Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2429 - Chương 2427: Tiểu Tổ Tông (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2427: Tiểu tổ tông (2)

Sáng sớm mỗi ngày, một đám cấp cao vây xem mười lăm người mài giũa, một khi phát hiện ra cơ hội hôm qua dạy dỗ hôm nay không dùng đến, bọn họ lập tức bắt đầu một trận ném xuống Nam Bắc đánh đồ. Mỹ danh lần này là để cho ngươi nhớ lâu. Xác thực là bắp thịt có trí nhớ, ngươi không cần dùng tâm trí để nhớ, chỉ cần dùng thân thể để nhớ là được rồi...

Sau chuỗi hoạt động này, mười lăm người chỉ có thể kêu khổ thấu trời.

May mắn cũng không lâu lắm, mấy vị Đại Vu của Vu Minh bên kia đã mang về một đám hạt giống thiên tài của Vu Minh.

Nhân số vượt quá dự tính một chút, tổng cộng có năm mươi sáu người.

Ví dụ như Sa Điêu, Sa Hồn, Hải Hồn Sơn, Lôi Năng Miêu... đều là những người trước kia đã từng tiếp xúc với Tả Tiểu Đa, không thiếu một ai.

Còn có cả hậu nhân của mấy vị Đại Vu khác, ví dụ như một vị của Hồng gia, bẩm sinh đã có hai cái bướu lớn trên đầu, mỗi bên trán, giống như hai chiếc sừng rõ nét!

Mà đại danh của vị nhân huynh này, là Hồng Tiểu Ngưu.

Vốn dĩ cái tên như vậy nên bị mọi người bỏ qua, nhưng sau khi tên này đến, chỉ trong ba tiếng đồng hồ đã biến thành bao cát của mọi người. Đại khái là tên này quá thiếu đòn. Mỗi ngày, từ sáng đến tối luôn mang dáng vẻ không phục không cam lòng, rõ ràng bề ngoài đã xấu còn tự cảm thấy hài lòng, hắn không biến thành bao cát, người khác cũng không chịu...

Còn có một tên gọi là Kim Thủy Tinh. Cái nết của tên này chẳng những cùng một loại với Hồng Tiểu Ngưu, mà còn lẳng lơ và rẻ tiền hơn thế.

Dĩ nhiên, mũi củ tỏi, miệng cóc, bụng phềnh, chân vòng kiềng của Hải Hồn Sơn cũng là một điểm đáng chú ý.

Mà đáng chú ý nhất vẫn là Lôi Năng Miêu.

Sau khi vị Đại Năng Miêu này tới, lúc thấy Tả Tiểu Đa, vẻ mặt hắn phức tạp đến cực điểm.

Nơi nơi đều toát lên một loại cảm xúc vi diệu muốn xông lên nuốt Tả Tiểu Đa xuống bụng...

Dĩ nhiên, đối phó với Lôi Năng Miêu thì không cần Tả Tiểu Đa phải tự mình ra mặt. Một ánh mắt đã có đám người Lý Thành Long đồng loạt tiến lên, trước sau không quá một canh giờ, Lôi Năng Miêu cũng không tiếp tục nói nữa, bản thân sửa sai triệt để, trong đầu không dám có bất kỳ suy nghĩ không an phận nào nữa!

Lôi Năng Miêu bị đánh đến mức suýt nữa mất kiểm soát, trở lại đội ngũ Vu Minh kể khổ.

Sau đó hắn bị đám người Hải Hồn Sơn liên hợp lại đánh cho một trận.

Điều này cũng dẫn đến việc trong đội ngũ hạt giống thiên tài của Vu Minh đưa tới xuất hiện ba bao cát, theo thứ tự là Kim Thủy Tinh... Lôi Năng Miêu... và Hồng Tiểu Ngưu.

Đám người Tả Tiểu Đa mỗi lần bị đánh đều theo thói quen mà đi tìm ba người này để trút giận, dần dần tạo thành một vòng tuần hoàn, một loại nếp sống.

Cấp cao đánh ta?

Không sao, ta đi đánh Lôi Năng Miêu.

Vẫn đánh ta? Không sao, ta đánh Kim Thủy Tinh.

Lại đánh ta?

Ta liên hợp với mọi người cùng đi đánh Hồng Tiểu Ngưu!

