Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2497 - Chương 2495: Đứng Lại! Ăn Cướp! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2495: Đứng lại! Ăn cướp! (2)

“Cả khoảng không gian sau lưng, thình lình đã vỡ tan tành hầu như không còn, mà hơn bốn ngàn vị tán tiên đi theo phía sau chúng ta, toàn bộ hóa thành bụi phấn... Ta nhìn thấy rõ ràng, lông chim của Tuyết Ưng Vương tung bay trên không trung... Vậy cũng quá là thảm mà...”

“Hơn bốn ngàn người... Cái máu đó, các ngươi đã thử qua chưa, ném một ngọn núi vào biển khơi? Bọt sóng bắn lên ngập trời? Đã từng nhìn thấy cái loại cảnh sắc nguy nga đó chưa? Máu hôm đó, nói chung chính là cảnh sắc như vậy đấy... Rào rào... Nổi lên...”

“Đều là người mình không sợ các ngươi cười nhạo, bổn vương khi đó, đã trực tiếp tè dầm! Phàm là động tác của ta chậm hơn một xíu xiu, thì xong đời... Phải biết rằng, lông đuôi của ta, liên quan đến phần nửa cái chót đuôi, song ảnh hưởng sơ sơ, cũng đã là hủy diệt ở bên trong rồi...”

Lôi Nhất Thiểm không nhịn được lắc lắc cái mông, ra hiệu các thuộc hạ nhìn cái đuôi của mình một chút.

“Cái này thực sự không thể trách Vương nhát gan, nếu chúng ta ở đó, chưa biết chừng trực tiếp sợ chết kiếp cũng nên...”

“Sau đó mới biết, là Yêu Hoàng bệ hạ ở bên kia quyết chiến cùng hai vị Tổ Vu, song phương đang tự ấp ủ đại chiêu, chúng ta tình cờ xông vào... Lại vừa vặn gặp song phương cùng nhau phát công, chúng ta không chết thì ai chết...”

“Theo như ta nói, đó chính là xui xẻo... Yêu Hoàng bệ hạ cũng không đụng tới Tổ Vu, Tổ Vu đại nhân cũng không đụng tới Yêu Hoàng, tất cả sức mạnh, đều bị hơn bốn ngàn tên quỷ xui xẻo ở giữa này tiếp nhận... Bi thảm bậc nào...”

Lôi Nhất Thiểm than ngắn thở dài.

“Vương, sau đó thì sao?”

“Đâu còn có sau đó gì chứ... Tên Chu Yểm kia chạy nhanh nhất, vừa lóe lên đã không thấy tăm hơi bóng dáng... Khi đó tuy ta sống sót sau tai nạn, nhưng cái đuôi bị gọt mất, đang bay nhanh lập tức chậm lại, cũng khó mà đuổi kịp nữa, lúc này rơi xuống, nhưng bây giờ nghĩ lại, ngược lại là cách xa vận rủi, may mắn được một mạng trở về...”

Lôi Nhất Thiểm thổn thức: “Lúc đó thực sự là nguy hiểm, bây giờ nhớ lại, còn có chút tim đập loạn, vẫn còn sợ hãi... Càng về sau, danh xưng Ách Vận chi thú của Chu Yểm truyền tới, chúng ta mới biết, hóa ra tất cả mọi thứ này, cũng là bởi vì tên này! Trong lòng còn bảo là căm hận đấy!”

“Vương, vậy sau đó các ngươi đi tìm Chu Yểm gây chuyện à?”

“Tìm hắn gây chuyện! ?”

Lôi Nhất Thiểm dùng ánh mắt kỳ dị nhìn vị cấp dưới này: “Hễ là đụng mặt Chu Yểm đều có thể xui xẻo như vậy, ngươi còn dám chủ động đi tìm hắn gây chuyện... Ngươi nghĩ thế nào? Ta nói cho các ngươi, trên cái thế giới này, gặp phải cái gì cũng được, còn như Chu Yểm, ngàn vạn lần chớ gặp phải! Gặp phải, nhất định sẽ xui xẻo!”

Các Lôi Ưng gật đầu liên tục, rối rít quyết định chủ ý, nếu như thực sự gặp phải Chu Yểm, nhất định phải tránh xa đầu tiên.

Song cũng đã nhiều năm như vậy, Chu Yểm còn sống hay không cũng là một vấn đề, cũng không đến nỗi sợ hãi lo lắng quá mức...

Ngay vào lúc này... Ánh mắt Lôi Nhất Thiểm bỗng cứng lại, khà khà cười quái dị: “Chúng tiểu nhân, đây cũng không phải là chúng ta cố ý gây chuyện mà, phía trước mặt lại có người đi tới bên này...”

