Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2526 - Chương 2524: Trò Chơi Này Tạm Dừng

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2524: Trò chơi này tạm dừng

Đông Hoàng sững sờ một lúc.

Đôi mắt lộ vẻ nghi ngờ.

Lập tức, hắn hạ giọng nghiêm nghị nói: “Giữ kỹ, không được để phân tán.”

Ý tứ của câu này rất rõ ràng, thật vất vả mới ngưng tụ lại được, nếu lại phân tán ra thì sẽ không còn vết tích hay mùi vị gì cả!

Chuông Hỗn Độn đồng ý.

Côn Bằng nhìn từ bên cạnh, trong đầu vẫn còn mờ mịt.

“Côn Bằng, xem kỹ đây. Ta đoán anh cả và chị dâu của ta sẽ hỏi ngươi về vấn đề này. Hãy ghi nhớ và sửa sang lại những thay đổi đã xảy ra trong cái chuông trong khoảng thời gian ngắn ngủi này.”

Đông Hoàng vỗ vỗ vai Côn Bằng: “Chuyện này ta giao cho ngươi, ta phải lập tức trở về, e rằng không chỉ có phe của ngươi bị đột kích.”

“Bệ hạ đừng lo lắng, có Côn Bằng ta sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”

“A…”

Đông Hoàng gật đầu, liếc nhìn Lôi Ưng thành đã trở thành phế tích ở phía dưới, giơ Chuông Hỗn Độn lên, lập tức hóa thành vệt sáng vàng, phóng đi.

Đông Hoàng vội vàng đến vội vàng đi.

Sau một phen ác chiến và trao đổi, ở lại vẫn chưa đầy năm phút, sau đó rời đi.

Đến cũng đột ngột, đi cũng gấp gáp...

Côn Bằng cho đến khi Đông Hoàng rời đi, trong lòng vẫn còn rất hoang mang, hắn cảm thấy chuyện xảy ra hôm nay có gì đó kỳ quái.

Theo bản năng khi hóa thân thành người thì vươn tay gãi gãi đầu, ừm, phải thừa nhận là đầu người, càng gãi càng sảng khoái.

Chết tiệt, đâu phải lúc nghĩ xem có sảng khoái hay không? Bây giờ là lúc để nghĩ xem thứ kia không hợp lý chỗ nào mới phải!

Đầu tiên là Minh Hà, hắn bất ngờ công kích, cũng gây ra tổn thất không nhỏ, nhưng so với tổn thất của hắn thì tổn thất một chút ở cấp thấp của Yêu tộc cũng chẳng là gì!

Tổn thất của Minh Hà chính là Tiên Thiên linh bảo, ước chừng tổn thất một cánh hoa Thập Nhị Phẩm Hồng Liên Nghiệp Hỏa. Từ xưa đến nay, tất cả Tiên Thiên linh bảo của thế gian, ngoại trừ Thập Nhị Phẩm Kim Liên dịp nhân duyên tế hội được Tây Phương giáo tiếp dẫn, đã bị Yêu tộc dị chủng Muỗi Đạo Nhân cắn nuốt hết tam phẩm, thì không có sứt mẻ tổn hại gì nữa. Hôm nay không ngờ có thêm một linh bảo nữa bị tổn hại. Quả nhiên là Lượng Kiếp đã đến.

Bất cứ điều gì không thể đều đã xảy ra!

Chà, Thập Nhị Phẩm Liên Đài luôn được mệnh danh là lập thân kỳ thượng, trước tiên là sẽ không bại, lực phòng ngự có tiêu chuẩn nhất định sẽ khiến cho ngươi bất bại. Chỉ có hai thứ khiếm khuyết sẽ tổn hại linh bảo, đều là Thập Nhị Phẩm Liên Đài. Nếu ngươi đối mặt với Minh Hà trong tương lai, ngươi phải tập trung sức mạnh vào Hồng Liên nghiệp hỏa. Chẳng trách Muỗi Đạo Nhân có thể nuốt tam phẩm liên đài màu vàng kim, nhưng mà hắn dù có nuốt hết trời đất cũng không thể nuốt nổi Hồng Liên nghiệp hỏa!

Chà, suy nghĩ đã đi quá xa, bây giờ không phải là lúc bày mưu tính kế Minh Hà Hồng Liên nghiệp hỏa, vấn đề mấu chốt lúc này hẳn là... Hừ, cánh Hồng Liên kia đã lạc đi đâu, Đông Hoàng bệ hạ đâu phải tự nhiên mà tức giận!

Chẳng lẽ có liên quan gì đến sự xuất hiện đột nhiên của thanh kiếm Đại Nhật Chân Hỏa, còn bóng dáng hư ảo kia là ai?

