Nhiều người có mặt đều thông minh uyên bác, thấy nhiều hiểu rộng, lúc này vẫn cảm thấy một lần mở rộng tầm mắt!
Ừm, vợ chồng Tả Tiểu Đa cho rằng thông minh uyên bác, thấy nhiều hiểu rộng, ở đây bắt buộc nói rõ một chút!
Tiểu Bạch A phồng má, trợn mắt nói: “Nghe nói năm đó bị nhổ đi là Khô Đằng, hơn nữa cũng không có nhổ đi linh căn mà. Ngũ ca xấu xa, có phải ngươi mong mẹ chúng ta bị người ta nhổ đi không? Ngươi không ra gì!”
“Không không không… ta không phải ý này, ta nào có ý này…” Hồ lô vàng tím rõ ràng có chút ngốc, nhất thời vui mừng vừa kích động, lời nói không diễn đạt thành ý.
Đột nhiên duỗi tay, từ trong hồ lô xách ra hai con kì lân nho nhỏ, một con toàn thân hỏa hồng, một con toàn thân thủy lam.
“Nào, xem thử bạn đồng hành của ta, chúng ta có thể cùng nhau chơi đùa.”
Hai con kì lân nhỏ kích thước bằng bàn tay bị nó xách cổ, giống như xách hai con thỏ nhỏ.
Nhìn thấy tư thế này, Tả Tiểu Đa không nhịn được sờ sau cổ của mình, Tả Tiểu Niệm cũng theo bản năng nhìn sau cổ Tả Tiểu Đa.
Đại khái là một màn này, hai người có một cảm giác vô cùng thân thuộc….
Hai hồ lô chen chúc nhau, thì thầm nói gì đó, hai kì lân nhỏ chạy tới chạy lui giữa ba hồ lô, sau đó cùng nhau chen chúc vào trong góc, nói chuyện.
Hình như hồ lô vàng tím cho Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu thứ gì đó, có vẻ như Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu cũng cho hồ lô vàng tím thứ gì đó, dù sau sau một lúc, ba hồ lô cùng nhau lắc lư, lăn đi lộn lại như chớp.
Nhìn ra được, lúc này ba đứa trẻ vô cùng vui vẻ.
Nhất là hồ lô vàng tím cảm thán: “Không ngờ chúng ta lại có thể có hồ lô con gái… thật sự là…. thật sự là quá dễ thương, quả thật còn to hơn so với sự nghiệp khai thiên tịch địa …”
Tiểu Tửu nhíu mày nói: “Ngũ ca, chúng ta có quan hệ máu mủ, ngươi và Tiểu Bạch là không thể, theo cách nói của nhân tộc gọi là… gọi là cái gì, dù sao không phải lời hay, chính là ý không được!”
Hồ lô vàng tím đầu đầy vạch đen: “Ngươi còn có thể thuần khiết một chút không… đây là ngươi học cách nghĩ không sạch sẽ như vậy của ai vậy, nghĩ thử nguồn gốc của chúng ta, chúng ta nên cao cao tại thượng, xem chúng sinh như cỏ rác, ngươi phản đối, hòa thành một khối với chúng sinh, không có chút gì hết….”
Tả Tiểu Đa ho một tiếng, đầu đầy vạch đen, dáng vẻ kiên nhẫn ngồi chờ.
...
Đây là, chỉ nghe Đa Bảo đạo nhân nói: “Sư tôn, thiên địa đại thế hôm nay… vướng mắc ân oán năm đó…”
Quy Linh Thánh Mẫu và Khổng Tuyên đồng loạt dựng lỗ tai nghe cẩn thận.
Thông Thiên giáo chủ do dự một lúc, cuối cùng mở miệng nói: “Bỏ đi, hôm nay thì hôm nay thôi, dứt khoát sắp xếp sự việc này nói một lượt, nhân duyên cơ hội này, Tiểu Đa và Tiểu Niệm cũng ở đây, vừa hay cũng cùng nhau nghe thử, đem suy nghĩ của ta rải rác, giữ lại đất tổ ba đại lục đó cũng không sao.”
“Vâng.”
“Chuyện năm đó, chuyện hôm nay, vô số chuyện…”
Thông Thiên giáo chủ ngồi trên tòa sen, đối diện với năm người trước mặt, ba đệ tử hai người khách, chậm rãi mở miệng.
Mà từ khi Thông Thiên giáo chủ vừa mới bắt đầu giảng giải, từng đóa kim liên hư không huyển sanh không ngừng, bay xuống, đáp xuống trên người năm người, chậm rãi biến mất, dung hóa thần hồn.
