Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2382 - Chương 2380: Chiến Lược Vũ Khí

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2380: Chiến lược vũ khí

Nhưng.

Lập trường mà Ma tộc lựa chọn đó là trở thành kẻ thù, cho dù Vạn Dân Sinh có lòng từ bi thì cũng sẽ không dành cho kẻ thù!

Chu Yểm cũng đang ẩn thân trên không trung, lại run lẩy bẩy.

Quá dọa người!

Ta chỉ tới dò hỏi tình báo, đã kết thúc nhiệm vụ và chuẩn bị trở về báo cáo, kết quả là tới nơi này xong lại phát hiện ra, tình báo này hoàn toàn không cần dò hỏi...

Đã chết sạch rồi còn dò hỏi cái gì?

Nhưng việc này không hề liên quan đến ta!

Ta vừa mới đến thôi, còn chưa làm cái gì hết thì nơi này đã bị tấn công!

Chuyện này có thể trách ta sao?

Nếu là nói đây cũng là bởi vì ta mang đến vận xui, ai tin chứ?

Mấy chục vạn người đọc đang nhìn đó, dù như thế nào cũng không thể trách Chu Yểm vì chuyện này phải không?

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ...

Chu Yểm vừa tới, người ta đã bị diệt tộc...

“Thời gian ta chọn sao lại khớp như vậy, ý trời trêu đùa ta, là ý trời trêu đùa ta!” Chu Yểm khóc không ra nước mắt.

Nhưng nếu nghĩ kỹ lại quá khứ huy hoàng của Chu Yểm, hình như đứng là như vậy.

Mỗi một lần đều chọn ra vấn đề thật lớn, luôn là lúc người khác gần xui xẻo hay sắp xui xẻo... Hắn đều đi...

Sau đó một cái nồi đen đã được chuẩn bị sẵn đặt ở sau lưng trở thành lối mòn.

“Vận mệnh lại nhiều chông gai như vậy...”

Chu Yểm ngửa mặt lên trời thở dài.

Khi toàn bộ mười hai Đại Vu tham chiến, dưới tình huống kết hợp với hơn hai mươi vị Vu tộc Thiên Vương thống lĩnh quân đội bốn phía hoàn toàn mạnh mẽ càn quét...

Tất cả tộc nhân của Ma tộc trong rừng Ma Linh, từ trên xuống dưới, từ già đến ấu thơ, quả nhiên đều bị giết không còn sót lại một người nào!

Bởi vì mệnh lệnh của nhóm Đại Vu chỉ có một câu: Không chừa người sống!

Ý nghĩa của câu không chừa người sống cũng rất rõ ràng.

Ở dưới tổ sẽ không còn trứng nữa!

Cuối cùng quân đội Vu Minh càng trực tiếp quét rừng Ma Linh vài lần, đừng nói là ma nhân, ngay cả các yêu thú trong rừng, bao gồm cả trứng rắn được che giấu, cũng là khó thoát một kiếp, không còn đường sống!

“Nhóm lão đại nói không chừa người sống, nói mục tiêu chính là bọn người Ma tộc kia, nhưng lỡ như tâm trạng của lão đại không tốt, nhất quyết nói con chuột này cũng là người sống thì phải làm sao?”

Cho nên mọi người đều rất tận lực, rất tận lực diệt sạch sinh linh...

Trong lúc nhất thời, khói bay ngập trời, gió lửa khắp nơi...

Cho đến khi đại quân Vu Minh ra khỏi rừng Ma Linh, nơi này chẳng những không có bất kỳ thứ gì có thể thở dốc, thậm chí ngay cả hoa cỏ cây cối cũng mất hết, tất cả đều chôn vùi trong trận chiến này!

Chỉ có một mình Vô Độc Đại Vu đi tới đi lui lục soát ba lần, mơ hồ giống như là bắn tên có đích, rồi lại không thu hoạch được gì.

“Ngươi làm gì vậy?” Đan Không Đại Vu hỏi.

“Vẫn còn một loại chí độc mà người khác đã giấu ở chỗ này, không phải do ta phóng ra.” Vô Độc Đại Vu nói. Là một cao thủ trong lĩnh vực độc, Vô Độc Đại Vu rất mẫn cảm đối với điểm này.

“Có nghĩa là gì, ý của ngươi đó là có người ra tay, lấy độc trị độc, cứu một bộ phận Ma tộc?”

