Hai người bốn mắt nhìn nhau, đều có cảm giác bất lực.
Đúng như lời nói lúc trước, nếu như trong sức chiến đấu của Ma tộc không có cấp bậc cao nhất là Ma Tổ La Hầu này, vậy thì chẳng những có thể đánh một trận, mà hơn nữa phần thắng còn khá cao. Cho dù là huyết chiến cực đoan, việc tiêu diệt Ma tộc cũng không phải là chuyện đáng kể!
Nhưng chỉ chênh lệch một người như thế cũng đã khiến cán cân thắng bại bị lật úp!
Khiến cho lợi thế và bất lợi của hai bên lập tức đảo ngược!
Có một người như thế nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, cho dù là mười hai Đại Vu, Thất Kiếm Đạo Minh, cộng thêm tất cả cấp cao của Tinh Hồn cùng nhau vây công, Ma Tổ cũng có thể thong dong ứng phó, cho tới khi đánh bại từng người, giết chết toàn bộ!
Với thực lực tu vi của Ma Tổ, phối hợp với Thí Thần Thương, chỉ cần bị trọng thương, e rằng ngay cả cơ hội cắn trả cũng sẽ không có!
Vốn dĩ còn tưởng rằng Ma Tổ Nhất Thương trong truyền thuyết hạ gục Tam Thiên Đại Đạo là chuyện đồn bậy, là do hậu nhân thổi phồng, thì ra lại là thật!
Biết được tình cảnh này, cả hai không khỏi thở dài.
“Hồng Thủy huynh, cao thủ Viễn Cổ Nhân tộc chúng ta, ta chưa từng thấy bao giờ. Trong truyền thuyết là có, nhưng so với nhóm cường giả Ma Tổ này vẫn còn kém rất nhiều. Nhưng mà Tổ Vu Vu tộc là các ngươi đã đi đâu rồi?”
Tả Trường Lộ nhướng mày: “Ta nhớ được ban đầu Vu Yêu đại chiến, trừ mấy vị Chúc Dung Tổ Vu và các Đại Vu Khoa Phụ Hậu Nghệ đã xác nhận là ngã xuống, những người khác... hình như cũng không thực sự ngã xuống đúng không?”
“Bọn họ đâu? Đi đâu cả rồi?”
Hồng Thủy Đại Vu vẻ mặt cạn lời: “Ngươi hỏi ta? Ta cũng muốn biết đấy. Những gì ta biết cũng chẳng nhiều hơn ngươi bao nhiêu, cũng chỉ có mấy truyền thuyết đó. Trên thực tế, ta cũng không thực sự gặp được bất cứ Tổ Vu đại nhân nào.”
“Nhưng mà Chúc Dung Tổ Vu thực sự đã mất mạng rồi. Còn có Hậu Thổ Tổ Vu, trong truyền thuyết hóa thành Lục Đạo Luân Hồi, mới có cách nói sinh linh luân hồi chuyển thế bây giờ. Còn có mấy vị Tổ Vu khác cũng đã ngã xuống, về phần những Tổ Vu không rõ đã ngã xuống hay chưa, đúng là có mấy vị...”
Sắc mặt Hồng Thủy Đại Vu có chút bất đắc dĩ: “Nhưng mà hiện tại có còn sống hay không thì ta thực sự không biết, càng không biết tung tích bọn họ.”
Hồng Thủy Đại Vu có chút oan ức.
Nếu ta mà biết tung tích của bất cứ vị nào, được bọn họ chỉ điểm vài câu, hiện tại có thể là loại tiến cảnh này sao? Còn để cho thằng nhãi ranh ngươi ngồi ngang hàng à? Hồng Thủy hung tợn liếc mắt nhìn Tả Trường Lộ.
“...”
Tả Trường Lộ cũng thở dài: “Tam Thanh Thánh Tổ Đạo Minh đâu rồi? Cao thủ Đạo Minh Thượng Cổ năm đó đâu rồi? Bọn họ đã đi đâu?”
Đối với vấn đề này, tất cả mọi người đều im lặng đến cực điểm.
Lúc trước khi không gặp phải Ma Tổ, muốn ba đại lục hợp mưu hợp sức, hợp tác chân thành, làm thế nào cũng không hợp lại được một cơ hội sống, nhưng bây giờ thực sự gặp được, thực sự cảm nhận được sức mạnh của Ma Tổ, mới hiểu được cường giả Thái Cổ đỉnh phong, đồng nhất như vậy, mạnh đến không thể lay động!
