Ừ, còn có ba viên giao cho Lý Thành Long, để cho hắn cầm lấy, đợi sau khi ba người Chân Phiêu Phiêu đột phá lại cho bọn họ dùng để đột phá.
Bên Tinh Hồn mọi chuyện đã ổn định, Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Niệm, Tả Trường Lộ, Ngô Vũ Đình, một nhà bốn người thuận gió bay lên, xông phá mưa tuyết đầy trời, bay về bên phía Vu Minh.
“Cha, bên phía cha nuôi có cần cho đan dược hay không, chuyện này ngươi có suy nghĩ thế nào?”
Tả Trường Lộ nhăn mặt cau mày.
Chuyện Tả Tiểu Đa nói tới này cũng chính là chuyện gần đây khiến hắn cực kỳ phiền lòng, rối rắm nhất, một chuyện khó có thể lựa chọn.
Dựa theo quan hệ đồng minh trong khoảng thời gian này mà nói, hẳn là cho, tăng thực lực lên, tăng lên thực lực tổng hợp của đồng minh, có ích lợi đối vơi chính mình!
“Lần này đi cứu Tổ Vu, không phải là cha có lòng bỉ ổi, mà là... nhóm người Tổ Vu cũng là cường giả thượng cổ; một khi cứu thành công, nhóm người Tổ Vu đều đi ra, như vậy sau này người làm chủ Vu Minh sẽ không còn là cha nuôi của ngươi nữa rồi.”
“Đường đi tương lai của Vu tộc như thế nào, còn phải nhìn nhóm người Tổ Vu suy nghĩ như thế nào, cuối cùng đưa ra lựa chọn.”
Tả Trường Lộ thở dài, nói: “Thế nên ý của ta là, chỉ có thể cho cha nuôi của ngươi một viên, chỉ có hắn có thể coi như là người mình với chúng ta, về phần những người khác... Đợi sau khi nhóm người Tổ Vu đưa ra quyết định rồi nói sau.”
Tả Tiểu Đa yên lặng gật đầu.
Suy nghĩ của Tả Trường Lộ, cũng là suy tính của hắn, cứu giúp Tổ Vu, đối với Vu Minh chính là chuyện cực kỳ có lợi, nhưng đối với Nhân tộc ở Tinh Hồn, chưa hẳn là chuyện tốt, căn bản khó để xác định.
Bên Tinh hồn giúp đỡ cứu ra bọn họ, đồng minh càng nên chặt chẽ hơn, nhưng mà dù sao lòng người cũng cách cái bụng, nhỡ đâu nhóm người Tổ Vu muốn độc chiếm thế giới thì sao?
Cho dù suy nghĩ theo phương hướng lạc quan nhất: liên minh Vu tộc và Tinh Hồn vẫn còn tồn tại trong trận Thanh Thiên Kiếp này, thậm chí là kẻ lấy được thắng lợi cuối cùng, nhưng lúc đó thì đại lục do ai làm chủ?
Tả Trường Lộ làm người lãnh đạo tối cao của Nhân tộc ở Tinh Hồn, không thể không suy nghĩ.
Suy cho cùng hắn gánh hàng trăm tỷ mạng sống trên vai, cùng với tương lai của cả nghìn đời sau.
Trong nháy mắt bay qua muôn trùng sông núi.
Trên đường tự nhiên sẽ gặp phải một chút khó khắn, ngay tại phía trước đang diễn ra đại chiến; nhưng mà dựa vào bản lĩnh của bốn người, vượt qua đoạn này chỉ là bình thường, không có gì đáng chú ý.
Chỉ là đối với hai bên đang chiến đấu, đột nhiên thấy bốn cao mạnh thủ đến đây, không khỏi kinh hồn táng đảm, hít sâu một hơi; đợi bốn người đi qua, mới không hẹn mà cùng thở phào ra một hơi, thả lỏng trạng thái một lần nữa.
Đội hình có hai vị Chuẩn Thánh cộng thêm hai vị Bán Thánh, không phải đội ngũ bình thường có thể chịu được!
Đẳng cấp thực lực người một nhà họ Tả, nếu như cường giả Thánh Nhân không ra tay, nhìn chung cả đại lục Tổ Địa, nếu nói về gia đình, ngoại trừ một nhà Yêu Hoàng ra, thật sự không có nhà nào có thể so sánh với nhà hắn.
