Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2547 - Chương 2545: Thụ Nghiệp Giải Thích Hoài Nghi (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2545: Thụ nghiệp giải thích hoài nghi (2)

Thôi đi, sớm biết tên ranh con này vô sỉ đến cực điểm, sớm đã không phải là chuyện ngày một ngày hai, có châm biếm hơn nữa thì cũng không có ý nghĩa gì, không có cảm giác tươi mới gì!

“Người so với người chỉ muốn chết, tên so với tên chỉ muốn quăng, cái tên không may mắn như vậy không cần cũng được... Ten của hắn sau này chính là Tiểu Tiểu, nhất định phải là Tiểu Tiểu!” Tả Tiểu Đa chém đinh chặt sắt.

Oa Hoàng Kiếm vèo một cái bay trở về, cố gắng tiêu hóa chỗ tốt của bản thân.

Mặc dù Oa Hoàng Kiếm không vơ vét những bảo bối kia, hơn nữa lợi ích mà Tạo Hóa Bàn cho cũng không có phần của Oa Hoàng Kiếm, nhưng trước sau giết chết Muỗi Đạo Nhân, chiếm lấy rất nhiều Thiên Đạo Công Đức.

Những công đức này, đa số đều ngưng tụ trên người Oa Hoàng Kiếm.

Điều đấy khiến thực lực của Oa Hoàng Kiếm đạt được mức độ tiến bộ nhất định.

Oa Hoàng Kiếm cũng không tham, Tiên Thiên Linh Bảo như nó có thể vượt qua khó khăn vốn có, làm ra đột phá thì đã là chuyện vô cùng đáng quý rồi.

Nó hiểu rõ căn nguyên của chính mình, càng hiểu rõ cấp bậc địa vị của chính mình; Đến cấp độ cực phẩm như nó, cho dù là tiếp tục tiến lên một milimet thì cũng đã là chuyện vô cùng khó khăn.

Bây giờ thoáng cái đã có thể tiến bộ nhiều như vậy, còn có điều gì không vừa lòng chứ?

Hơn nữa ấy... Cho dù những tên kia trở về, ta dẫn theo Tiểu Tiểu, dẫn theo Tiểu Bạch A, dẫn theo Tiểu Tửu, dẫn theo Yên Thập Tứ, dẫn theo Tiểu Tiểu Đa... Cùng nhau tiến lên chiến đấu theo nhóm!

Có ai có thể đỡ được?

Còn có ai chứ?

He he he...

Chỉ cần vừa nghĩ tới dáng vẻ oai phong lẫm liệt của bản thân lúc đó, Oa Hoàng Kiếm đã không nhịn được bản thân len lén trở nên vui vẻ.

Ngày tháng sau này mỗi lúc một tốt đẹp hơn!

Tả Tiểu Đa tuần sát một vòng theo thường lệ, trừ lúc chiến đấu có vài linh dược chịu ảnh hưởng ra thì những mặt khác cũng không có tổn thất gì, tóm lại tất cả đều đang tiến bộ, đều đang mạnh lên, đều đang phát triển về hướng tốt.

Bất ngờ không nhịn được sinh ra một loại cảm giác “Hiện tại ta đã vô địch thiên hạ”.

Nhưng loại tâm trạng phổng mũi tốt đẹp này đã bị một câu nói của chị Vân đánh phá thành từng mảnh nhỏ.

“Có nên nói hay không đây, mấy người anh em kia của ta, chỉ một chiêu là đã có thể quật ngã ngươi!”

Một chiêu!

Quật ngã ta!

Mạnh như vậy sao? !

Có vẻ như Tả Tiểu Đa ngoan ngoãn hơn rồi, nhưng không nhịn được cảm giác tò mò nên lại nhắc đến: “Lợi hại như vậy sao, có thể nói thử tên riêng nghe chơi không? Mở mang lỗ tai!”

“Đồ ranh con, cút đi!”

Chị Vân tức giận không chút khách khí mắng một tiếng.

Tên vô sỉ này, trong thời gian sống chung hơn một năm đều chưa từng ngừng cố gắng điều tra lai lịch của mình, điều tra thân phận của mình.

Thật sự là càng áp chế thì càng gan dạ, chăm chỉ siêng năng, quả nhiên là đánh hoài nhưng vẫn thua, thua hoài nhưng vẫn đánh.