Mà các Đại Vu Vu Minh thì tức đến khó thở: Cả đám các ngươi rõ ràng ăn cơm nhiều hơn đám Tả Tiểu Đa nhiều năm như vậy, bây giờ Tả Tiểu Đa người ta đã là Hỗn Nguyên rồi, đám các ngươi còn vẫn loanh quanh ở Quy Huyền, hai người tiến bộ nhanh nhất cũng chỉ mới Phi Thiên.

Hơn nữa số lần áp chế chân nguyên còn kém người ta, ngươi nói xem, đám người các ngươi còn không biết xấu hổ tự xưng là thiên tài, lỗ mũi chỉ kém hướng lên trời, ai cho các ngươi sự tự tin đó hả!

Chẳng sợ so hàng với hàng, chỉ sợ so người với người!

Hàng so với hàng còn ném đi được, người so với người... phải chết, đây là đạo lý ở đâu cũng có!

Mười lăm người Tả Tiểu Đa, không cần nói đến Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm tu vi mạnh nhất, trong số những người khác, bất cứ ai ở trong mắt đám Đại Vu kia cũng đều là mấy đứa nhóc con nhà người ta hết!

Điều này khiến cho đám người Hải Hồn Sơn trực tiếp tiến vào địa ngục!

Mười hai Đại Vu nhìn bọn hắn, không có lấy người nào thuận mắt, huống chi là coi trọng!

Động một chút là gầm lên giận dữ: “Người ta cũng tu luyện, các ngươi cũng tu luyện, sao có thể khác biệt nhiều như vậy? Sao các ngươi không đi chết đi, sao còn không biết xấu hổ mà sống mạnh mẽ như vậy!”

Năm mươi sáu người Vu Minh đều khóc không ra nước mắt.

Cmn tu vi chúng ta kém người ta, chúng ta cũng tuyệt vọng lắm chứ!

Nhưng chúng ta có cách nào nữa đâu?

Không thì các ngươi cứ đánh chết chúng ta đi cho rồi...

Ừm, không đúng...

Giữa chúng ta là chênh lệch thế hệ đấy!

Chênh lệch rất nhiều rất nhiều thế hệ!

Trước kia không biết thì thôi, bây giờ thì biết rồi, Tả Tiểu Đa kia là con nuôi của Hồng Thủy Đại Vu, là cháu trai chung của các ngươi, là con trai của Ngự Tọa Tuần Thiên, còn chúng ta thì sao?

Chúng ta là con cháu đời sau không biết cách các ngươi mấy ngàn đời đâu...

Tả Tiểu Đa lắc mình một cái đã biến thành tổ tông của chúng ta, tại sao chúng ta phải so với tổ tông?

Còn những tùy tùng này của Tả Tiểu Đa, bọn họ chính là sư huynh đệ cùng khoa, cũng là cùng bối phận, chúng ta không theo kịp cũng là chuyện đương nhiên thôi!

Đám người Lôi Năng Miêu mới bắt đầu vẫn không phục, dồn hết sức lực cảm thấy có thể đuổi kịp. Nhưng khoảng cách càng ngày càng lớn, cả đám người đều nhanh chóng thay đổi suy nghĩ...

Hơn nữa cũng thuyết phục mình cực kỳ nhanh.

Tất cả nhao nhao cảm giác: Bọn Tả Tiểu Đa mạnh hơn chúng ta... hình như... chuyện này, nên là như thế...

Hải Hồn Sơn bí mật càu nhàu.

“Chỉ là đánh chúng ta thì có tác dụng gì? Không theo kịp người ta thì sao? Hơn nữa, Tả Tiểu Đa nên ưu tú! Hắn không ưu tú thì còn ai ưu tú? Hắn là tổ tông đấy!”

“Ta thấy thực lực tu vi của Tả Tiểu Đa còn chưa đủ cao, vậy thì lai lịch bối cảnh xuất thân của hắn, là con ruột của Ngự Tọa, con nuôi của Hồng Thủy Đại Vu, thế nào cũng ngang hàng với con trai trước của Đế Quân, Du Đông Thiên, Tả Lộ Thiên Vương. Con người ấy mà, đều sợ so sánh. Nếu như so sánh Tả Tiểu Đa với Du Thiên Vương Du Đông Thiên, vậy còn không phải là cực kỳ kém sao...”

“Tả Tiểu Đa không nên so sánh với chúng ta, hắn nên so sánh với Du Đông Thiên, Vân Trung Hổ kìa... So với chúng ta, không phải là bắt nạt người khác à?”

Một đám tiểu bối Vu Minh nhanh chóng tự thuyết phục chính mình.

Cảm giác mình yếu... quả thực là yếu theo lẽ thường.

Bình Luận (0)
Comment