“Không phải, độc của đối phương cũng nhắm vào Ma tộc, cũng không phải là lấy độc trị độc, mà hai độc xung kích, uy lực bùng nổ.”

“Vậy ngươi còn tìm làm cái gì? Đó rõ ràng là người một nhà, hỗ trợ tiễn ma chúng một đoạn đường.”

“Đầu óc của ngươi luôn đơn giản như vậy sao?”

“Ngươi nói đi? Ra tay với kẻ địch của chúng ta, không phải là người một nhà, chẳng lẽ là Ma tộc hả?”

“...”

Lời của ngươi nói rất có lý, ta không còn gì để nói.

Vô Độc Đại Vu tỏ vẻ thua luôn.

Mà lúc này không biết Chu Yểm đã chạy đi bao xa, nhưng chắc chắn là không thể tìm thấy, Vô Độc Đại Vu tìm kiếm không có kết quả, bèn chuyên tâm nếm thử chí độc không phải của mình...

Hắn lẩm bẩm nói: “Ngoại trừ hơi hôi, thì độc này cũng không tệ, không có tinh túy lắng đọng lại một vạn năm, thì chắc chắn không thể đạt tới mức độ này...”

“Tìm kiếm chiến lợi phẩm!”

“Toàn bộ nộp lên trên, sau đó, căn cứ vào bộ đội thu hoạch đem về, xếp hạng nhất sẽ được trả về 30%, xếp hạng hai trả về 20%, xếp hạng ở phía sau sẽ trả về 5%!

“Xếp hạng cuối cùng, Thiên Vương dẫn đội kiểm điểm toàn quân!”

...

Chu Yểm thất thểu quay về.

Thật ra quá trình cũng bình thường, tuy rằng toàn bộ Ma tộc trong rừng Ma Linh, khoảng trăm triệu dân cư... Đều biến mất một cách nhanh chóng, cho dù nghe vào rất rùng rợn, nhưng đối với Chu Yểm thì lại không tính là gì, dù sao bọn họ cũng là thú cổ đại từ thời xa xưa, thật sự có quá nhiều chủng tộc bị lật đổ cùng một lúc, nhưng... Lần này giống như sau khi hắn lại độ hồng trần lần nữa, vừa mới tiếp xúc đã lập tức huỷ diệt bộ tộc, chẳng phải điều này sẽ trở thành tội danh của hắn một lần nữa?

Ngàn lần đừng như vậy, ngàn lần đừng như vậy mà!

Hửm, người dùng đại chùy là ai...

Một chùy đập xuống, hàng triệu thi thể đã bị tàn sát, thực lực mạnh mẽ, ở thời cổ đại cũng hiếm thấy lắm đấy, gần như là có sức mạnh của dòng họ Vu tộc thì phải?

Nếu là bị tên kia phát hiện, ta sẽ như thế nào?

Có thể toàn mạng thoát ra ngoài không đây?

Nếu như chưa từng hao tổn nhiều căn nguyên như vậy, thì tất nhiên vẫn là không đánh lại được, nhưng vẫn có cơ hội thoát thân ra phải không?

Còn bây giờ, đến nghĩ cũng không dám nữa...

Khi trở về Nhật Nguyệt Quan, tất nhiên Chu Yểm phải báo cáo tình huống trước...

Chỉ có hai vợ chồng Tả Trường Lộ biết được thân phận của Chu Yểm, nghe được tin tức bùng nổ như vậy, ánh mắt nhìn Chu Yểm cũng đồng loạt trở nên quái dị.

Vãi chưởng, chuẩn đến như vậy sao?

Bá đạo như vậy sao?

Chu Yểm vừa thấy ánh mắt này sao còn không biết hai vợ chồng đang nghĩ cái gì, bi thương nói: “Tả đại gia, chuyện này... Chuyện này hoàn toàn không thể trách ta, chỉ là trùng hợp, chỉ là trùng hợp mà thôi.”

Tả Trường Lộ an ủi: “Đương nhiên rồi, chuyện này trách ai cũng không thể trách Chu huynh. May mắn đúng dịp gặp phải chuyện này, cũng chỉ là trùng hợp, trùng hợp mà thôi, đừng giữ ở trong lòng, cứ yên tâm đi.”

Chu Yểm thở dài nhẹ nhõm một hơi, thầm nghĩ: Vẫn là cha của Tả lão đại hiểu lý lẽ, vậy mà đã lấy cái nồi đen trên lưng ta xuống dưới, đây là người tốt!

Bình Luận (0)
Comment