Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2412 - Chương 2410: Sấm Nổi Chớp Dậy, Ma Diễm Về

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2410: Sấm nổi chớp dậy, Ma Diễm về

Còn những người tư chất không cao, kinh mạch trung bình, thiên phú không đủ, kẻ đó chỉ có thể sử dụng mấy chục, mười mấy, thậm chí chỉ có vài sợi trong một nghìn sợi linh khí ấy.

Việc hấp thu linh khí này phải cần cọ xát và vận dụng trong một khoảng thời gian, sẽ có một sự hao hụt đáng kể trước khi nó trở thành sức mạnh của mình.

Tất nhiên, đợi khi quá trình tinh luyện kết thúc, nó sẽ trở thành tu vi công lực của bản thân một cách triệt để, như một phần trong cơ thể. Giống như thể lực, sau khi sử dụng hết sẽ có thể hồi phục nhờ việc hô hấp.

Nhưng vẫn có một điều kiện tiên quyết, đó là… không được tổn thương đến căn nguyên.

Tổn thương căn nguyên nghĩa là gì?

Dựa theo lý giải của người bình thường chúng ta, chính là: tổn thương nguyên khí.

Ví dụ như trải qua đại phẫu, sinh bệnh nặng, … cơ thể có hồi phục kiểu gì cũng khó mà khôi phục trạng thái ban đầu.

Tình trạng này gọi là tổn thương nguyên khí.

Người tu luyện cũng thế, một khi tổn thương nguyên khí căn bản nhất, nếu không gặp được thời cơ lớn cũng khó mà hồi phục được.

Cách nói đơn giản nhất để so sánh với người bình thường khi họ thiếu hụt nguyên khí: Người tu luyện một khi đã tổn thương đến căn nguyên, khó mà đoán được họ sẽ cần bù đắp bằng cái gì, trừ khi ăn tiên đan cải lão hoàn đồng…

Vậy nên, không phải cứ đưa cho ngươi một núi Tinh Hồn Ngọc cực phẩm và vô số thiên tài địa bảo nghìn năm vạn năm, hiếm có khó tìm, sau khi hấp thụ hết thì có thể một bước lên trời, trực tiếp leo đến cấp bậc của Tinh Không Thánh Nhân…

Đó là điều không thể!

Có người biến tài nguyên thành uy lực công kích của bản thân, nhưng cũng có người biến chúng thành phân…

Tả Tiểu Đa luyện công, không chỉ siêng năng chịu khó mà còn điên cuồng, hết sức điên cuồng.

Hắn đã kết hôn và hàng ngày vẫn luyện công, lúc nào cũng luyện công, luyện công mọi nơi mọi lúc.

Tả Tiểu Niệm bị hắn lôi kéo luyện công nhiều lần, luyện đến mức xém ngất luôn...

Phải nói là Tả Tiểu Đa nhiệt tình tu luyện, tiến bộ tăng vọt. Cái kiểu cảm giác muốn trở thành cường giả này cũng vô cùng gấp gáp, nếu như có thể, nếu như Tả Tiểu Niệm không cần nghỉ ngơi, không chừng Tả Tiểu Đa có thể chịu khó luyện công không dứt suốt hai mươi tư giờ.

Trước giờ chưa từng thấy kiểu nhiệt tình luyện công như thế, nếu Tả Tiểu Đa đi ra ngoài nói rằng mình luyện công suốt hai mươi tư giờ, ai mà biết sẽ cảm thấy hổ thẹn mất.

Nhìn người ta siêng năng chưa kìa.

Nhìn lại mình xem... Ầy, không tài nào nhìn nổi.

Đương nhiên, điều kiện trước hết là hắn không tiết lộ luyện công trong hoàn cảnh như thế nào.

Tả Tiểu Niệm cũng rầu lắm, vì sự chăm chỉ của Tả Tiểu Đa.

Thậm chí nàng từng có suy nghĩ tìm đối tượng luyện công cho Đa Đa cẩu, thật sự chịu không nổi mà.

Ngày nào cũng luyện công, làm mình mệt mỏi hết sức.

Bây giờ mông mình đã sưng vù, liệu sau này có ngày càng nghiêm trọng hơn không.

May mà ý nghĩ đó vừa mới xuất hiện đã bị chính Tả Tiểu Niệm dập tắt.

Đây là suy nghĩ nguy hiểm, tuyệt đối không thể động đến!

Cho dù mỗi ngày đều xỉu lên xỉu xuống trên giường, mình cũng không đời nào tìm đối tượng luyện công khác cho tên này!

Đó là tìm phiền phức cho bản thân...