Tên nhóc con vô sỉ như vậy, nếu như đổi thành năm đó, có lẽ nên bắt về đảo Kim Ngao để cho mọi người cùng đánh, một ngày đánh tám trăm lần!

Số anh em trong nhà mình rất nhiều, không tin đánh không phục!

“Chúng ta ra ngoài đi, chắc là tương đối rồi.”

Tả Tiểu Đa tính toán thời gian.

“Bên ngoài gần như trôi qua thời gian một ngày rồi, cho dù người bên ngoài đã từng đến xem xét, lúc này có lẽ cũng đã rời đi rồi.”

“Cũng phải.” Tả Tiểu Niệm cũng có chút buồn chán.

“Hửm, tốc độ dòng chảy thời gian bên trong Pháp khí Động Thiên này của ngươi khác với bên ngoài sao?” Chị Vân kinh ngạc: “Chúng ta ở bên trong chỗ này hơn một năm rồi mà bên ngoài chỉ mới một ngày thôi hả?”

Chị Vân là ai chứ, đương nhiên sẽ không thể không biết cái gì là Pháp khí Không Gian.

Nói đến tốc độ dòng chảy thời gian trong ngoài không giống nhau, vào năm đó chẳng qua cũng chỉ là thao tác bình thường cơ bản nhất.

Chỉ có điều chênh lệch về tốc độ dòng chảy này có vẻ như có hơi nhiều nhỉ?

Hơn nữa Động Thiên này cũng thực sự là có hơi lớn?

Đây quả thực đã vượt qua phạm trù động thiên phúc địa, có thể nói là một không gian thế giới nhỏ độc lập rồi.

“Sau khi dung nhập rất nhiều thứ vụn vặt của Muỗi Đạo Nhân kia vào trong không gian này, hiện tại bên trong là ba năm, nhưng mà bên ngoài chỉ là một ngày một đêm. Bây giờ chúng ta đã trải qua gần hai năm thời gian trong này, thực ra bên ngoài chỉ mới là... Mười mấy giờ mà thôi!” Tả Tiểu Đa đắc ý trong lòng, trong lời nói đều là nói khoác khoe khoang.

Dù sao cũng khó thấy được Thái Cổ đại năng như chị Vân toát ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc như vậy.

Chị Vân không kìm được hít vào một ngụm khí lạnh.

Tốc độ dòng chảy thời gian khác biệt như vậy, thật sự khiến nàng không nhịn được sinh ra chấn kinh trong lòng.

Loại bảo bối này, gần như không khác gì khu vực tư nhân do Thánh Nhân xây dựng.

Mà loại bảo bối như vậy lại nằm trong tay của một tên ranh con nghịch ngợm tu vi chỉ mới Đại La, nên nói là khí vận đã như vậy hay là người tài giỏi không được trọng dụng đây? !

“Ra ngoài xem thử một chút cũng tốt.”

“Chị Vân, nền móng của chúng ta bây giờ đều rất...” Trong lòng Tả Tiểu Đa vẫn tự có vài phần không hiểu, chân nguyên ta đã áp chế không biết bao nhiêu lần này, sao nghe có vẻ như không bằng với cái gọi là cùng cảnh giới của các ngươi năm đó vậy, đây là ý kiến gì vậy chứ?

“... Sao có thể chênh lệch nhiều như vậy?”

“Rất đơn giản, vận luật của thế giới hiện tại đã khác rất xa với hoàn cảnh nơi ngươi sinh ra trước kia.”

Ra khỏi Diệt Không Tháp, nhìn thế giới xuất hiện ở trước mặt mình, núi kia nước kia, ánh mắt của chị Vân trở nên ưu buồn, nói: “Linh khí thiên địa lúc trước gần như gấp mấy chục lần, gấp trăm lần linh khí của thế giới hiện tại, ngươi muốn so như thế nào?”

“Đây vẫn chỉ là nói bình thường, nếu lấy phúc địa động thiên mà những đại năng đó ẩn cư làm ví dụ, linh phân tùy ý cũng gấp trăm ngàn lần thế giới bình thường... nói như vậy đi, người bình thường lúc đó, chỉ cần ngửi một luồng linh khí của khu vực tiên nhân ẩn cư mà không chết, thì có thể sống lâu trăm tuổi không tai họa không đau bệnh.”

Bình Luận (0)
Comment