Không những không buông tha mà còn phải tốc chiến tốc thắng.
Nói không chừng trận chiến này không nhỏ, còn lớn hơn trận trước giữa Côn Bằng và Minh Hà Lão Tổ.
Nếu có người khác đến, tất cả lợi ích khó tránh sẽ bị người khác chia sẻ, cực kỳ không tốt.
Muỗi Đạo Nhân tàn nhẫn, trường kiếm trong tay hóa thành núi non hóa thành nhà tù, liên tiếp rơi xuống. Nhìn từ xa, chính là dãy núi trường kiếm đang không ngừng rơi xuống đập xuống từ chín tầng mây!
Cảm giác bầu trời sập xuống rất thật.
Tuy rằng Tả Tiểu Đa đã thi triển hết Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy, đồng thời phóng xuất ra cực hạn chân hỏa, coi như đốt lửa bếp lò, khó khăn lắm mới có thể chống chọi với Muỗi Đạo Nhân, nhưng hiện thực không thể chối cãi, thật sự là không đánh nổi!
Mãnh thú thượng cổ, quả nhiên thực lực mạnh mẽ!
Mà Tả Tiểu Đa càng chiến càng hiểu ra một việc: Ở trước mặt sự tồn tại như cấp bậc này, cái gọi là che giấu thực lực, giữ lấy át chủ bài chính là một trò cười!
Không thể nào!
Đối phương vừa lên đây thì núi to đè đỉnh!
Chỉ cần có một ít sơ hở, chính là kết cuộc thân chết đạo tiêu, hiếm khi gặp may.
Trước mặt tu vi như vậy, che giấu thực lực chỉ có thể tồn tại trong khi thế lực ngang nhau, hoặc đang chiếm vững lợi thế, chính xác là có thể ung dung suy xét về việc ta nên dùng át chủ bài gì để kết thúc trận chiến đấu này!
Nhưng thật sự đối mặt đối thủ dũng mãnh trước mắt này, tiến công liên hoàn bốn phương tám hướng chỗ nào cũng nhúng tay vào như vậy, bản thân càng rơi vào thế thế cuộc yếu thật sự, điều duy nhất cần phải cân nhắc là làm sao vận dụng tất cả thủ đoạn của mình ra để cố gắng duy trì.
Còn về che giấu không che giấu gì đó… Căn bản không có thời gian suy nghĩ ra điều đó được chứ!
Thiên Hồn Mộng Yểm Chuỳ!
Khinh Trọng Chi Lực.
Viêm Dương chân kinh!
Đại Nhật Chân Hỏa!
Nguyên Hỏa quyết!
Chúc Dung Chân Hỏa!
Cực hạn phát động, ném toàn bộ ra ngoài.
Ngoại trừ Tinh Không Bất Diệt Thạch bởi không lấy tay ra được, những thứ khác có thể sử dụng đều đã ra lò.
Tiếng va chạm điên cuồng, chấn động đến nỗi đồi núi sông lớn bốn phía không ngừng sạt lở.
Tả Tiểu Đa càng đánh thì trong lòng càng không chắc chắn, quá mạnh, quá biến thái rồi.
Ta đây chưa từng gặp được kiểu kiếm biến thái như vậy, nếu không phải trận chiến hôm nay, có người nói với ta rằng có thanh kiếm có thể cứng chọi cứng hàng chục nghìn lần với chuỳ của ta, lại không hề bị tổn hại, đánh chết ta cũng không tin!
Mẹ nó, căn bản chính là gian lận!
Thần khí khi đó đã nói đâu?
Thiên hạ đệ nhất trước kia hứa đâu?
Tóm lại đây chính là bởi Tả Tiểu Đa hiểu biết nông cạn, tới cảnh giới như thế, gặp được mấy kẻ địch này, trên cơ bản có một người được một người, binh khí trong tay đều không thua kém Cửu Cửu Miêu Miêu Chuỳ của hắn.
Càng có người hơn thế, vì vấn đề Cửu Cửu Miêu Miêu Chuỳ vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, có khá nhiều binh khí còn phải hơn hẳn Cửu Cửu Miêu Miêu Chuỳ.
Ví dụ như Thí Thần Thương của Ma Tổ, Chuông Hỗn Độn của Đông Hoàng, Sơn Hà Kiếm của Yêu Hoàng, còn có binh khí trứ danh của các lộ tiên phật…
Thoạt nhìn Tả Tiểu Đa đã tới phía cạnh trên lỗ to hư không của Diệt Không Tháp mở ra.
Tả Tiểu Đa đã gần như dốc hết hơi sức gào to một tiếng, ngọn lửa đủ màu tràn đầy trên người lần nữa bốc lên, bốc cháy phừng phực, đốt cả không gian tới mức sụp lún một mảnh diện tích lớn!