Còn nữa, hai luồng hơi thở cực phẩm linh bảo một trắng một đen mà hắn đã coi như vật ở trong tay rốt cuộc là cái gì?

Ông trời thương xót, lão Côn Bằng ta thật sự là không cam lòng không giả ngoại vật, thật đúng là linh bảo trong thế gian này đều có chủ nhân, không tìm kiếm được, lần này khó khăn lắm mới gặp được hai món, lại lỡ mất dịp tốt...

Khỏi phải nói, chắc là lỗi của cái đồ hại người Chu Yểm kia, làm ta mất đi linh bảo...

Tất cả những vấn đề này cứ lởn vởn trong đầu Côn Bằng Yêu Sư, rồi hắn lại gãi đầu theo bản năng cau mày ủ rũ: “Có quá nhiều câu hỏi nhưng ta chưa tìm ra câu trả lời nào...”

“Còn Đông Hoàng bệ hạ, tại sao hắn lại tới đây? Thật không thể giải thích được...”

“Nếu ngươi nói là ngươi tới, sớm biết trước ngươi đến, ta nhất định sẽ hy sinh tính mạng để đối phó với Minh Hà kia, rồi sau đó ngươi chỉ cần nhắm ngay khoảng trống mà toàn lực tấn công, Minh Hà không bị thiêu cháy mà chết thì cũng bị tổn thất nhiều hơn so với bây giờ...”

“Đúng rồi, bệ hạ chỉ nghe một nửa báo cáo của ta, còn có một nửa ta chưa kịp nói... Chuyện buồn bực này, ta còn chưa báo cáo xong... Ngươi chạy cái gì? Kẻ thù cũng chạy rồi, ngươi gấp gáp gì chứ?”

Côn Bằng Yêu Sư càng ngày càng cảm thấy bực bội và luống cuống.

Một trận gió thổi qua không trung, hắn cố gắng rũ bỏ sự phiền muộn và đáp xuống hét lên: “Thống kế số liệu thương vong.”

Ở một nơi xa xôi.

Lôi Ưng Vương Lôi Nhất Thiểm thân thể gần như bị chém làm đôi, máu chảy ròng ròng khắp người, thoi thóp, ngay cả yêu đan trong cơ thể cũng bị Nguyên Đồ kiếm đâm một lỗ, kim quang tiếp tục rải rác tan ra.

Bị người của Cửu Thái tử ôm chạy đến nhờ vả: “Yêu Sư đại nhân, Lôi Nhất Thiểm sắp không trụ được nữa...”

Côn Bằng Yêu Sư trợn tròn mắt, toàn tâm toàn thân toàn ánh nhìn đều không muốn cứu hắn, nếu không phải do tên này đưa Chu Yểm đến đây, chín mươi chín phần trăm là không hề có trận đại chiến như vậy, thực sự là tội ác tày trời.

Nhưng sau khi nghĩ kỹ lại, xem ra Minh Hà so với chính mình xui xẻo hơn nhiều, không khỏi bình tĩnh trở lại: “Để ta xem.”

Trận chiến Lôi Ưng thành.

Lôi Ưng Vương Lôi Nhất Thiểm bị thương nặng, Lôi Ưng tộc thương vong, hơn chín mươi phần trăm của mười ba nghìn cao thủ bị thiêu cháy. Chủng tộc Lôi Ưng nếu nói là thất bại hoàn toàn thì cũng không ngoa, muốn vùng dậy lại thì ít nhất cũng phải ba nghìn năm sau mới có thể phục hồi được, nếu không thì không thể nào trở lại như xưa...

Về cơ bản có thể thông báo rằng tộc này đã bị loại ra khỏi Lượng Kiếp!

Chỉ còn lại một Lôi Ưng Vương sống dở chết dở với chưa đến một nghìn cao thủ bậc trung từ tộc của hắn, ngay cả đại trận Lôi Ưng với cao thủ sẵn có cũng không thể bố trí ra được, nói gì đến sức mạnh chiến đấu.

Ngoài ra, hàng nghìn dặm xung quanh Lôi Ưng Thành bị huyết hải tàn phá bừa bãi, hàng chục triệu Yêu tộc đã chết oan chết uổng, nhất định sẽ trở thành một vùng đất đại hung, rất ít Yêu tộc muốn đến nơi này sinh sống. Sự suy tàn của Lôi Ưng tộc gần như là kết cục đã định.

Trong biến cố lần này, bên Yêu tộc ngoài dân chúng Lôi Ưng tổn thất nặng nề, ngay cả Cửu Thái tử Nhân Cảnh cũng bị thương nhẹ, cùng với Đan Đỉnh Yêu Thánh bị thương nặng, những người còn lại rất ít bị tổn hại.

Bình Luận (0)
Comment