Chính là Thánh Nhân giảng đạo, thiên hoa rơi vào tình trạng hỗn loạn, trong mỗi một đóa thiên hoa, đều là một chút đạo ẩn chứa lưu truyền.
“Chuyện năm đó.... không có gì là sai, không có gì là đúng!”
Thông Thiên giáo chủ chầm chậm nói: “Mặc dù vướng mắc ân oán, nhưng mỗi thứ đều vì con người mà ra, tùy theo hoàn cảnh, nói chuyện không phân đúng sai... thì không có.”
Trong lòng Quy Linh Thánh Mẫu không phục, nói: “Sư tôn, hai vị tây phương đó...”
Thông Thiên giáo chủ thở dài: “Bọn họ, cũng không sai.”
“Chỗ đứng đại sư huynh vững vàng, đứng đầu nhân giáo, không phải làm bất kì kế hoạch gì, có thể vạn cổ trường tồn, cho nên đại sư huynh tôn sùng thuận theo tự nhiên. Bởi vì, đã không cần làm!”
“Cái gọi là sinh linh, cái gọi là chủng tộc, cuối cùng siêu thoát thế nào mới tốt, chung quy hóa thành hình người.”
“Quy Linh, trước đây ngươi là rùa đen hóa thành, vì sao muốn hóa thành dáng vẻ nhân loại nữ thần tiên? Ngươi có biết đạo lý trong đó?” Giáo chủ hỏi.
“Đệ tử...” Toàn thân Quy Linh Thánh Mẫu đổ đầy mồ hôi “Ngày đó đệ tử không nghĩ nhiều, đến hôm nay, nghe sư tôn nói như vậy, mới lờ mờ hiểu.”
“Ừm, thật sự vô cùng đơn giản, nói không ngoài bốn chữ, lấy người làm gốc.”
Thông Thiên giáo chủ nhàn nhạt nói: “Ví dụ... người của Tây Phương giáo, ví dụ.... người của Yêu tộc, ví dụ, người của Linh tộc, ví dụ, người của Xiển giáo, ví dụ.... người của Tiệt giáo.”
“Ngươi đã nghe qua cách nói Tây của Tây Phương giáo? Linh của linh tộc? Xiển của Xiển giáo? Tiệt của Tiệt giáo... như vậy chưa?”
“Chưa từng nghe.”
“Dù cho Tiên Thiên Sinh Linh, đi lại sau cùng trên hồng trần trời đất này, đều quy về hình người, như Khổng Tuyên sư đệ ngươi, lẽ nào lúc các ngươi ở cạnh nhau, luôn là khổng tước bình thường xòe đuôi không xong, lấp lánh trời đất đó, lại như Đa Bảo sư huynh ngươi...”
Đa Bảo đạo nhân khụ khụ khụ che miệng ho lên, trước giờ luôn vững vàng như hắn, sinh ra sự ngượng ngùng.
Tốt xấu gì ta cũng làm người của Phật tổ nhiều năm, sư tôn ngươi để lại chút thể diện là được....
Thông Thiên giáo chủ cười, quả nhiên không có đoạn vạch trần đại đồ đệ, mà tiếp tục nói “Ví dụ các ngươi luận đạo với nhau, lúc chư tiên tụ họp, cũng không thể chim, rùa, khổng tước, chuột, sói, trùng, hổ, báo tụ họp luận đạo được nhỉ? Cảnh tượng đó còn có thể nhìn sao?”
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm vô ý sinh ra liên tưởng, chỉ là cảnh tượng đó, cuối cùng không nhịn được cười lên haha.
Cảm thấy tiền bối này nói, không những sinh động, mà còn hài hước, chỉ đôi ba câu, đã đánh vào lòng người.
Trái lại không nhìn thấy một đường vạch đen lóe qua trên đỉnh đầu Đa Bảo đạo nhân.
Cuối cùng vẫn không tránh được... mặc dù mơ hồ một chút.
“Nhưng lúc đầu, lựa chọn của đại sư bá cuối cùng là...” Quy Linh Thánh Mẫu lại nói.
“Ừm, nhưng vẫn không liên quan phải trái, khác biệt duy nhất, chỉ là lập trường.” Thông Thiên giáo chủ ấm áp nói: “Đứng ở lập trường nhân giáo, Tiệt giáo đại hưng, càng muốn sinh linh rơi vào hoàn cảnh khó khăn.”
“Vậy hai sư bá thì sao?”