiểu Đa khẳng định: “Nếu không có cha mẹ, chúng ta chắc chắn sẽ không đến được ngày hôm nay.”
Tả Tiểu Niệm chậm rãi gật đầu.
“Cha mẹ thật tốt.”
“Tuy rằng ngày trước khi ta còn ở thành Phượng Hoàng, cũng ngày ngày mắng con nhà người ta là phú nhị đại quan nhị đại, nhưng bây giờ hồi tưởng lại, sau khi biết được thân phận của mình, cũng chỉ có hai chữ.”
Tả Tiểu Đa nhắm chặt mắt nói: “Tuyệt vời.”
Tả Tiểu Niệm không nhịn được cười: “Cẩu Đát, ngươi thật đê tiện quá...”
“Ta là chồng nàng đấy, làm gì có chuyện nói chồng mình như vậy hả?” Tả Tiểu Đa nghiêm túc nói: “Phạt nàng hôn ta!”
“Khụ khụ... uống rượu nào.”
Hai người ngồi đối diện nhau, vẻ mặt như hoa đào của Tả Tiểu Niệm, lần đầu tiên phá lệ nâng cốc rượu lên, cười haha nói: “Cẩu Đát, hiếm thấy ngươi ngoan ngoãn như vậy, nào, chúng ta uống một ly.”
Một tiếng tinh vang lên, hai ly rượu chạm cốc vào nhau.
Tả Tiểu Niệm phóng khoáng nâng ly của mình lên, uống một hơi cạn sạch!
Một ly rượu đầy ụ, uống một hơi cạn sạch.
Xét về tu vi của hai người, thì đây là một loại rượu cũ, đậm vị thượng thừa, sẽ không có bao nhiêu ảnh hưởng.
Nhưng ly rượu của Tả Tiểu Niệm mới vào đến cổ họng, lại cảm thấy có một luồng lửa, bắt đầu từ cổ họng mà cháy ran ra, sau đó toàn thân nóng bừng, khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, trái tim đang lo lắng cũng thoải mái hơn phân nữa.
Thật hiếm khi Tiểu Cẩu Đát không dây dưa, biểu hiện hôm nay rất tốt.
Ngay cả khi mẹ đã nói rồi, nhưng Tiểu Cẩu Đát vẫn không thúc ép ta, rất tốt.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt xinh đẹp giả vờ xa cách bỗng trở nên dịu dàng hơn.
Nhìn về phía đối diện, Tả Tiểu Đa đang mở to mắt nhìn thẳng vào chính mình, giống như nhìn thấy một chuyện gì đó không thể tin được, không khỏi lại trở nên hung dữ trở lại: “Uống mau đi, đàn ông con trai sao cứ thích lề mà lề mề vậy, còn không bì nổi với một cô gái nhỏ bé như ta.”
Tả Tiểu Đa thực sự bị sốc.
Nhìn Tả Tiểu Niệm táo bạo dị thường mà uống hết một ly rượu nước lửa không dung ấy xuống, ngoài việc cảm thấy kịch bản vô cùng bình thường ra, thậm chí nó còn bình thường trên cả bình thường, thì thật sự là phát huy trên mức độ...
Nghe thấy lời thúc giục, tất nhiên càng không chút do dự, tự bưng ly rượu của mình lên, cũng một hơi cạn sạch, hà một hơi, nói: “Đúng là rượu ngon!”
Rượu tất nhiên là thật sự ngon.