Quả thật bản thân Tả Tiểu Đa không nhận lầm, chính là người này không nghi ngờ gì nữa!
Thiện Tiểu Như nghe vậy lập tức kinh ngạc, khuôn mặt xinh đẹp lập tức co rút, vừa nãy mình bước ra như vậy, quả thật là không khống chế âm thanh thay đổi, chủ yếu là nàng cũng không chú ý, lại không ngờ, khả năng ghi nhớ của công tử Ngự Tọa này lại tốt như vậy, chẳng qua có duyên gặp mặt một lần, còn không phải gặp mặt nói chuyện trực tiếp, lại nhớ rõ như vậy!
“Ai ya, trí nhớ của cháu trai lớn thật là tốt!”
Thiện Tiểu Như cười mỉm nói, duyên dáng đỉnh đạc trực tiếp thừa nhận.
Trái lại bản thân Tả Tiểu Đa kinh ngạc.
Thật à! ?
Tiếp theo hắn xoay đầu nhìn Cuồng Đao tướng quân Thiết Mộng Như, vẻ mặt co giật: “Ngươi là Thiết Tiểu Ngưu?”
Trước tiên Thiết Mộng Như haha cười lớn, dần dần có chút quẫn bách, không phải không tức giận nói: “Tên hay mà Hữu Lộ Trường Thiên đặt!”
Du Đông Thiên ở bên cạnh ngẩng đầu nhìn trời, ta không có.
Cmn, từng người các ngươi đi lên thì da mặt dày gọi lão đại, gọi cháu ngoại lớn... ta phải làm sao?
Lão tử cao cao tại thượng cả đời, sau này còn dự định tiếp tục ở trên cao, nhưng bây giờ tên nhóc này kết hôn, lão tử lại vô cớ thấp hơn các ngươi một bậc?
Dựa vào cái gì các ngươi đi lên thì gọi là chú Tả lão đại? Rõ ràng từng người còn nhỏ hơn ta không ít cơ....
Cmn thật sự là ấm ức!
Lại còn nghĩ đến người đó, tương tự vì đồ đệ là con gái của chú Tả, cũng trực tiếp lớn hơn mình một bậc, ấm ức cộng thêm muôn phần!
Đm, khoảng thời gian này lão tử tranh chấp về vai vế!
Nhưng hắn không muốn trêu vào đám lão già khốn đó, mấy lão già khốn đó nào có thể bỏ qua cho hắn?
Nghĩ đến cả đời này của mình hưởng tiện nghi Hữu Lộ Thiên Vương có lẽ cũng là lần này, há có thể bỏ qua?
Mọi người đều là người đảo đi đảo lại sống chết mấy ngàn trên vạn lần, còn sợ Hữu Lộ Thiên Vương hắn báo thù?
Phúc lợi không dùng chính là hết hạn không còn giá trị!
Thế là một đám lão già chỉ Hữu Lộ Thiên Vương nói với Tả Tiểu Đa: “Cháu trai lớn, đó là anh Tiểu Ngư của ngươi, mau chào hỏi đi!”
Vẻ mặt của Du Đông Thiên đen ngay tại chỗ!
Ý của câu nói này, đơn giản là đừng quá rõ ràng!
Lúc này, hắn vô cùng hâm mộ vợ chồng Vân Trung Hổ, người vốn dĩ ở bên trong sắp xếp vị trí chỗ ngồi, phụ trách giám sát toàn trường, chỉnh lý mọi chỗ, có lẽ là Du Đông Thiên hắn mới phải.
Nhưng Du Đông Thiên ghét phiền phức, cho nên một người quán tính ném nồi qua cho Vân Trung Hổ.
Bây giờ Vân Trung Hổ người ta đang làm việc cực kì chăm chỉ, hắn ở bên này thoải mái xem náo nhiệt....
Lại quên mất bên này còn có vấn đề vai vế trí mạng nhất.
Bây giờ, hoàn toàn ngượng ngập rồi.
Tả Tiểu Đa không biết tại sao, nở nụ cười bước lên trước: “Chào anh Tiểu Ngư, chào Hữu Thiên Vương.”
Trước tiên gọi là anh Tiểu Ngư, đương nhiên là nguồn gốc gia truyền, biểu thị hai nhà thân cận, nhưng tiếp theo gọi là Hữu Thiên Vương, lại là tôn kính công hiến kiệt xuất và chiến công hiển hách của Hữu Lộ Thiên Vương!
“Ừm ừm à, chào Tiểu Đa.” Du Đông Thiên thân thiết trả lời.
Sau đó nhìn một đám lão khốn ưỡn ngực nhô bụng đứng thành một hàng, từng người cười lộ răng rất vui vẻ: “Cháu trai lớn, ngươi nhìn thấy anh Tiểu Ngư của ngươi rồi, bên này nhiều chú như vậy cũng không nói qua hành lễ, thắm thiết với anh trai ngươi xong rồi thì chuyển đến các chú đi...”
