Quà của người này, người kia, của mình có vẻ như có chút không đủ, có vẻ như còn cần phải cao cấp hơn một chút nữa, nói thế nào cũng không thể thua kém những Đại Vu kia quá nhiều được đúng không?
Nếu như chỉ là có chút chênh lệch thì mọi người cũng nhận, nhưng nếu như bị đè bẹp, vậy mặt mũi đều sẽ mất hết rồi...
Cho nên tất cả mọi người đều bắt đầu cân nhắc trong lòng, đồng thời cũng rất may mắn: May mắn là bản thân không hấp tấp vội vã lấy ra...
Hiện tại có thêm một cơ hội, đương nhiên phải trân trọng.
Thậm chí là Thiềm Thánh đại tu được xem như khách quý đã vào chỗ ngồi từ lâu cũng đang suy nghĩ trong lòng, bản thân nên làm như thế nào đây?
Vốn là muốn tiện tay đưa một chút quà cưới, nhưng mà hiện tại...
Có vẻ như không được ổn rồi.
Ông đây sống hai đời rồi cũng chưa từng gặp qua một cái hôn lễ nào mà một người cha ruột một người cha nuôi vội vàng muốn quà cưới đến như thế...
“Sau khi hôn lễ kết thúc, mọi người đừng đi.”
Tả Trường Lộ nói với Hồng Thủy Đại Vu và Lôi Đạo Nhân: “Hiện tại ta có một loại ý nghĩ có liên quan đến chuyện Ma Tộc trở về, đang suy nghĩ xem liệu có khả năng lúc Ma Tộc trở về, lúc mà đại lục còn chưa đến gần, còn chưa dung hợp... Trước tiên sẽ có một đợt chặn đánh đánh lén hay không... Nếu như chặn đánh thành công thì sẽ rất có ích cho các cuộc tác chiến sau này, giảm bớt được rất nhiều áp lực trong tương lai!”
Đám người Hồng Thủy Đại Vu và Lôi Đạo Nhân nghe thấy vậy thì đôi mắt đều bỗng nhiên sáng lên, thậm chí còn có chút kích động!
Lúc đại lục trở về, chắc chắn đại lục Ma Tộc cũng sẽ có một bộ phận cao thủ toàn lực bảo vệ đại lục do nhà mình chiếm cứ, không thể không quan tâm tất cả mà điên cuồng xông lên, nếu như mạnh mẽ va chạm, vậy hai mảnh đại lục sẽ chỉ cùng bị hủy diệt, cùng nhau xong đời.
Nhưng bên này đã không có tiếp ứng - Nhận được tin tức đã lập tức bị phục kích thì sẽ có tiếp ứng gì chứ?
Cho nên tất cả chỉ có thể do một mình Ma Tộc đến.
Ma Tộc lúc đó đông đảo cao thủ, trước khi chèo chống đại lục đến trở lại khi dung hợp, chí ít những cao thủ này cho đến trước khi chống đỡ chuyện này kết thúc thì sẽ không khác gì phế bỏ.
Dầu hết đèn tắt, khí cùng lực kiệt, lực lượng toàn thân uy năng không còn, chính là ván đã đóng thuyền, là sự thật có thể đoán biết được!
Mà loại thời điểm này, nếu như có thể có một cuộc tập kích bất ngờ, đánh rụng hết những cao thủ đã hao hụt sức lực kia... Đừng nói một trận chiến có thể tiêu diệt được một nửa, nhưng tiêu diệt được khoảng một phần ba sinh lực của Ma Tộc là điều có thể mong đợi!
Đây chính là kết quả chiến đấu to lớn!
Đối với kết quả sau cùng cũng không thể đánh giá, đủ để nghiêng tác dụng xu thế thắng bại.
Hồng Thủy Đại Vu đột nhiên ngồi thẳng người, hai mắt sắc bén như chim ưng: “Có thể làm được không?”
“Chuyện do người mà thành, vì sao lại không có khả năng! ?”
Tả Trường Lộ trầm giọng nói.
