Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2502 - Chương 2500: Dương Nhân Cảnh (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2500: Dương Nhân Cảnh (2)

Đầu bếp món ngon yêu tộc, bình thường xuất phát từ hai chủng tộc, hoặc là hồ tộc giống đực, hoặc là cả tộc hầu tộc.

Còn những tộc khác.... có thể đưa ra chính là chân gấu mà hùng tộc làm, khá nổi bật, có chút giống như hạc đứng giữa bầy gà.

Rượu thịt vừa mới đem lên.

Thanh niên áo đỏ lên lầu, phong thần tuấn lãng, anh tuấn tiêu sái, phe phẩy cái quạt, ung dung phóng khoáng đi vào, trên mặt mỉm cười: “Hai bạn hổ tộc, mời.”

Tả Tiểu Đa ngẩng đầu, có chút cảnh giác: “Ngươi là... ?”

Thanh niên áo đỏ nhàn nhạt cười nói: “Tại hạ Dương Nhân Cảnh, nhìn thấy cặp vợ chồng tâm đầu ý hợp, hài hòa, nhất thời không nhịn được sinh lòng ngưỡng mộ, muốn kết bạn với hai người một chút.... không biết hổ huynh bằng lòng cho tiểu đệ một cơ hội làm chủ nhà mời khách không?”

Tả Tiểu Đa híp mắt nói: “Nếu ta nói không bằng lòng thì sao?”

“Vậy đương nhiên ta sẽ rời đi.” Dương Nhân Cảnh cười haha, lời nói hết sức thoải mái.

Mà trên người vô ý lộ ra khí tức người thượng lưu, cùng với thần thái giàu có cao quý có tứ hải quân lâm thiên hạ, khiến người ta sinh lòng bị thuyết phục.

“Có chuyện tốt có người mời khách, ta không bao giờ từ chối.” Tả Tiểu Đa mỉm cười, đầu hổ lúc lắc: “Dương huynh mời ngồi xuống đi.”

Dương Nhân Cảnh vén áo bào lên, tiêu sái ngồi xuống, hòa nhã mỉm cười nói: “Món mà Hổ huynh gọi, thật sự độc đáo, rất hợp khẩu vị. Hôm nay tiểu đệ mời, mong Hổ huynh đừng khách sáo.”

“Vậy... người anh em tốn kém rồi haha...”

“Dám hỏi họ tên Hổ huynh?”

“Ta tên là Hổ Nhất Pháo, đây là vợ ta, Hổ Nhị Miêu.” Tả Tiểu Đa haha cười lớn, nói: “Lúc vợ ta sinh ra, thân thể tương đối nhỏ, kích thước xấp xỉ mèo con, cho nên mới lấy tên Nhị Miêu, haha.”

Dương Nhân Cảnh cũng haha cười lớn: “Ta kính Hổ huynh và chị dâu một ly, mời.”

“Mời.”

Ba người đồng loạt nâng ly, một hơi cạn sạch, không khí hòa hợp.

“Dám hỏi Hổ huynh từ đâu đến?”

“Vợ chồng bọn ta đến từ núi Ngọa Hổ Tàng Long, haha, lấy tên hào phóng, nhưng tự bọn ta lấy, vợ chồng bọn ta ẩn cư núi sâu, ít trải chuyện đời, chẳng qua xuất thân từ vùng nhỏ, Dương công tử đừng chê cười.”

“Sao có thể chứ... Hổ huynh và chị dâu hùng tư anh phát, trí tuệ nhìn xa trông rộng, ăn nói hết sức phóng khoáng, cho dù từ đâu đến, đều là một thế hệ anh kiệt được chọn.”

Dương Nhân Cảnh vừa uống rượu, vừa tán gẫu rất nhiệt tình, dần dần không dấu vết bao bên ngoài căn cước lai lịch của vợ chồng hổ tộc.

Dần dần, khi một người sớm đã sắp xếp xong lời nói dối, một người thành thật dốc hết tâm tư phối hợp, người có ý chí đạt được tất cả, đều ‘hiểu rõ’ toàn bộ.

Dương Nhân Cảnh tình cờ nhíu mày, rõ ràng đang nghiêm túc suy nghĩ thông tin lộ ra trong ngoài lời nói của Hổ Nhất Pháo này.

Mà trong lòng Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm cũng tự lẩm bẩm.

Tên này, rốt cuộc là ai chứ, có vẻ người đến bất thiện nhỉ?

Thấy cả người khí độ, biển cả bao la, mặc dù chưa chắc có thể trên hai người mình, nhưng nhìn chung đại lục Tinh Hồn trừ thế hệ trẻ hai người ra, có vẻ không có ai có thể trên được tên trước mắt nhỉ!