Thiên Hồn Mộng Yểm Chuỳ cũng cực độ đẩy mạnh, hung hãn mà ra, chợt gào khóc thảm thiết, nhật nguyệt đều mất đi ánh sáng!
Cơn phẫn nộ trong lòng Muỗi Đạo Nhân ở đối diện càng tăng thêm, đánh nhau thì đánh nhau, nhưng thằng nhóc này như sợ rằng không biết hắn đang đánh nhau, tạo thanh thế lẫy lừng tới mức này.
Động tĩnh này cũng gây quá lớn rồi chứ…
Mấy tên kia tuyệt đối đừng tới!
Trong lòng hắn không cầm được càng lúc càng cấp bách.
Nếu tuỳ tiện một trong đám người Kim Cương Phật, Ma Tổ La Hầu đến đây, ít nhất cũng phải chia bớt một linh bảo Tiên Thiên!
Cái khác không nói, cho dù thế nào Ma Tổ cũng phải thu Phân Hồn Thí Thần Thương này về lại chứ?
Thế ta còn lại gì nữa hả?
Việc chết người nhất là người nào ta cũng không trêu chọc nổi, không trêu ghẹo được…
Muỗi Đạo Nhân vừa nghĩ tới đây, hắn hét to một tiếng, lại sử dụng yêu lực căn nguyên đột phá giới hạn bản thân, tiến công ồ ạt.
Hắn trông thấy thằng nhóc đầu sắt vẫn luôn tiến công đánh mạnh không lùi nửa bước trước mắt, lại quay người nhấc chân bỏ chạy vào giây phút này, soạt một tiếng hoá thành một ánh lửa!
Khốn khiếp, chạy rồi? Lại muốn chạy ư! ?
Muỗi Đạo Nhân trực tiếp tức quá hoá cười.
Cũng đã chiến tới bước đường này, ngươi lại còn muốn chạy?
Mẹ nó thế mà đến bây giờ mới nhớ ra chạy?
Nếu ta để ngươi chạy thoát, thì cả đời này của ta sống uổng rồi.
Đôi cánh phất phới, một mạch bay lên, xé nứt không gian đuổi theo hắn.
Tả Tiểu Đa triển khai tốc độ đỉnh phong cực độ nhất của bản thân, nhanh chóng trốn thoát, một bão táp ánh lửa: “Phong khẩn! Xa hô!”
Tả Tiểu Đa hét lên: “Chạy mau.”
Đoạt Linh kiếm trữ thế đã lâu vung lên, cực hàn của trời băng đất tuyết hoá thành một con phượng hoàng băng giá theo kiếm, một tiếng phượng rống, xoè cánh bay lên, xông sang phía Muỗi Đạo Nhân!
Ầm!
Muỗi Đạo Nhân sợ mất dấu hắn, không né không tránh đụng mạnh vào đó, đụng vỡ vụn phượng hoàng băng giá, nhưng trên khuôn mặt đen xì của hắn cũng thoang thoảng một màu đỏ tươi, dễ nhận thấy ứng phó đòn này cũng trả ra cái giá tương đương, riêng ánh mắt của hắn không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào Tả Tiểu Đa Tả Tiểu Niệm trước mặt!
Rất dễ nhận thấy, đối với Đạo Văn Nhân, áp chế của Băng Sương Chi Lực xa vời không lớn bằng Liệt Hỏa Chi Lực!
“Chạy mau!”
Tả Tiểu Đa dẫn theo Tả Tiểu Niệm, tức khắc xông tới Diệt Không Tháp.
Kiếm đen của Muỗi Đạo Nhân nhấp nháy, kiếm quang bật nhảy trăm dặm, đã đuổi kịp đến phía sau Tả Tiểu Đa, lại bị hắn trở tay một chùi đập vỡ nát kiếm quang!
Lúc này tốc độ di chuyển thân pháp của Muỗi Đạo Nhân đã đi tới giới hạn, trong chớp mắt, theo sát kiếm quang đuổi tới sau lưng Tả Tiểu Đa.
Tuy nhiên, hai người Tả Tiểu Đa đã đến trước nơi Diệt Không Tháp mở ra, la to một tiếng, cùng Tả Tiểu Niệm xông lên, thoáng chốc biến mất không thấy nữa.
Ngay sau đó Muỗi Đạo Nhân nhìn thấy biến đổi khác thường, lại hoàn toàn không kiêng nể, cũng không hề cần suy nghĩ, thì trực tiếp xông vào hư không trước mặt!
Không thấy nữa?
Làm sao có thể!
Nhưng mặc cho là ảo trận, lại có gì đáng để ta sợ?
Soạt!
Hầu như trong quãng thời gian chưa tới không phẩy một giây, Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Niệm, Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu và Yên Thập Tứ, còn có Muỗi Đạo Nhân… Trước sau tiến vào bên trong Diệt Không Tháp!