Vô số con dân Yêu tộc, không khỏi đau buồn, âm thanh khóc rống sau khi mất đi người thân kia, cũng không khác biệt so với loài người.
“Hưng thịnh dân chúng khổ, diệt vong dân chúng khổ, buồn vui trên thế gian, luôn luôn giống nhau.”
Tả Trường Lộ thở dài trong bụng, lộ rõ trên mặt.
Đại lục Tinh Hồn trong tương lai chưa chắc không giống với đại lục Yêu tộc hôm nay.
Thậm chí thực lực Yêu tộc mạnh nhất cũng bị đánh thành dạng như vậy, chứ chưa nói đến Nhân tộc ở Tinh Hồn hình dạng gầy yếu hơn?
Trên đỉnh một ngọn núi, một con Lang Vương vết thương chồng chất ngửa mặt lên trời huýt sáo, trên người rải rác vết máu.
Vóc người Lang Vương này, cao khoảng mấy trăm mét.
Cánh rừng rậm dày đặc này, tất cả vốn là lãnh địa của nó, một tiếng huýt sáo trong quá khứ, bầy sói hội tụ lại đâu chỉ hàng triệu con?
Nhưng bây giờ, giờ phút này, cũng chỉ được lẻ tẻ mấy tiếng sói tru, tiếp ứng vua của mình ở bốn phía.
Khoảng chừng mười mấy phút đồng hồ sau, mới tụ tập không tới năm trăm con sói, mà phần lớn thân đã bị thương, chiến lực không đầy đủ.
Mà ở ngoài núi lớn, thế nhưng có rất nhiều cao thủ Ma tộc đang không ngừng tiến lên...
Lang Vương buồn khổ ngửa mặt lên trời thét dài, hắn đã biết rõ chính mình không cách nào thay đổi vận mệnh bị tiêu diệt sắp đến.
Đám người Tả Tiểu Đa vượt qua; phía sau là ngọn núi nguy nga kia, Lang Vương toàn thân đẫm máu cô độc gào lên kia...
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm cũng không có cảm giác gì, đám người Liệt Hỏa Đan Không cũng không có cảm giác gì.
Một chút làng xóm của Yêu tộc bị tiêu diệt, không đủ để tạo nên gợn sóng gì, không để bụng mới là điều nên làm!
Song trong mắt Tả Trường Lộ và Hồng Thủy Đại Vu cũng là không hẹn mà cùng hiện lên vẻ ảm đạm.
Yêu tộc ngày hôm nay, chưa chắc không phải là Vu Minh Tinh Hồn Minh triều... Làm sao biết được Vu Minh hoặc là Tinh Hồn chiến đấu đến cuối cùng, có thể tốt hơn bao nhiêu so với Lang Vương này...
Nếu thật có một ngày đó, cuối cùng ở trên đỉnh núi, ngửa mặt lên trời kêu tiếng bi thương, có phải là chính mình hay không?
Không, nhất định không phải là chính mình, điều chính mình phải làm là sớm đã phải chết trận!
Bỗng nhiên, phía trước đột nhiên có ba đám ngọn lửa, dựng lên trên bầu trời, ánh sáng cả vòm trời chiếu khắp rừng rậm.
Chính là ba vị trong mười vị Thái tử, xu thế mạnh mẽ lao đến, dẫn đầu đại quân, tới đây viện trợ cho bên này.
Tả Trường Lộ cùng Hồng Thủy nhìn thấy thế lực đối phương hung hãn, e sợ bộ dạng nhà mình bị tiết lộ, mang theo mọi người nhanh chóng nhảy lên trên tầng mây cao hơn, tránh khỏi con đường đó.
Bầy sói kia đã rơi vào cùng đường bí lối, suy nghĩ một chút vì lòng trắc ẩn, vẫn là đừng có ngăn cản liên minh Yêu tộc của người ta, cho bọn hắn một hy vọng có thể sống sót!
Đúng lúc, mây gió bị vứt ở phía sau, mọi người kiên trình lên đường, phía trước chính là thành Yêu Hoàng rồi.
Mà không khí nơi đây, cùng những gì chứng kiến lúc trước rất là khác biệt, khắp nơi giăng thần niệm Đại Yêu, vô cùng dầy đặc hết khả năng.
Nhưng những thứ này lại không lọt vào mắt mười người này, linh hoạt không một tiếng động bay vút qua, trong nháy mắt đã đi tới bầu trời nội thành.
Song đã tới lân cận nội thành, mười người không dám lỗ mãng quá mức, lựa chọn đứng ở khoảng không trên cao, ngừng lại ở vị trí có độ cao ước chừng 15000m.