“Ồ? Tu vi người đến không thấp nhé, lại còn xé không gian tới...”

Tinh thần Lôi Nhất Thiểm chợt chấn động: “Dừng một chút, ta làm cái xé tương đối, ha ha ha, để cho tên đối diện kia, vừa đụng đầu tới trước mặt chúng ta, đây cũng không phải là ta cố ý, đây là duyên phận đấy, hợp pháp công lao đứng đầu hạo kiếp mà các ngươi nói...”

Một đám Lôi Ưng ha ha ha cười to: “Vương nói đúng, lại còn có chuyện đúng dịp thú vị như vậy, ha ha ha...”

Thế là, Lôi Nhất Thiểm đứng sừng sững như núi trên tầng mây hư không, hai cái móng vuốt to lớn lượn lờ thanh khí, khóe miệng mang theo nụ cười hứng thú, chìa móng vuốt ra...

“Xoẹt!”

Không gian bị xé rách...

Bên kia.

Chu Yểm đang cố gắng thể hiện tự mình không ngừng xé không gian thần tốc lên đường.

Mặt hàng này chẳng những xuất công xuất lực, còn biến cái đuôi của mình trở nên lớn kéo phía sau mông, tạo thành một cái ổ, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm ung dung khoan khoái nằm trong cái ổ này, vừa nói chuyện phiếm, vừa ngắm phong cảnh, thật là thoải mái dễ chịu đến không nói nên lời.

Cái đuôi to lớn này vừa mềm vừa êm, đủ để trở thành đồ dùng cao cấp cần thiết khi đi du lịch gia đình.

Phía trước là hình người, đầu người, thân người, chỗ nào cũng đều to nhỏ như người bình thường, chỉ có sau lưng kéo một cái đuôi to đến mấy chục thước, chói mắt nhưng lại không mất tự nhiên, tiêu tiêu sái sái mà tới.

Lại liên tục xé hai lần, đã đi ra xa mấy ngàn dặm, đi tới trên tầng mây.

Một đường đi tới này, Chu Yểm phân tâm hai tác dụng, vừa xé không gian gấp rút lên đường, vừa dồn sức duy trì cái đuôi vững vàng, phải làm vợ chồng Tả Tiểu Đa không cảm thấy lắc lư, dưới sự so sánh, mức độ chú ý của cái sau còn nhiều hơn cái trước.

Bình phong không gian phía trước, ở trước mặt Chu Yểm giống như màn sân khấu bị kéo ra, lại kéo ra, tiến vào, lại tiến vào...

Vừa lúc, phía đối diện Lôi Ưng Vương Lôi Nhất Thiểm đã sớm dẫn mấy ngàn Lôi Ưng thủ hạ bày ra trận thế, nghiêm chỉnh chờ đợi, yên lặng chờ cá lớn sa lưới...

Roẹt một tiếng... Không gian trước mặt bị lực lớn xé rách, lực chú ý của chúng Lôi Ưng đồng loạt tụ lại, tích góp khí thế chờ bùng nổ——

Một khắc sau, theo một tiếng vèo, Chu Yểm vọt ra!

Sau đó liếc nhìn chúng Lôi Ứng che trời rợp đất trước mặt, Chu Yểm cả cái con khỉ cũng không ổn rồi!

“Cmn! Tiểu lão gia, đại sự không ổn rồi...” Mặt Chu Yểm lập tức trực tiếp trắng bạch.

Sao nơi này cất giấu nhiều Lôi Ưng như vậy, không phải định ăn cướp đấy chứ! ?

Nhìn kỹ lại, sịt, đối diện hình như có không ít đại yêu đấy!

“Chuyện gì?” Tả Tiểu Đa uể oải nằm trong ổ đuôi, lười biếng hỏi.

“Gặp phải bầy Lôi Ưng Yêu tộc rồi!” Trong tay Chu Yểm, đã cầm vũ khí bổn mạng của mình, một cây Đại Côn Tử, thần sắc căng thẳng chưa từng có.

Hắn chỉ cảm thấy hôm nay khó tránh khỏi một trận chiến đấu, hung hiểm khó lường.

“Thật là mất hứng!” Tả Tiểu Đa rất bất mãn lầm bầm, thật vất vả mang vợ ra ngoài du lịch trăng mật, vừa mới đi ra thì gặp phải Yêu tộc, sao không tức giận cho được, một bụng lửa không chỗ trút!

Bình Luận (0)
Comment