Ta dẫn các anh em tham gia đám cưới của con trai nuôi, rất hy vọng các anh em cho mình nở mặt, nếu đến lúc ở nơi đông người, mấy tên này moi ra một con cá làm quà mừng....
Hồng Thủy Đại Vu cảm thấy mình nhất định sẽ được viết vào sử sách!
Tất cả mọi người nghệch ra!
Con trai nuôi! !! !
Đm bà nội nó...
Câu nói đột ngột kia của Hồng Thủy Đại Vu, quả thực là trời long đất lở, chấn động trời đất!
Đạo Minh Thất Kiếm, mười hai vị Đại Vu còn lại, còn có rất nhiều cấp cao của đại lục Tinh Hồn, toàn bộ đều trở nên ngơ ngác!
Đây...
Cmn... Vừa rồi ta nghe nhầm rồi sao?
Con trai của Ngự Tọa Tuần Thiên, là con nuôi của Hồng Thủy Đại Vu?
Chuyện này...
Đám người Tây Hải Đại Vu chỉ cảm thấy tiếng sấm sét vang lên đùng đoàng trên đầu.
Mỗi một người đều hoa mắt chóng mặt, lay động thân thể, sắc mặt xám xịt, trừng to mắt, mỗi một người đều ngây ngẩn cả người, ngẩn ngơ tại chỗ.
Đừng lừa người khác như vậy chứ!
Đám bọn ta chỉ nghĩ là đến xem náo nhiệt, xem lễ một chút, cũng đã bắt đầu họp lại, nghiên cứu chuyện này rồi... Kết quả, ai mà có ngờ, cái này cmn không chỉ là chuyện nhà của Tả Trường Trường, vậy mà còn là chuyện của nhà mình!
Con nuôi của Hồng Thủy lão đại, vậy đám người bọn ta cũng chính thế hệ chú bác hợp tình hợp lý rồi, làm gì còn muốn nói gì nữa? !
Nếu như là tham gia hôn lễ của cháu mình, mỗi một biểu hiện thành đức hạnh keo kiệt...
Đây cmn là tiết tấu nếu mất mặt là mất đến đời đời kiếp kiếp!
Chớ nói chi là còn có đám người Liệt Hỏa Băng Minh ra tay hào phóng kia, nếu thật sự đến lúc hôn lễ, Tả Tiểu Đa cứ mở miệng là gọi Liệt Hỏa Băng Minh là chú, thân thiết đến cực điểm, còn đối với mình và đám người kia lại là không thèm để ý đến, vậy bản thân và đám người kia còn không phải sẽ bị đám Liệt Hỏa Băng Minh cười nhạo đến hết đời người sao? !
Không được, không được, tuyệt đối không có lý này, lẽ nào lại như vậy!
Tình hình hiện tại đã sáng tỏ, Tả Tiểu Đa, là con nuôi của lão đại nhà mình...
Chân tướng đã là như thế!
Tám vị Đại Vu còn lại, tất cả đều rơi vào trạng thái ngây ra như phỗng, trợn mắt líu lưỡi.
Lúc này, chỉ nghe Tả Trường Lộ nói: “Hồng huynh cũng đừng để ý, mọi người cũng không phải người ngoài, nhất định phải bình tĩnh bớt giận, đợi đến ngày tổ chức hôn lễ thì ngươi còn phải ngồi ngay ngắn uống trà của con dâu dấy... Chỉ vì một chút vật lạ không có căn cứ chọc tức làm tổn hại thân thể thì không tốt lắm đâu.”
Hồng Thủy Đại Vu hừ một tiếng, nói: “Một đám người không có mặt mũi, chuyên môn cản trở chuyện lớn đời ta! Con nuôi của lão phu kết hôn, vậy mà bọn hắn lại chỉ muốn tặng một con cá, nếu nói là lễ nhẹ tình ý nặng, dù sao vẫn còn có chút tâm ý, nhưng rõ ràng là bọn hắn chỉ tặng cho có...”
Tây Hải Đại Vu đứng mũi chịu sào chỉ cảm thấy tay chân luống cuống, cúi thấp đầu nói: “Lão đại, chuyện này, đây không phải là không biết...”
Thuận tiện nhìn Băng Minh Đại Vu, Liệt Hỏa Đại Vu còn có Đan Không Đại Vu với ánh mắt như muốn giết người!
