Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2611 - Chương 2609: Đại Chiến Yêu Hoàng Cung (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2609: Đại chiến Yêu Hoàng Cung (2)

Ngay lập tức, Hồng Thủy Đại Vu dùng toàn lực vận Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy lên, bắt đầu đại chiến với Yêu Hoàng.

Yêu Hoàng vô cùng ung dung, dường như hoàn toàn không muốn đi ngăn cản Tả Tiểu Đa phá cấm chế, mà sự ung dung này cũng không giống giả bộ chút nào, hắn thật sự mặc kệ không thèm để ý đến, chỉ mặc cho bốn vị thái tử dẫn theo cấm vệ cung đình bao vây xung quTả huynh Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm, không hề quan tâm đến ai đang chiếm thế thượng phong, cái cảm giác mặc kệ hết thảy này rất rõ ràng.

Trong lòng Hồng Thủy Đại Vu vừa nghĩ đến đây, thủ hạ vẫn không ngừng chút nào, lại đột nhiên trầm giọng nói: “Yêu Hoàng bệ hạ đã có chuẩn bị việc chúng ta đến cứu Tổ Vu từ lâu rồi?”

Trong lòng đột nhiên trầm xuống.

Nếu như Yêu Hoàng đã có chuẩn bị từ trước, vậy thì chuyến này e là khó có thể đạt được mục đích rồi.

Nhưng xem ra bây giờ, nhất định là Yêu Hoàng đã có chuẩn bị từ trước, đến Côn Bằng Yêu Sư đang ở xa mấy trăm ngàn dặm cũng âm thầm quay về, chân tướng đã lộ rõ.

Yêu Hoàng vẫn ung dung hóa giải các thế công liên tiếp của Hồng Thủy, hờ hững nói: “Đương nhiên là phải có chuẩn bị chứ, bọn Đế Giang Huyền Minh bị phong ấn ở đây, chỉ cần Vu tộc các ngươi biết được, sao lại có thể không hành động gì chứ.”

“Mà nay cách cục của chiến tranh thế giới đã định, vậy nên nhất định phải để bọn họ độ hồng trần một lần nữa, tham gia vào trận lượng kiếp vô cùng tận này… Vậy nên, đương nhiên trẫm phải có chuẩn bị từ lâu rồi.”

Hồng Thủy Đại Vu nhạy cảm bắt được điểm chính: “Chỉ cần Vu tộc chúng ta biết được?”

“Làm sao bệ hạ có thể biết được là Vu tộc chúng ta đã biết?”

Yêu Hoàng hờ hững nói: “Năm đó diệt hết Tổ Vu của Vu tộc, quả nhiên là truyền thừa đứt đoạn, ngay cả đến nguyên do của điểm ràng buộc nhân quả này cũng không hiểu được à? Có người nói cho ngươi, thì đương nhiên là cũng có thiên cơ chỉ dẫn cho ta; làm gì có gì khó hiểu chứ?”

Hồng Thủy vận chùy như bay, chiến lực lại tăng thêm một phần, hờ hững nói: “Hôm nay thiên cơ hỗn độn, cho dù là có ràng buộc nhân quả, nhưng mà nếu như không có tình báo xác thực, thì Yêu Hoàng bệ hạ cũng khó mà có được cỗ ung dung này đi.”

Trong thành ngoài thành đều đang giao chiến, khói lửa khắp nơi, rất là hỗn loạn.

Đúng lúc đó một đạo ánh sáng đột nhiên dũng động, Yêu Hậu Hi Hòa vội vàng tới: “Là tàn dư của Vu tộc tới xâm phạm sao?”

Kiếm quang chớp động, Ngô Vũ Đình xuất hiện từ trong không trung nói: “Yêu Hậu bệ hạ, nam nhân bọn họ đang chiến đấu, nữ nhân chúng ta đến bên kia chơi đi.”

Hì Hòa một chưởng chấn lệch đầu kiếm của Ngô Đình Vũ, hờ hững nói: “Ngươi là ai, sao lại dám cả gan ngang hàng với bổn cung, dũng khí cũng không nhỏ đấy.”

Hi Hòa ung dung cao quý, quốc sắc thiên hương; mà Ngô Đình Vũ cũng là phong hoa tuyệt đại, nghiêng nước nghiêng thành.

Mặc dù chiến lực khó tránh khỏi kém một nửa, thế nhưng nếu chỉ tính đến diện mạo thì cũng khó phân cao thấp.

Quả nhiên là xuân lan thu cúc, mỗi người một vẻ.

“Bản tọa là Ngô Đình Vũ.”