Dù cho Lý Thành Long, Long Vũ Sinh đều phải kém hơn một bậc, thậm chí còn không chỉ một bậc.

Rốt cuộc là tên khủng bố như vậy từ đầu ra?

Không chỉ thế, Tả Tiểu Đa đang cẩn thận cảm ứng khí tức đối phương, trong lòng không khỏi hơi trầm xuống, lẽ nào gặp được hoàng tộc của yêu tộc?

Khí tức mà đối phương lộ ra, với yêu khí trên người Tiểu Tiểu, có cảm giác rất giống nhau....

Không thể trùng hợp như vậy, cũng không đến mức đen đủi như vậy chứ?

Lẽ nào lão tử tùy tiện gặp được một Yêu Hoàng thái tử gia?

Nhưng hắn không biết, vốn dĩ không phải tùy tiện, nếu trên người Tả Tiểu Đa không có lông vũ Kim Ô, không có tức độc quyền của Yêu Hoàng nhất mạch, dù cho đối diện với Dương Nhân Cảnh này cả triệu lần, đối phương cũng tuyệt đối sẽ không nói một câu với hắn.

“Mạo muội hỏi.” Dương Nhân Cảnh thân thiết cười, mang theo một chút nghi hoặc: “Trên người Hổ huynh có khí tức mà ta rất quen thuộc, tức này lai lịch đặc thù, không nên ở trên người vợ chồng Hổ huynh, thật khiến ta sinh lòng kinh ngạc, nghĩ hoài vẫn không hiểu.”

Tả Tiểu Đa trợn mắt hổ, kinh ngạc nói: “Khí tức đặc thù, khí tức đặc thù gì.... hahah, Dương huynh xuất hiện với dáng vẻ nhân tộc, còn chưa thỉnh giáo ngươi là.... tộc nào?”

Dương Nhân Cảnh thâm trầm mỉm cười, đột nhiên trên đầu xuất hiện một vòng ánh sáng lớn hư ảo.

Trong vòng sáng, một Tam Tộc Kim Ô đang bay lượn dạo chơi, nhàn nhạn nói: “Hổ huynh, bây giờ biết lai lịch của ta rồi chứ?”

Tả Tiểu Đa lập tức kinh ngạc, giây phút đó mặt hổ đổ mồ hôi: “Lại là.... thái tử điện hạ trước mặt?”

Nói xong dùng tư thế hành lễ.

“Ôi, ngươi với ta vừa gặp đã cảm thấy thân thiết, trò chuyện với bạn bè, nào có thái tử điện hạ gì.”

Dương Nhân Cảnh haha cười lớn, chặn đứng Tả Tiểu Đa hành lễ, nói: “Trong các anh em ta đứng thứ chín, Hổ huynh có thể gọi ta là tiểu Cửu là được.”

“Không dám không dám, nào dám làm...” Tả Tiểu Đa thể hiện dáng vẻ cực kì dè dặt, một câu cũng không dám nói.

Dương Nhán Cảnh khuyên bảo rất lâu, mới khiến Tả Tiểu Đa từng chút một hơi thả lỏng một chút.

“Hổ huynh cũng biết, hoàng yêu huyết mạch bọn ta, đối với cảm ứng lẫn nhau là nhanh nhạy nhất, cho dù cách nhau ngàn dặm mười ngàn dặm, đôi bên cũng có thể cảm ứng rõ ràng, đây là sức mạnh huyết mạch, hô ứng lẫn nhau, nhiều nhất chỉ có sự khác biệt mạnh yếu, nhưng cũng chính vì như vậy, trong lòng ta không khỏi có sai biệt... trên người Hổ huynh, sao có thể có khí tức hoàng tộc?

Dương Nhân Cảnh hỏi: “Dám hỏi Hổ huynh là đã từng tiếp xúc qua.... một trong những hoàng tộc huyết mạch bọn ta?”

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa hoang mang: “Khí tức hoàng tộc? Cái này... không có.... không thể nào đâu... sao trên người tiểu yêu có thể có khí tức hoàng tộc.... chuyện này.... chuyện này... chuyện này từ đâu mà nói vậy?”

Trong lòng Tả Tiểu Đa sớm mắng Oa Hoàng Kiếm một trận sạch sẽ.

Kiếm lão, kiếm lão cái gì, ta thấy tên này không yên phận có ý xấu.

Xui khiến mình dùng lông vũ của Tiểu Tiểu ra ngoài, kết quả ra ngoài chưa đến một ngày, bị cửu thái tử của Yêu Hoàng nhìn chằm chằm rồi.

Đây quả thật là....

Bình Luận (0)
Comment