Tuy tu vi thay đổi từng ngày, tăng lên nhanh chóng, nhưng tư thế luyện công của Đa Đa cẩu cũng biến đổi theo ngày, lần lượt đổi kiểu... Không đúng, phải nói là ngày càng đổi mới rất nhiều kiểu phong phú đa dạng.

Đôi khi Tả Tiểu Niệm cảm thấy kỳ lạ, chẳng lẽ những cặp vợ chồng khác cũng có thể làm được nhiều tư thế đa dạng vậy sao? Rõ ràng có một số kiểu... ấy ấy, tu vi thấp vốn không thể làm được, không tài nào làm nổi...

Vậy... sưng vù lên là sao?

Hơn nữa hình như Đa Đa cẩu hiểu hơi nhiều rồi đó...

Vầy nè, Tả Tiểu Niệm nhớ lại từ lúc nào đó... Khụ, từ khi bắt đầu luyện công... Tả Tiểu Đa hành nàng đủ kiểu, ít nhất cũng hơn hai trăm kiểu nhỉ?

Bây giờ càng quá trớn, mỗi ngày còn muốn chăm chỉ nghiên cứu, hành tới hành lui, vắt óc bày mưu kiếm chuyện...

Không có điều kiện thì tạo ra điều kiện để luyện công.

Kêu gào tuyệt đối đừng tạo nên thói quen ỷ lại thuốc, vì thế dưới tình huống không uống rượu, mình bị hành suốt ba ngày ba đêm...

Càng về sau, Tả Tiểu Niệm đành phải năn nỉ, bảo rằng nên uống chút rượu đi... Uống rượu thì ít nhất mình còn đê mê giây lát, lấy sự thích thú mê ly ngắn ngủi làm niềm vui, giảm bớt trạng thái tiêu cực...

Nhưng Tả Tiểu Đa lại lôi kéo mình, trung bình hai ngày một vò, tu ừng ực ừng ực, thế là luyện công càng thêm chăm chỉ...

Tu vi đột ngột tăng lên thật, vốn đã đứng ở đỉnh Hợp Đạo, nay tu vi liên tục tăng lên mạnh mẽ với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, chân nguyên từ từ áp súc, không hề gián đoạn...

Hiện giờ ngày nào Tả Tiểu Niệm cũng ngồi xuống, áp súc chân nguyên, sau đó thì khụ khụ... uống rượu, luyện công, bị lôi kéo luyện công không ngừng, vô cùng vất vả...

Mỗi ngày số giờ mà nàng tỉnh táo chẳng được bao nhiêu, hơn nữa bao nhiêu thời gian đều tập trung để áp súc chân nguyên rồi...

Đời người như vậy chẳng những chán ngán mà còn vô cùng bi thương.

Trước đây Tả Tiểu Niệm đâu thể nào ngờ rằng, mình dùng cảnh giới Hợp Đạo cao nhất để áp chế chân nguyên ba mươi sáu lần liên tiếp là một quá trình vô cùng gian nan, thế mà chỉ cần nằm ngay đơ trên giường là xong...

Khụ, không đúng, hẳn là dùng phương thức luyện công đặc thù... để luyện nên...

Mỗi khi nhớ đến chuyện này, Tả Tiểu Niệm không sao nhịn được, đến mức muốn đi tìm Liệt Hỏa Đại Vu để liều mạng tính sổ với đối phương!

Có ngờ đâu, người này lại tặng đến tận 1000 hũ rượu Thủy Hỏa Bất Dung!

Kinh khủng hơn là hắn còn tặng kèm phương pháp sản xuất rượu.

Thậm chí không chỉ tặng cách thức liều lượng, hắn còn đưa kèm nguyên liệu đủ để ủ nên một trăm ngàn hũ rượu!

Điều đó khiến cho hàng ngày, chỉ cần có thời gian rảnh, Tả Tiểu Đa sẽ nghiên cứu cách ủ rượu, nghiên cứu tinh chế, sau đó lại siêng năng cần cù luyện công...

Cuộc sống đúng là không tài nào chịu nổi nữa mà!

Ngày tháng cứ vậy mà trôi qua, thậm chí Tả Tiểu Niệm nảy sinh cảm giác... cứ như thế, có khả năng nàng sẽ nằm mãi trên giường, nằm đến khi đạt đến cảnh giới Đại La...

Khủng khiếp quá mà!

Sau này mọi người sẽ nói về ta như thế nào?

Tả Tiểu Niệm nằm đến Đại La?

Phải nói là vô cùng xấu hổ ấy...

Nếu như người ta hỏi: Chị Tiểu Niệm, sao tu vi của ngươi tiến bộ nhanh thế? Chúng ta đâu hề thấy ngươi luyện công...

Ta nên trả lời thế nào?

Bình Luận (0)
Comment