“Không phải ta mơ đẹp, không tin ngươi hỏi mẹ chúng ta, giữa vợ chồng này, cái đó... đúng chứ, mọi thứ đều có thể làm, bắt buộc phải làm.” Mắt thấy khuôn mặt xinh đẹp của Tả Tiểu Niệm đỏ bừng, lập tức Tả Tiểu Đa dùng cách thức nói một mạch.
Ngô Vũ Đình bị đánh bại.
Nàng cũng thật sự không ngờ, da mặt con trai mình đã dày đến mức này, rõ ràng bị ép vào đường chết, công phu trong nháy mắt chỉnh đốn lực lượng, còn có đại binh ép sát, hùng hổ dọa người, năng lực di truyền này thực sự là mạnh mẽ!
Năm đó mình tuổi nhỏ, cái gì cũng không hiểu, hình như Tả Trường Lộ cũng nói như vậy.... đợi đến sau này lúc mình hiểu những chuyện đó, thời gian mấy chục năm đã qua rồi....
Bây giờ, quả thật Tả Tiểu Đa là không thầy tự học, ví dụ thực tế của sách giáo khoa, trực tiếp lần nữa nói ra những lời của cha hắn năm đó nói không chớp mắt, bề ngoài mang vẻ mặt không đỏ, không thở dốc, cực kì tự nhiên.
Tả Tiểu Niệm đỏ mặt cầu cứu Ngô Vũ Đình: “Mẹ, là như vậy sao?”
Ngô Vũ Đình ho một tiếng, thời điểm mấu chốt, đương nhiên phải hướng về con ruột của mình, con gái à, ngươi đã dứt khoát xuống hố rồi, thì ở yên trong đó đi.
“Tiểu Đa nói không sai. Giữa vợ chồng, niềm vui khuê phòng, ăn uống nam nữ, mọi thứ hòa hợp thì rất bình thường. Giữa hai vợ chồng, thật sự không có gì phải xấu hổ, còn có nhiều thời gian sống chung, cứ xấu hổ quả thực không cần thiết, càng sớm hòa hợp, càng như cá gặp nước, lại không có người ngoài...”
Vẻ mặt Ngô Vũ Đình nghiêm trọng nói.
Tả Tiểu Niệm: “... thì ra là vậy, ta còn cho rằng Cẩu Đát cố ý cơ...”
“Yên tâm đi! Đạo vợ chồng ở với nhau, đây đều là chuyện bình thường, ta với cha ngươi năm đó cũng là trải qua như vậy, chỉ cần vợ chồng các ngươi hòa thuận, không cần cái gì cũng cứng ngắc?”
Ngô Vũ Đình nhẹ nhàng giải thích, đều dùng cách nói nàng và cha Tả năm đó.
Tả Tiểu Niệm đỏ mặt cúi đầu, trái tim lại bình yên, tâm đạo, thì ra những yêu cầu kì quái đó của Cẩu Đát, đặt trong hành động giữ vợ chồng đều là rất bình thường... vậy... sau này....
Tả Tiểu Đa cười hèn hạ: “Phải không, ta không có lừa ngươi chứ? Chuyện khuê phòng vợ chồng, chẳng qua là bình thường, nào có chuyện không đứng đắn như vậy!”
Tả Tiểu Niệm hừ một tiếng, trợn mắt, khuôn mặt xinh đẹp càng đỏ lên, càng tô điểm thêm màu sắc.
Theo sau, Tả Tiểu Đa đi thử quần áo, Tả Tiểu Niệm đi theo Ngô Vũ Đình thử áo cưới, sau đó đương nhiên chính là bắt đầu các loại chụp hình, đủ mọi chuyện rườm rà, nói chung Ngô Vũ Đình đã sớm chuẩn bị xong tất cả mọi thứ nên chuẩn bị, không đến nỗi chân tay rối loạn...
......
Đến lúc trưa, Đạo Minh Thất Kiếm dẫn đầu không ít cấp cao Đạo Minh, kéo đến đông nghịt.
Mà sau khi bọn họ đến không lâu, Hồng Thủy Đại Vu dẫn đầu các anh em, cũng hừng hực khí thế mà đến.
Mà theo hai làn sóng người đến, trên Nhật Nguyệt Quan, tiếng cười huyên náo của các tướng sĩ, trực tiếp trượt thẳng đến tuyến cuối.
Chiến lực đỉnh phong thật sự, người cực đỉnh của thế giới này!