Cho dù không phải là đứng đầu thế giới, thì cũng phải đứng thứ hai thế giới, đã đủ để kiêu ngạo.
Hồng Thủy Đại Vu chờ đợi ở núi Vu Thần, thấy một nhà bốn người dắt tay nhau tới, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười, thở phào nhẹ nhõm trong bụng.
“Tả huynh, làm phiền rồi.”
“Cha nuôi!”
“Cha nuôi!”
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm hành lễ gọi tới tấp.
“YAA. A. A..... Mới qua vài ngày, thế nhưng thực lực hai ngươi lại tiến bộ nhiều như vậy!” Sau khi Hồng Thủy Đại Vu nhìn cẩn thận, cũng kinh hãi như Tả Trường Lộ.
“Hừ hừ...”
Tả Trường Lộ đảo mắt nói: “Lúc ấy bảo ngươi nhận con nuôi, sau khi sự việc trôi qua ngươi còn xụ mặt không muốn nhận... Bây giờ thì như thế nào?”
Ngô Vũ Đình: “Coi như là Đại Vu, cũng không trốn được chuyện bị vả mặt đúng không?”
Hồng Thủy: “Ta từng phản đối sao? Tại sao ta không nhớ rõ? Hai người các ngươi không biết gì thì đừng có nói mò!”
“Lão già, không biết xấu hổ...”
Khi đang nói chuyện, Liệt Hỏa Đan Không lao nhao đến, bất chợt nói chuyện vui mừng phấn khởi, tràn đầy hớn hở.
Ở Vu Minh cho đến buổi trưa.
Hồng Thủy, Đan Không, Liệt Hỏa, Kim Lân, Phong Đế, Vô Độc, cộng thêm một nhà bốn người nhà họ Tả; tổng cộng là mười người!
Chào hỏi một tiếng, vang ngất trời.
Như vậy là Tả Tiểu Đa kiếm đủ mười người, mười phân vẹn mười, không biết chuyến này, thật sự có mười phân vẹn mười hay không!
Mọi người hóa thành mây gió cùng một lúc, tốc độ như bão tố hướng đến đại lục Yêu tộc, tất cả đều nhanh như điện chớp, các loại dấu vết đều ẩn đi.
Mà cảnh chứng kiến dọc đường đi cũng khiến cho mười người thở dài trong bụng không dứt.
Nếu như nói Đạo Minh chính là tiêu điểm chiến tranh của các tộc, cảnh hoàng tàn khắp nơi, thê thảm không nỡ nhìn, nhưng đa số tổn thương của nó đến từ trước khi Tổ Địa được tái sinh, bởi vì một khi bị rơi vào tay giặc, bị Ma tộc vô tình tàn sát bừa bãi, cho dù bây giờ Ma tộc đã rút lui, nhưng dấu vết tàn sát bừa bãi lưu lại khó có thể chữa trị, lại còn bị các tộc coi như là một trong những chiến trường chính để chiến đấu, có thể suy ra tổn thất là vô cùng thảm trọng!
Mà ngoại trừ đại lục Đạo Minh, đại lục Yêu tộc có thể nói là bị thương nghiêm trọng nhất ở trong tất cả đại lục trở về.
Suy cho cùng, trong chín đại lục Yêu tộc siêu phàm xuất chúng, suy nghĩ về thực lực tổng hợp của Yêu tộc là mạnh nhất trong các tộc đã in sâu vào lòng người, nếu phải lựa chọn, đầu tiên các tộc đều nhằm vào Yêu tộc!
Đập vào mắt mọi người có thể thấy được tất cả vô số núi cao trùng điệp đều sụp đổ, khắp nơi đều là thi thể yêu thú rách nát còn chưa kịp thu thập, thê thảm không nỡ nhìn.
Ma tộc đang tấn công Yêu tộc, đầy tiếng gào thét chiến đấu say sưa, Tu La tộc đã tấn công Yêu tộc, khắp nơi gió tanh mưa máu, Tây Phương giáo cũng đang không ngừng chuyển động bốn phía, nhìn thấy Yêu tộc thân bị thương chiến lực không đầy đủ nhưng tư chất không tệ thì sẽ ra tay trợ giúp, thuận tay đóng gói mang đi, Phật viết chúng sinh ngang hàng, không hề có lòng phân biệt, yêu cũng có thể thành Phật, nhìn thấy kẻ thích hợp, tất nhiên muốn dẫn đi, đây cũng là chuyện nhất định sẽ xảy ra...