Thỉnh thoảng có cơ hội, thì trước tiên xé rách không gian dịch chuyển đi qua, đồng thời há mồm với Tiểu Tiểu, nuốt Niết Bàn Thiên Hỏa lẻ tẻ phiêu tán vào bụng.
Cùng là một lần một ít, một chút thôi, tuyệt đối không tham.
Sau đó một bên chiến đấu một bên luyện hóa.
Tại trong lúc này, cho dù lại có cơ hội, cũng không đi nuốt —— thứ nhất là sợ không chịu nổi, thứ hai là sợ hai Đại Năng trong lúc ác chiến phát giác điều gì, mặc dù tu vi của Tả Tiểu Đa tăng mạnh, đã đạt đến hàng ngũ đỉnh phong của ba đại lục, nhưng mà lúc đối đầu với Tà Long Minh Phượng, vẫn là vừa đối mặt thì nhất định phải chết như cũ, tuyệt đối không may mắn!
Chờ đến sau khi tiêu hóa gần hết một ngọn Minh Hỏa Hỏa Chủng trước đó, lại mang con trai Tam Túc Kim Ô lén lút tiến tới, a ô đến lại nuốt một miếng...
Sau đó quay trở lại tiếp tục luyện hóa, chiến đấu...
A ô!
A ô...
Tiếp tục như vậy, ngày nào cũng nuốt bảy tám miếng, đương nhiên, tổng số lượng bảy tám miếng này thực tế, chỉ là rải rác, ít đến mức Tà Long Minh Phượng hoàn toàn không có phát giác gì...
Lại một ngày, lại một trận chiến, từ lúc rạng sáng liên tục đánh tới nửa đêm!
Ròng rã một ngày một đêm, ai cũng không lùi!
Trận chiến này, trực tiếp đánh điên rồi.
Đánh tới về sau, Hồng Thủy Đại Vu hiếm khi bỏ tính, hét lớn một tiếng, bỗng nhiên Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy thúc đến cảnh giới cao nhất, thúc phát toàn thân tiềm lực tu vi toàn thân, dẫn dắt ba phân thân, lấy trạng thái hung hãn không sợ chết, phấn đấu quên mình, mạnh mẽ vây công Tà Long!
Hồng Thủy Đại Vu phát huy toàn lực, còn thêm ba đại phân thân trợ chiến, tám thanh đại chùy thiên hôn địa ám đập vỡ, những người khác lại chen không lọt tay.
Cuồng phong gào thét, như là ti tỉ quỷ hồn, cùng kêu khóc.
Mở Quỷ Môn Quan, ti tỉ quỷ hồn, giương nanh múa vuốt, hướng về phía Tà Long, tuôn trào ra!
Mà Tà Long lại phải thất kinh khi đối mặt với một đợt tấn công này!
Tất nhiên hính mình tu luyện tới bây giờ phải mạnh mẽ, được xưng là đại năng Thái Cổ, nhưng dù sao vẫn chỉ trảm được một thi, không biết còn phải tu luyện khổ sở bao nhiêu năm nữa, mới có thể đạt tới cảnh giới trảm hai thi.
Nhưng tu vi của mình đã đạt đến đẳng cấp cực kỳ cực kỳ trâu bò...
Mà lúc trước không khí chiến đấu như vậy đối với mình cũng rất có lợi, đã đủ rút ngắn lộ trình của chính mình đi đến cảnh giới trảm hai thi trên phạm vi lớn!
Nhưng mà tên Vu tộc trước mặt này, vậy mà đã đạt đến cảnh giới trảm ba thi! ?
Đây... Đây không phải là đang nói đùa đúng không?
Nhưng mà, nhưng nhưng mà... Nếu như quả thật cái tên này đã trảm được ba thi, tại sao tu vi lại yếu như vậy?
Hơn mấu chốt chính là, đã là người có thể trảm được tam thi, cho dù chưa phải là Thánh Nhân, cũng nên sánh vai với Thánh Nhân?
Làm sao lại chỉ có chút năng lực thế này...
Đây là tình huống như thế nào?
Tà Long trở nên nghi ngờ, nhưng vẫn không dám chậm trễ, gấp gáp triệu hồi ra ác thi của mình, đối chiến cẩn thận với Hồng Thủy Đại Vu, sau khi chiến đấu hơn trăm chiêu trong lo lắng đề phòng, lúc này mới xác nhận...