Ba thằng cha khốn nạn này chắc chắn là đã biết từ lâu!
Các ngươi biết thì cũng đã biết rồi, có thể giấu diếm đến mức chặt chẽ như vậy, rõ ràng chính là rắp tâm hại người, lần này thật sự là bị chơi rồi!
Băng Minh Đại Vu bất lực buông tay: “Ánh mắt đó của ngươi là gì vậy? Lão đại có nói rõ là không được nói ra, ta nào dám tiết lộ bí mật cấp thiên đại như vậy chứ? Mà quà của các ngươi đâu? Tất cả mọi người đều đang chờ đấy, các ngươi còn lề mề cái gì nữa? Lấy ra nhanh lên đi. Anh Tây Hải, con cá ngươi tự tay bắt được kia đâu rồi?”
Ta cá em gái của ngươi!
Tây Hải Đại Vu trợn mắt nhìn, hận không thể ăn tươi nuốt sống Băng Minh Đại Vu!
Thế nhưng một giây sau đó, chỉ thấy sắc mặt của Tây Hải Đại Vu đột nhiên thay đổi, bỗng nhiên đổ đầy mồ hôi lạnh, chảy ròng ròng xuống từ trên trán, chỉ thấy Tây Hải Đại Vu một tay ôm bụng, thống khổ muôn dạng nói: “Lão đại... Ôi... Ta không biết tại sao... Đột nhiên lại đau bụng... Ta nhất định phải ra ngoài...”
Nói xong không đợi trả lời, nghiêng người là đã không thấy tăm hơi đâu nữa.
Trong khoảnh khắc đó, mọi người mới nghe được tiếng vang đại diện cho xé rách không gian... Đương nhiên là Tây Hải Đại Vu cực kỳ gấp gáp rời đi rồi.
Còn việc hắn đi vội như vậy, đi làm cái gì thì tất cả mọi người đều hiểu rõ trong lòng, khẳng định là đi tìm quà rồi...
Có tiền lệ này, những người khác đương nhiên cũng đều học theo, các loại bệnh tật đột nhiên bộc phát trên thân, bao gồm cả Vô Độc Đại Vu trước đó đã có chuẩn bị.
Lôi Bạo Đại Vu: “Ui da... Đau đầu... Đau đau quá...” Vèo, không còn hình bóng.
Phong Đế Đại Vu: “A... Đau cổ...” Vù!
Trúc Mang Đại Vu: “Sao tự nhiên lại đau mắt thế nhỉ...” Vèo!
Kim Lân Đại Vu: “Ui da đột nhiên ta nhớ tới, ta cần phải đi vệ sinh...” Vèo!
Vô Biên Đại Vu: “Ta... Ta cũng đau bụng...”
Những Đại Vu khác: “... Thật khó chịu...”
Tám vị Đại Vu, các loại phương pháp đau nhức đều được bộc lộ rõ ràng một lần, sau đó một người rồi đến một người toàn bộ đều biến mất không thấy bóng dáng.
Hồng Thủy Đại Vu tức giận đến tím mặt!
“Thật làm ta mất mặt mà!”
Tả Trường Lộ cười ha ha: “Không tức giận, không tức giận, chút chuyện nhỏ như vậy làm gì đáng để tức giận chứ?”
Những người khác cũng đều cảm thấy e ngại trong lòng, tám vị Đại Vu ra ngoài tìm quà cưới rồi, mà lần này ra ngoài cũng không thiếu đi suy nghĩ nhắc nhở thuộc hạ, chưa tặng quà thì tranh thủ thời gian đổi quý giá chút, đã tặng quà rồi thì lại tặng thêm, làm trò cười đã là chuyện chắc chắn rồi, bây giờ mau chóng cứu vãn là chuyện đứng đắn...
Đám trung tầng đi theo mọi người đến ngồi không kia ngược lại cũng thôi rồi, mất mặt thì mất mặt vậy, nhưng mà những Thiên Vương kia cũng không thể mất mặt cùng...
Điểm ấy tất cả mọi người đều có thể nhìn ra được, nhưng mà những người khác thì...
Đại lục Tinh Hồn đương nhiên có thể sẽ không nghĩ đến chuyện này, bởi vì mọi người vốn đã chuẩn bị đầy đủ cả rồi.
Nhưng Đạo Minh Thất Kiếm bên kia lại có chút lúng túng.