Đây là một độ cao vô cùng an toàn.
Nếu như hạ xuống mấy nghìn mét nữa, thì sẽ dễ dàng bị các loại cường giả siêu cấp của Yêu Hoàng cảm ứng phát hiện được!
“Kế hoạch đã được định trước ra sao?”
Tả Trường Lộ hỏi.
“Hẳn là không có gì.”
Kế hoạch sớm đã được quyết định.
Để Liệt Hỏa Vô Độc làm ra đợt động tác thứ nhất, gây ra hỗn loạn, Đan Không Phong Đế Kim Lân cùng nhau tiến thêm một bước đánh rắn động cỏ, hấp dẫn lực chú ý trên mức độ lớn nhất điều động Yêu tộc có thực lực cấp cao, cung cấp cơ hội lẻn vào cho đám người còn lại.
Một nhà Tả Trường Lộ và Hồng Thủy nhân cơ hội đột nhập vào dưới Phù Tang Thần Thụ trong thành, dùng tu vi mạnh mẽ của chính mình, mạnh mẽ phá phong ấn.
Căn cứ theo tình báo đã thăm dò rõ ràng, xác nhận có tổng cộng ba phong ấn ở dưới Phù Tang Thần Thụ, chỉ cần mở ra ba phong ấn này, chính nhóm người Tổ Vu có thể thoát khỏi trói buộc.
Mặc kệ đám người Tổ Vu bị phong ấn bao lâu, thực lực có bị hao mòn nghiêm trọng hay không, chỉ cần một đám Tổ Vu thoát khỏi trói buộc, thực lực tổng hợp bên mình, phá vòng vây toàn thân rút lui thực sự là không thành vấn đề!
Mà như vậy, điểm mấu chốt phải nằm ở trên ba phong ấn rồi.
Như vậy vấn đề nghiêm trọng hơn chính là một nhà Tả Trường Lộ cùng Hồng Thủy Đại Vu, người nào sẽ phá huỷ cái phong ấn này.
“Phát hiện phong ấn bị chạm vào, tất nhiên Yêu tộc sẽ lao đến tấn công, ba người ta và ngươi, cố gắng đứng vững trong thời gian nửa tiếng, để cho Tiểu Đa và Tiểu Niệm đi vào loại bỏ phong ấn, át chủ bài trong tay bọn họ nhiều hơn, để bọn họ đến thực hiện loại bỏ phong ấn, tỉ lệ thành công cao hơn nhiều so với chúng ta!”
“Nửa tiếng sau, mặc kệ có loại bỏ phong ấn hay không, kế hoạch thành công hay không, cũng phải rút lui ngay lập tức, bảo toàn thân mình!”
Hồng Thủy Đại Vu năng nề nói.
“Tốt, cứ quyết định như vậy!”
Nửa giờ.
Ở dưới tình huống bên ngoài bị kiềm chế, là thời gian lâu nhất mà Hồng Thủy và cha mẹ Tả có thể giữ được.
Ở bên ngoài, năm vị Đại Vu xuất toàn lực quấy rối, bày ra hết thủ đoạn, không chút kiêng kỵ phá hư nhiễu loạn bên ngoài, tin tưởng một trong ba người dẫn đầu Yêu tộc, như thế nào đi nữa cũng phải điều động một người.
Vượt quá nửa tiếng, nhóm người Đại Vu gây ra hỗn loạn ở bên ngoài khó tránh khỏi bị trấn áp, mà bên này một khi Đông Hoàng Yêu Hoàng và Yêu Hậu hội họp đủ, đám người Hồng Thủy cũng khó trốn khỏi vận mệnh bị trấn áp!
Dù sao đây cũng là đại bản doanh của Yêu tộc, khu vực trọng yếu nhất, vùng đất mà lực lượng tinh anh Yêu tộc tụ tập!
Cứu Tổ Vu ở chỗ như thế này, bất kỳ âm mưu quỷ kế nào, cho dù cải trang giả dạng kiểu gì, cũng khó có thể sử dụng, không làm nên chuyện gì.
Chỉ có con đường mạnh mẽ tấn công vào!
Mà nửa tiếng, đã là thời gian cực hạn trong khả năng mọi người tranh thủ được!
Kế hoạch được đặt ra, Liệt Hỏa Đại Vu gật đầu, vung tay một cái, ngay sau đó giống như thiên thạch, từ trên cao rơi trực tiếp xuống dưới, mà Vô Độc không cách xa hắn, một phải một trái, ra tay cùng nhau!