Mẹ nó cái này vốn dĩ không phải là tam thi, nó chỉ là một loại bí pháp tương đối đặc biệt mà thôi!
Có lẽ loại bí pháp này, chính mình không biết và chưa từng tiếp xúc qua, nhưng đây tuyệt đối không phải là trảm tam thi!
Sau khi xác nhận điểm này Tà Long suýt nữa ngã ngửa tắt thở!
Ngươi doạ ta sợ đến mức sắp mất cả linh hồn nhỏ bé, lại là cái hàng giả!
Thật sự là buồn cười!
Ta thật là kỳ quái, cái tên này rõ ràng là lấy chém giết chiến trường nhập đạo, mà cách nhập đạo tu hành này sẽ tu thành lực chiến mạnh nhất, nếu thật sự là trảm tam thi, làm sao lực chiến lại chỉ có như thế? Gần như có thể bám sát với Ma Tổ đại nhân!
Sợ rằng ta vừa thấy mặt hắn đã bị tám cây đại chuỳ đập thành thịt vụn rồi, ngay cả Nguyên Thần cũng không trốn thoát được...
Hiện tại thì ta biết rõ rồi, thì ra chỉ là hàng mẫu, có hình nhưng không thật!
Hừ, suýt nữa hù chết cha!
Ta tung hoành hồng hoang bao nhiêu vạn năm... Thế mà hôm nay suýt nữa bị người hù dọa đái ra quần...
Vừa nghĩ đến đây, hắn không khỏi không ngừng xấu hổ và giận dữ, trong khoảnh khắc nổ ra toàn lực, ra tay điên cuồng, giống như Phong ma.
Nhưng xưa nay người Vu tộc đấu tranh với thiên nhiên, gặp mạnh càng mạnh hơn, Hồng Thủy Đại Vu càng là như thế, vung lên Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy mạnh mẽ, gần như đập thành lỗ thủng trên trời xanh, đúng là nửa bước cũng không lùi!
Giống như chín tầng Ngân Hà hóa thành thác nước đổ xuống, mà Hồng Thủy Đại Vu ở ngay phía dưới, đứng vững gắt gao, không để cho một giọt nước rơi xuống!
Cho dù hắn không thể tránh khỏi việc bị rơi vào thế yếu, nhưng khí thế nuốt chửng bầu trời này, như thể là hắn chiếm cứ thế mạnh.
Hào hùng phóng khoáng.
Tung hoành bễ nghễ!
Cuồng chiến thiên hạ!
Đối mặt với đối thủ như vậy, Tà Long bị nghẹn lại không nói ra lời!
Mẹ nó. Rõ ràng ta đang chiếm cứ ưu thế, làm sao ở trước mặt đối phương, sao lại có một loại cảm giác bị đè đánh?
Tu vi cao hơn so với đối phương, chiến lực mạnh hơn so với đối phương, chỉ có khí thế lại bị ngăn chặn gắt gao, trên cái thế giới này, tại sao có thể xuất hiện chuyện kỳ quái như vậy?
Trong trí nhớ của ta không phải là chưa từng chiến đấu với đại năng Vu tộc, nhưng cũng không bị ngột ngạt như vậy!
Hắn giận phát muốn điên, há miệng, từ trong miệng một cái roi thật dài bay ra ngoài.
Roi Tà Long!
Vũ khí bản mệnh của Tà Long!
Roi dài gào thét, hóa thành vô số Thanh Long, gào thét tung hoành trên không trung, vây bắt không ngừng cắn xé Hồng Thủy Đại Vu!
Hồng Thủy Đại Vu hét to một tiếng, đột nhiên toàn thân bắn ra ngọn lửa mịt mờ, chính là nguyên khí ngưng tụ thành ngọn lửa, Nguyên Thần phun ra nuốt vào lửa trong trời đất!
Lao đến ngược gió, mạnh mẽ đẩy ra roi của Tà Long, hô to đánh nhau kịch liệt, điên cuồng vô hạn!
Trong một cái chớp mắt này, chiến ý của Hồng Thủy Đại Vu gần như tràn đầy đất trời, thổi quét Càn Khôn, anh hùng trên thế giới không ai dám sánh bằng!
“Tà Long!”