Du Đông Thiên cắn răng vang lên tiếng cạch cạch: “Từng người các ngươi đợi đó!”
“Đợi thì đợi, ai còn để ý tiểu bối như ngươi!”
Mọi người không chút để ý.
Chúng ta nhiều năm như vậy bị Hữu Thiên Vương ngươi quăng lại bao nhiêu cái nồi?
Khó khăn lắm được chỉnh ngươi một lần, lẽ nào lão tử còn có thể nhẹ tay, không chỉ đến tận hứng! ?
Nhưng mà mọi người nói đùa cũng chỉ là nói đùa, nhưng vẫn rất có chừng mực. Ví dụ chỉ đùa Tả Tiểu Đa, không hề đùa Tả Tiểu Niệm.... điều này nhìn ra tính chừng mực của mọi người...
Đùa cô dâu, cho dù quan hệ thân cận hơn nữa, đùa cũng không thể tùy tiện làm.
Đối diện với Hữu Lộ Thiên Vương nổi trận lôi đình vẫn không nói phát tác, đám lão già khốn này đều cười ngoác mồm.
Sướng bay luôn...
Ngươi cũng có hôm nay!
Một đám người cười đùa rất lâu, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm mới theo Ngô Vũ Đình rời khỏi.
Mà Tả Trường Lộ ở lại chỗ cũ, nói chuyện trên trời dưới đất với đám anh em cũ, bầu không khí cực kì náo nhiệt.....
“Đi, đi xem thử đồ cưới của các ngươi.”
Ngô Vũ Đình cười hehe kéo Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đi vào trong.
Tả Tiểu Niệm đỏ mặt cúi đầu nhanh chóng theo vào, nửa ngày cũng không mở miệng.
“Cẩu Đát, Niệm mèo...” Ngô Vũ Đình cười híp mắt nói: “Tu vi của hai ngươi tiến bộ khá nhanh đó. Xem ra là hiệu quả của song tu rất tốt nhỉ.”
Tả Tiểu Niệm càng không biết trốn vào đâu, chui vào trong lòng Ngô Vũ Đình, lắc eo giậm chân làm nũng: “Mẹ! Ngươi hại ta!”
“Sao ta còn hại ngươi?” Ngô Vũ Đình trợn mắt.
“Công dụng của rượu đó... ngươi... ngươi không sớm nói rõ... tối hôm đó ta, ta uống không ít...”
Giọng điệu khó chịu của Tả Tiểu Niệm từ trong lòng truyền ra: “Xấu hổ chết được...”
Ngô Vũ Đình giả vờ ngạc nhiên, nói: “Sao có thể chứ... công hiệu của rượu đó, Tiểu Đa không nói rõ với ngươi sao? Lúc đầu ta nhiều lần dặn hắn nói với ngươi mà, rượu đó là đồ tốt, nhưng không thể tùy tiện uống bừa...”
Tả Tiểu Niệm không thể tin nổi ngẩng đầu, lập tức xoay đầu, trong mắt đầy sát khí nhìn Tả Tiểu Đa, nghiến rắng nghiến lợi: “Cẩu! Đát!”
Tả Tiểu Đa trợn mắt há miệng: “? ??”
Mẹ, ngươi có thật là mẹ ruột của ta không vậy!
Cho dù không hoàn toàn là nồi của ngươi, nhưng ngươi không thể nhìn thử thời gian địa điểm tình hình sự việc sao?
“Cho nên chuyện này, ngươi không thể trách mẹ ngươi, đó chính là người nào đó giở trò xấu.” Ngô Vũ Đình đâm lao thì phải theo lao, trực tiếp phủi mình sạch sẽ, ném tất cả nồi lên người con trai.
Đương nhiên Tả Tiểu Niệm không nghi ngờ, càng đằng đằng sát khí, làm việc có mục tiêu.
Lập tức Tả Tiểu Đa không nói nên lời, há mồm cứng lưỡi, răng sắt răng thép trước giờ có thể nói lý, nửa ngày không ra tiếng.
Mẹ ruột đã nhất trí đâu?
Bán đứng ta vô tình như vậy?
“Cẩu Đát, thằng nhóc ngươi đợi đó cho ta!” Tả Tiểu Niệm hung hăn nói.
“....” Tả Tiểu Đa thở dài, không biết làm sao nói: “Đêm động phòng hoa chúc, mọi thứ ta đều nghe ngươi. Ngươi muốn uống lấy ly, ta cùng ngươi uống mấy ly.”
Tả Tiểu Niệm đỏ mặt: “Ngươi mơ đẹp quá đó!”