Vô số tướng sĩ, nhìn Vu Mình mười hai Đại Vu lướt qua bầu trời, ánh mắt phức tạp chưa từng thấy.
Đó là một kiểu... thù hận, cùng với kính nể đối với cường giả!
Còn có... tôn kính!
Sự tôn kính xuất phát từ đáy lòng!
Trong lòng của mỗi tu luyện giả, đều có chung một lý tưởng, hoặc nói là sơ tâm, sơ tâm rất đơn thuần.
Cho dù là địch là bạn, nhưng mà... không phục cường giả, có tội!
Người khác mạnh hơn ngươi, có chỗ mạnh hơn ngươi, điều này không thể chối cãi!
Bắt buộc phải phục!
Dù cho tương lai gặp phải vẫn là trận chiến sinh tử, vẫn phải chôn tính mạng bản thân vào trong tay cường giả, nhưng thời điểm đối diện với cường giả này, ngươi có thể thù hận, nhưng không thể không phục!
Bởi vì, tu vi hiện tại của ngươi, chính là giấc mơ hiện tại, con đường tương lai của ngươi, cũng là cột mốc mà mãi mãi không cách nào chạm đến!
Mãi đến trên bầu trời, không khí lay động, thân thể các cường giả đồng loạt ẩn giấu.
Bên dưới mới khôi phục tiếng động, nhưng rõ ràng từng người đều hạ thấp giọng nói.
Một đám cường giả trên Hợp Đạo của Vu Minh, cường giả cấp độ Thiên Vương, các tướng soái các quân đoàn lớn, lần lượt đáp xuống, đi tìm đối thủ cũ của mình chửi nhau, uống rượu....
Không bao lâu, toàn bộ Nhật Nguyệt Quan lại vang lên những âm thanh đầy trung khí, tiếng động chửi mắng lẫn nhau.
Nói ra, sắp xếp bàn tiệc rất có ý nghĩa, thậm chí có thể nói là khá khéo léo.
Dưới sự kiên trì của Tả Trường Lộ, mỗi bàn cơ bản đều bố trí giống nhau, bốn người Tinh Hồn, bốn cao thủ Vu Minh, phối hợp với hai cường giả Đạo Minh...
Bầu không khí mỗi bàn đều cực kì hăng hái.
Mà các cao thủ Vu tộc trải qua đăng ký gửi quà, đãi ngộ cũng khác nhau.
Các phòng kế toán không nâng mắt không trừng mắt: “Vậy thôi?”
“Chút lễ mừng như vậy cũng không biết xấu hổ đến uống rượu mừng?”
“Thật nghèo túng...”
“Vu tộc không phải đều là những tên đầu óc ngu si tứ chi phát triển, hiểu lễ nghi cái gì, có lễ mừng là được rồi, bằng không còn có thể làm sao chứ...”
Véo lỗ mũi, rất ghét bỏ thu lễ, sau đó đăng ký, xua tay, giống như vịt mà xua đi: “Bên đó đợi được dẫn vào chỗ ngồi.”
Ruột của từng người thuộc Vu tộc đều tức đến quặn lại.
Vì để không mất mặt trước mặt đối thủ cũ, thứ bọn ta lấy ra lần này, chỗ nào không giống đồ tốt! ?
Có chút đồ, thậm chí là thiên tài địa bảo tuyệt phẩm, thiên phẩm, dật phẩm....
Kết quả vẫn phải bị xem thường... còn không thể phát tác!
Đến chuyến này, thật sự cmn ấm ức...
Mãi đến trên chỗ ngồi, lập tức phát hiện, người ngồi cùng một bàn lại là người thù oán lớn nhất với mình, hoặc là mấy người....
Cái này không phải tăng thêm náo nhiệt sao...
Vừa uống rượu, vừa hỏi thăm mười tám đời tổ tông của nhau, lời thô tục lời hạ lưu, tiếng lóng đủ màu sắc lần lượt xuất hiện, trình độ phun trào còn vượt qua mấy bà dì trả giá chợ sáng, ít nhất cũng là không chút thua kém....
Trong đại sảnh....
Tả Trường Lộ, một đám cấp cao Tinh hồn, Đạo Minh Thất Kiếm, mười hai Đại Vu, Thiềm Thánh, cường giả đỉnh phong ba đại lục, tụ họp lại một chỗ.
Trên chủ vị có ba chiếc ghế, Tả Trường Lộ ngồi giữa, lập tức chào hỏi Du Tinh Thần ngồi bên phải mình, còn vị trí bên trái....