Ngô Đình Vũ hờ hững nói: “Ngươi là Vũ Ma.”

Trên mặt Hi Hòa hiện lên vẻ ngưng trọng và phức tạp: “Nhân tộc Tinh Hồn, vợ của Ngự Tọa Tuần Thiên?”

“Yêu Hoàng lại biết được tên của vợ chồng kém cỏi chúng ta, Vũ Đình vô cùng vinh hạnh.”

“Bản cung nhớ tên ngươi, cũng không phải là do ngươi quá nổi danh.” Tiết tấu công kích của Hi Hòa từ từ chậm lại, nhẹ nhàng nói: “Có phải ngươi có một đứa con trai? Tên là Tả Tiểu Đa phải không?”

“Vậy thì sao chứ?”

“…” Hi Hòa muốn nói lại thôi, một hồi lâu sau mới cắn môi nói: “Bên người của con trai ngươi, có một con Tam Túc Kim Ô phải không?”

Ngô Vũ Đình nghe vậy lập tức sửng sốt.

Ngô Vũ Đình cũng là hạng người đã trải qua đại chiến, mặc dù thực lực tinh tiến, lại sao không biết bản thân không phải là đối thủ của Yêu Hậu, nhưng sở dĩ nàng xuất hiện là để ra mặt khiêu khích, một mặt đương nhiên là binh hung chiến nguy, không thể không ra mặt cản địch.

Một mặt khác lại cũng đủ nàng tự giác biết hình thức chiến đấu của Tam Túc Kim Ô nhất mạch, lại càng quen thuộc với đủ các loại phương án đối phó với Đại Nhật Chân Hỏa, nếu như Yêu Hậu quá lơ là, tự cho là có thể ỷ mạnh hiếp yếu, cứ lấy Đại Nhật Chân Hỏa để áp chế, muốn đánh nhanh thắng nhanh, Ngô Vũ Đình tự tin có thể đánh bất ngờ Yêu Hậu, để cho nàng ta biết tại sao hoa lại hồng như thế, Nhân tộc cũng không dễ bắt nạt!

Thế nhưng lúc này, Yêu Hậu Hi Hòa lại biết đến con trai mình, còn biết được những chi tiết nhỏ liên quan đến con trai, nó đã vượt qua dự tính của nàng!

Nàng ta vốn không nên biết những điều đó.

Hi Hòa than nhẹ một tiếng, không nói câu nào, tất cả đều quy về tiếng than nhẹ kia.

Sau khi cùng Thông Thiên đến con đường kia, đám người Hi Hòa và Đế Tuấn đã biết được thân phận, lai lịch bối cảnh của Tả Tiểu Đa.

Thật ra thì cái loại đại năng liên quan đến thân phận bối cảnh này, vốn dĩ cũng không phải là bí mật, cũng không thể nào giấu được.

Sau khi Hi Hòa biết được thân phận của Tả Tiểu Đa, chỉ cần nghĩ nguyên do nhân quả, thì lập tức hiểu con trai của mình nhất định là có liên quan đến tiểu tử kia.

Thế nhưng sau lần cảnh cáo của Thông Thiên giáo chủ, nhưng bây giờ Yêu Hậu thậm chí còn Yêu Hoàng Đông Hoàng đều lộ vẻ xúc động.

“Tên tiểu tử này là truyền nhân mà đại sư huynh ta lựa chọn, đại biểu toàn quyền, lại càng có nguồn gốc sâu xa với Tiệt giáo của ta, nếu như Yêu Hoàng bệ hạ Yêu Hậu bệ hạ muốn làm cái gì… phải nghĩ kỹ rồi mới hành động, đừng đợi đến ngày sau trách bản tọa không nhắc trước.”

Chỉ dựa vào câu nói này, Hi Hòa đã có thể chắc chắn.

Con trai của mình, chắc chắn là có nhân quả sâu xa cực lớn với Tả Tiểu Đa.

Đợi sau khi trở lại điều tra tư liệu tình báo của Tả Tiểu Đa, rất nhanh đã phát hiện thêm nhiều dấu vết, càng điều tra thì càng chắc chắn điều này.

Nhớ lại khi đó, Thái Tử học cung không theo phân tách ra ngoài, mà ở lại trong tổ địa.

Trước đây, Thất Thái tử Nhã Quỳnh chết ở Thái Tử học cung, bây giờ lại xuất hiện hơi thở của hắn.

Tất cả đều có chút liên quan đến Nhân tộc Tinh Hồn.

Mà dưới loại tình huống này, nếu không phải là người có đại khí vận, thì không thể được Thất Thái Tử đi theo!

Bình Luận (0)
Comment