Nàng vào đây là để dạy dỗ con gái và con trai mình, vốn định đánh cho hai đứa oắt không biết trời cao đất rộng một trận ra trò.
Nàng phải khiến cho bọn chúng biết rằng đại gia của ngươi mãi mãi sẽ là đại gia của ngươi, mẹ của ngươi cũng mãi mãi là mẹ ngươi!
Từ đó đập tan đi cái suy nghĩ trẻ con xa rời hiện thực của hai đứa nhóc này khi chúng nó muốn tham gia vào một việc nguy hiểm như vậy.
Kết quả vừa vào bắt đầu trận đấu đã phát hiện ra một chuyện, con trai không những không ra tay, thế mà con gái mình lại có thể đánh ngang tay với mình.
Cái tên Tả Trường Lộ đáng chết kia còn đứng ở bên kia mà cười…
Ngươi cười cái quần què gì?
Ngô Vũ Đình vô cùng tức giận, ngay lập tức tung ra bản lĩnh thật sự, một đường kiếm đi vô cùng mạnh bạo, lúc này Tả Tiểu Niệm mới gặp phải áp chế, đành phài gọi Tả Tiểu Đa lên giúp đỡ, vậy nên trận chiến lại quay về trạng thái cân bằng một lần nữa.
Hai bên càng đánh càng hăng, càng đánh càng thêm kịch liệt hơn.
Cứ như vậy ngươi đánh ta đấm đến hơn hai nghìn chiêu... Tả Tiểu Niệm lúc này mới chịu thua trận.
Tả Tiểu Niệm thở phì phò đi theo mẹ hồn nhiên nói: “Mẹ, ta có thể đi cùng người không?”
Ngô Vũ Đình im lặng hồi lâu, chẳng cảm thấy thắng như vậy vui vẻ chút nào, bây giờ nàng chỉ cảm thấy mình giống như một con gà mái vừa bị đánh bại.
Còn là do một con gà mái nhỏ đánh bại nữa chứ!
Số chiêu hai người đánh ra trong trận này vượt qua cả hai nghìn ba trăm chiêu đấy!
Thời gian mới được bao lâu cơ chứ, làm sao con bé này lại tiến bộ nhanh đến như vậy cơ chứ?
Cái thực lực này, không cần nói đến Tả Hữu Thiên Vương, có khi đã vượt qua cả lão già Trích Tinh Đế Quân kia rồi đi? !
Bây giờ nàng còn đang định nói thực lực của ngươi quá thấp không thể đi được, vậy nhưng lại không thể nào nói ra được.
Nhưng mà vẫn thật là tức quá mà!
Lúc này Tả Tiểu Đa đang đứng ở một bên xem trận đấu cảm thấy trong lòng vô cùng vui vẻ và đắc ý.
Cha mẹ, hai người thấy ta bồi dưỡng vợ ta như thế nào?
Tả Tiểu Đa thân là người hiểu rõ Tả Tiểu Niệm nhất, hắn biết rõ rằng Tả Tiểu Niệm vẫn chưa thực sự tung ra thực lực chân chính của mình, những cái khác thì không nói, đến Băng Diễm kia còn chưa lấy ra đâu đấy.
Còn chưa nói đến việc còn chưa đụng đến mấy bảo vật hộ thân gì đó mà Thông Thiên giáo chủ đưa cho nữa chứ...
Cho dù Ngô Vũ Đình cũng không hoàn toàn thi triển ra sức mạnh lớn nhất của mình, nhưng nói qua cũng phải nói lại, thế trận lần này, hơn một nửa đã được coi là ngang tài ngang sức.
Như vậy hoàn toàn có thể nói, hiện giờ sức chiến đấu của Tả Tiểu Niệm đã ngang bằng với Ngô Vũ Đình!
Hồng Thủy Đại Vu khen không dứt miệng: “Sự tiến bộ này của Tiểu Niệm thật sự khiến người ta kinh ngạc. Thực lực thế này cũng đã đủ để ngươi có thể ngẩng cao đầu mà đứng trong đám đông rồi.”
Ngô Vũ Đình giận dữ nói: “Tiểu Đa, mau giáo huấn cha nuôi ngươi đi!”
“Vâng ạ!”
Tả Tiểu Đa đáp một tiếng, khí phách hùng dũng oai vệ mà hiên ngang xuất chiến, song chùy đặt xuống: “Cha nuôi, người đừng chỉ khen mỗi vợ ta, ta nói cho ngài nghe ta, bây giờ ta cũng mạnh mẽ lắm đấy!”