“Ngươi nên biết, mặc dù đại lục Ma Tộc trở về là chuyện chắc chắn, nhưng việc tiếp xúc của hai đại lục chỉ là một cái chớp mắt... Mấu chốt là trong nháy mắt đó chắc chắn sẽ đi kèm với chấn động trời đất, đối với đại lục Ma Tộc là thảm họa cực lớn, đối với chúng ta bên này, đối với ba đại lục cũng là thảm họa trời sập...” Vẻ mặt của Lôi Đạo Nhân cũng đột nhiên trở nên sốt ruột.
Nhớ tới truyền thuyết Ma Tổ La Hầu, ngoài miệng thì mọi người nói là hết sức đối ứng, nhưng trong đáy lòng thì chưa chắc không dè một chữ sợ.
Đúng vậy, chính là sợ, sợ hãi cũng được, e ngại cũng đúng, sợ hãi cái gì, không phải là ít!
Thật sự đối đầu, một đối một sẽ không có người nào là đối thủ của vị Ma Tổ kia, điểm này, tất cả mọi người ở đây đều hiểu rõ trong lòng!
Cho dù là liên thủ... Cũng chưa chắc có thể chống lại Ma Tổ!
Vị kia thật sự là đệ nhất tàn ác, danh tiếng tàn ác rung động cổ kim! Hơn nữa còn có chí bảo giết chóc đệ nhất thiên hạ ở trong tay, ra sân chính là vô địch!
Phục kích, thật sự là tất cả những gì mọi người có thể nghĩ tới, là phương thức đối địch tốt nhất.
Nhất là vào lúc vi diệu đại lục dung hợp kia, là Ma Tổ e rằng cũng sẽ không ra tay toàn lực chiến đấu đâu nhỉ?
“Ta chỉ có thể nói, đây là một cơ hội, cơ hội duy nhất, bất luận là nắm được lớn hay nhỏ cũng đều phải cố gắng thử một lần. Dù sao thì giữa ba đại lục của chúng ta và đại lục Ma Tộc, lập trường cực đoan, dù chỉ có một phần khả năng cũng phải cố gắng hết sức.” Tả Trường Lộ nói rất mơ hồ.
Nhưng chính vì phần mơ hồ này mà mọi người lại càng thêm coi trọng.
Bởi vì không ai có thể xác định được Ma Tộc sẽ trở về từ phương hướng nào.
Tả Trường Lộ có thể có chút manh mối nên bố trí sách lược, bản thân chuyện này cũng đã là một chuyện vô cùng trọng đại, cho dù là sai cũng không sao cả.
“Còn có ngươi.”
Hồng Thủy Đại Vu quay đầu, nhìn Lệ Trường Thiên nói: “Ngươi cần phải đổi một cái tên riêng khác đi.”
Lệ Trường Thiên cứng cổ nói: “Dựa vào gì chứ? Chẳng lẽ chỉ có hắn có thể xưng là Ma Tổ? Còn ta thì không được?”
Câu tra hỏi này của hắn, chui vào trong lỗ tai đám người, vượt quá dự đoán của Lệ Trường Thiên là tất cả mọi người đều nhẹ nhàng gật gật đầu.
Công nhận nội dung của câu hỏi lại này.
“Đúng vậy, trừ hắn, thật sự là không còn bất cứ kẻ nào có thể xưng là Ma Tổ nữa!”
“Lúc Ma Tổ chưa trở về, ngươi tên gì cũng không sao cả, nhưng mà... Sau khi Ma Tổ trở về, cái tên này của ngươi sẽ chạm đến đại kỵ của hắn, sẽ trở thành đối tượng lập uy đầu tiên, mục tiêu nhằm vào hàng đầu của hắn khi trở về Tinh Hồn!”
Hồng Thủy Đại Vu chậm rãi nói: “Thật sự đến lúc đó, bất luận là những người khác có hành động kịp hay không thì ngươi cũng sẽ là người đầu tiên phải bỏ mình! Chắc chắn sẽ không có bất cứ may mắn nào có thể nói!”
Trong lòng Lệ Trường Thiên cảm thấy không phục, muốn mở miệng nói chuyện.
Nhưng Tả Trường Lộ đã phất phất tay, dùng khẩu khí không thể nghi ngờ không được cãi lại nói: “Sau này ngươi không thể gọi là Ma Tổ nữa, đổi tên gọi là Ma Nhị đi.”