Không chỉ Tả Trường Lộ, bây giờ ngay cả Hồng Thủy Đại Vu cũng đều đang mong chờ khát vọng, những anh hùng tổ tông thượng cổ năm đó, mau chui ra lấy một người đi...
Đám hậu bối như chúng ta đây không chịu nổi nữa rồi!
Về phần Đạo Minh, hàng tỷ người đã cùng nhau thắp hương cầu nguyện rồi...
Lão tổ tông, mau mau hiện thân cứu giá đi, chúng ta sắp tiêu đời rồi...
...
Ba ngày trôi qua.
Đại đội binh mã của Ma tộc tiến quân thần tốc, thế như chẻ tre, chiếm cứ khu vực hơn hai vạn dặm, mà binh mã phía sau không ngừng tràn tới, hiển nhiên là quá nhiều nhưng vẫn chưa hết, đang lục tục kéo tới.
Lần này nội địa Ma tộc bởi vì va chạm đã tạo thành động tĩnh không nhỏ, nhưng tam đại Ma Quân đã đánh cược toàn bộ uy năng, toàn lực bảo hộ, cho nên mới có tình trạng cạn kiệt sức lực, không kịp hồi phục năng lượng, không cách nào chịu được sự công kích liên hoàn nên đã ngã xuống.
Thế nên mới nói, trừ đám người Tả Tiểu Đa tổn thất do con người gây nên ra, những tổn thất do thiên tai khác cũng không thể coi là quá lớn.
Mà Đạo Minh bên này lại thực sự là núi sụp đất lở, tổn thất thảm trọng tới cực điểm!
Một lần va chạm, hầu như tất cả các tòa nhà cao tầng trên toàn bộ đại lục Đạo Minh đều không may mắn thoát khỏi, toàn bộ sụp đổ.
Cả đại lục Đạo Minh, chỉ vì lần va chạm này, con số tử vong đã lên tới hơn ba mươi triệu người, mà số người bị thương cũng lên tới hơn hai trăm triệu!
Có thể nói đây là con số thương vong trước nay chưa từng có, một thảm họa thiên nhiên khủng khiếp đến khó tin!
Trận động đất này, cho dù là ở mảnh đất trung tâm Đạo Minh cũng đã lên đến chín độ rưỡi!
Đại lục Tinh Hồn cũng đạt đến cấp tám trở lên. Mà nơi bị thiệt hại nhỏ nhất lại là đại lục Vu Minh.
Chẳng qua ở đại lục đối diện Vu Minh, dưới một cơn chấn động, thủy triều dâng lên một cơn sóng khổng lồ, trực tiếp nhấn chìm ba thành phố ven biển...
Ba đại lục, đập vào mắt là cảnh hoang tàn khắp nơi, dân chúng lầm than.
Cấp cao của ba đại lục cũng không hề tiến hành trấn an dân sinh, chỉ vẻn vẹn dừng lại ở việc cứu viện, bởi vì thực sự không có năng lực nữa.
Gần như tất cả lực lượng chiến đấu cấp cao đều đã ra tiền tuyến.
Sau đó, toàn bộ lục địa thông báo: Đại lục Ma tộc đã tới, hiện tại đang chiến đấu ở biên giới!
Mà trận động đất chưa từng có này chính là do sự trở lại của đại lục Ma tộc gây ra.
Thời khắc sinh tử đã thực sự tới rồi!
Người phải tự cứu lấy mình, khi lục địa này bị sụp đổ, thời khắc mất nước diệt chủng, cấp cao ba đại lục kêu gọi, tất cả võ giả lên tiền tuyến, chống lại ngoại tộc, bảo vệ sông núi của chúng ta!
Lệnh này vừa ra, vô số võ giả, bắt đầu từ các thành phố, nông thôn lên đường... xông lên tiền tuyến.
Có những người do dự, có những người vừa xuất phát xong đã hối hận, có những người vừa tiến về phía trước vừa thấp thỏm bất an...
Nhưng càng có nhiều người không hề chùn bước, một đi không trở lại.
Cùng lúc đó, còn có vô số thương nhân và các tổ chức phi chính phủ mua rất nhiều quân nhu, vận chuyển ra tiền tuyến với quy mô lớn...