Hồng Thủy Đại Vu tỏ ra khinh thường, khóe miệng nhếch lên, nhàn nhã lấy ra Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy của, ý cười không chạm đến đáy mắt nói: “Vậy để ta nhìn xem, bản lĩnh của Tả đại thiếu gia đây đã mạnh mẽ đến thế nào! Tả đại thiếu gia giỏi giang như vậy, lúc sau đừng có cầu xin ta tha thứ nha!”
“Ha ha ha ha, đó là chuyện đương nhiên! Ta đã vô địch thiên hạ rồi mà!”
Ngô Vũ Đình lui về.
Tả Trường Lộ âm thầm truyền âm qua hỏi: “Nàng thấy thế nào?”
“Niệm Nhi không tung ra toàn lực, hơn nữa... lớp phòng ngự trên người nàng vượt xa cả tưởng tưởng của ta.” Ngô Vũ Đình thận trọng nói: “Cho dù ta có dùng toàn lực đánh tới... Chưa chắc đã có thể phá vỡ được nó.”
Lúc này Tả Trường Lộ đã vui vẻ ra mặt, nói khẽ: Mới ngày nào vẫn còn là thiếu nữ, cuối cùng cũng đã trưởng thành rồi, thật tốt làm sao!”
Ngô Vũ Đình lập tức cảm thấy mình có chút nội thương: “Chuyện vợ ngươi không quản được con dâu ngươi lại có thể khiến ngươi vui vẻ thành cái dạng này rồi cơ à? Ngươi đúng là đồ lão già không có lương tâm!”
Tả Trường Lộ: “? ?? ?”
Ta làm gì có ý đó đâu?
Nói qua cũng phải nói lại, không phải con bé này cũng là con gái ngươi do một tay ngươi nuôi lớn, một tay ngươi nuông chiều hay sao, liên quan gì đến ta? !
Sao ngươi... lại tức giận với ta cơ chứ?
Trên không trung.
Tả Tiểu Đa vừa giao chiến với Hồng Thủy Đại Vu đã khiến cho bầu trời rung chuyển, sấm sét ầm ầm.
Bốn cây đại chùy va chạm mạnh mẽ trên không trung, đây đã không phải là những gì mà con người có thể hình dung được.
Nhất là...
Bốn cái chùy kia còn không sợ hỏng hóc, có thể tùy ý sử dụng, va chạm, công kích!
Việc này khiến cho mọi người không còn lời nào để nói.
Trong lúc này, hai cái chùy va chạm với nhau trên không trung tóe lửa không khác gì từng đợt sấm sét đang rạch ngang trời.
Hiện giờ thực lực cuả Hồng Thủy ít nhất cũng đã phóng ra bảy phần... Không đúng hơn là tám phần rồi. Tả Trường Lộ khóe miệng run rẩy liên tục: “Đã như vậy rồi mà Tiểu Đa vẫn còn có thể áp chế hắn....”
“Vậy mà con trai ta lại có thể chế trụ được cao thủ đệ nhất thiên hạ, không hổ là con của ta.” Ngô Vũ Đình vui vẻ ra mặt.
Tả Trường Lộ thở dài.
Con gái đánh ngang tay với ngươi thì ngươi cho là con dâu coi bắt nạt ngươi; con trai ngươi chế trụ được Hồng Thủy là con trai ngươi tài giỏi...
Vợ à cái tiêu chuẩn kép này của ngươi thật là cao siêu đấy!
Mà lúc này sắc mặt của người trong cuộc là Hồng Thủy Đại Vu đang vô cùng kém.
Dù thế nào hắn cũng không ngờ được rằng tên nhóc này có thể áp chế tám phần thực lực của bản thân hắn!
Việc này thật sự là...... Quá mất mặt!
Gay go hơn là cặp vợ chồng nhà Tả Trường Lộ đang đứng ở dưới theo dõi trận đấu kia...
Mẹ nó chứ... Mặt mũi của Hồng Thủy Đại Vu ta đây đều ném cho chó ăn rồi hay sao hả?
Chín phần....
Sức chiến đấu của hắn vừa tăng lên chín phần đã chế trụ lại được Tả Tiểu Đa, chiếm thế thượng phong!
Trong lòng Tả Tiểu Đa không phục, triệu hoán một tiếng, Tiểu Bạch A cùng Tiểu Tửu nhanh chóng xuất trận rồi tiến đến chiếm giữ đầu búa, ngay lập tức bạch quang hắc khí bắt đầu vờn quanh thân chùy!
Oanh ong ong ong......