Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2616 - Chương 2614: Cuộc Nói Chuyện Của Hai Người Mẹ

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2614: Cuộc nói chuyện của hai người mẹ

Những chuyện này chắc chắn là không thể nói được!

Còn những chuyện khác...

Tiểu Tiểu gây rối như thế nào, nghịch ngợm như thế nào, ranh mãnh cổ quái ra sao, còn có chuyện không kiêng nể gì nuốt trọn tài nguyên thậm chí là chà đập vô số linh thực linh quả linh miêu linh căn gì gì đó... Những chuyện đấy đều có thể nói được, còn có thể nói thật lớn.

Ngô Vũ Đình cũng có thuộc tính ‘trời cao chín thước’, phải biết lợi dụng, sao có thể bỏ qua cơ hội tốt đẹp như vậy được chứ.

Còn nữa, chẳng hạn như dùng cái mỏ nhỏ non nớt mổ lên ‘thằng em’ của người ta như thế nào, làm thế nào để khoan một lỗ sau mông người khác...

Những chuyện đấy cũng có thể lựa chọn để kể cho nghe...

Yêu Hậu Hi Hòa nghe được cũng liên tục cười to.

Có thể biết rõ những năm tháng qua con trai mình đã sống như thế nào, vô âu vô lo, tự do thoải mái ra sao, muốn làm cái gì thì làm cái đó, ung dung vui vẻ, tràn đầy mùi vị tuổi trẻ...

Hi Hòa chỉ nghe thôi cũng đã cảm thấy rất thỏa mãn, còn có... Rất ngưỡng mộ.

Nàng là thật rất khao khát bản thân có thể tham dự vào trong khoảng thời gian tươi đẹp đó, đấy là một khoảng thời gian hạnh phúc đến dường nào chứ!

“Đúng rồi, bên cạnh hắn có một thanh kiếm nhỉ...” Hi Hòa mỉm cười, thần sắc đã nhẹ nhõm hơn rất rất nhiều.

“Có đấy, thanh kiếm đấy tự nhận là kiếm của Oa Hoàng bệ hạ.”

Ngô Vũ Đình thản nhiên nói: “Nếu là kiếm của Oa Hoàng bệ hạ vậy cũng chính là thánh khí mà tộc ta phải cung phụng...”

Ngô Vũ Đình nói là sự thật.

Oa Hoàng Kiếm ngoài là thần khí Thượng Cổ ra thì nó còn là bảo vật công đức, cũng là kiến của Oa Hoàng, Nữ Oa nương nương ngoài là Thánh Nhân Yêu Tộc ra thì còn là mẹ của cả nhân loại, xưa nay luôn được nhân loại cung phụng.

Từ khi Oa Hoàng Kiếm tiến vào Diệt Không Tháp thì vẫn luôn ở bên trong, nghỉ ngơi lấy sức, dùng vô số tài nguyên để tẩm bổ bản thân, thỉnh thoảng ra ngoài giết địch hay gì đó cũng đều là tự động.

Ngoài Oa Hoàng Kiếm vốn là binh khí thuộc về Oa Hoàng ra thì còn có kiếm linh bất diệt, vì đó gắng gượng, trong thời gian ngắn khó có được sự phù hợp, mà Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm cũng đã có binh khí tiện tay của riêng mình, Oa Hoàng Kiếm tuy tốt; Nhưng thật sự không được hai người Tả Tiểu Đa để vào mắt.

Đối với Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm mà nói, cho dù là Linh Miêu Kiếm, Đoạt Linh Kiếm, hay là Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, bất luận là mức độ muốn sao được vậy hay là ý nghĩa sự tồn tại của chúng thì cũng đều có ý nghĩa quan trọng không thể thay thế.

Càng không cần nói đến chuyện những binh khí này đều đã được nuôi dưỡng từng bước một từ khi hai người nhỏ yếu nhất, giữa hai bên đều có cảm tình sâu đậm từ lâu, còn có rất nhiều lần gặp gỡ trong khoảng thời gian này, uống máu đoạt mệnh, vượt qua bao sóng gió, nhìn hết thăng trầm phồn hoa, trong vô thức đã dần lột xác thành hình dạng ban đầu của thần khí.

Chỉ cần hai người tiếp tục kiềm giữ lâu dài, rồi sẽ có một ngày nó sẽ hoàn toàn vượt qua Oa Hoàng Kiếm.

Cho nên từ xưa đến nay hai người Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm chưa từng có suy nghĩ dùng đến Oa Hoàng Kiếm.

Nếu không, hễ hai người có bất cứ suy nghĩ sử dụng nào thì với khoảng thời gian Oa Hoàng Kiếm rơi vào bên trong Diệt Không Tháp mà tính, đổi chủ từ lâu là chuyện không thể nghi ngờ!

Cho dù nó đã từng là thần binh của Oa Hoàng!

Mà chuyện này, bây giờ nói ở trước mặt Hi Hòa thì cũng có ý nghĩa cực kỳ quan trọng.

Hi Hòa càng trở nên vui mừng hớn hở, thái độ đối với Ngô Vũ Đình trong nháy mắt đã thân thiết hơn rất nhiều.

Đặc biệt là Hi Hòa đã có thể xác định rõ một chuyện: Có lẽ mãi đến lúc này thì Ngô Vũ Đình mới đoán được thân phận của Tiểu Tiểu; Nhưng trước đó, trong một khoảng thời gian tương đối dài thì không hề biết.

Bởi vì thời kỳ Thái Cổ và nhận biết sự kiện lịch sử của Nhân Tộc Tinh Hồn hiện đang có, có khoảng cách rất xa nhau...

Vấn đề nằm ở chỗ đó.

Người ta không biết thân phận của con trai ngươi nhưng vẫn đối xử như vậy, vậy cũng chỉ có một lý do là người ta thật lòng yêu thích.

Không hề tồn tại mục đích nào khác!

Mà càng khó có được chính là...

Người ta không màng đến thứ gì hết, thậm chí ngay cả loại chí bảo Công Đức Thánh Khí như Oa Hoàng Kiếm mà cũng không hề có ý nghĩ chiếm giữ!

Đây chẳng phải là càng có thể nói rõ, đối phương chưa từng có lòng tính toán, có thể nói là sự thật khiến cho bất cứ kẻ cũng không thể phủ nhận!

Loại hấp dẫn ngút trời như vậy, không lấy!

Đây là nghị lực kiểu gì vậy chứ!

Là... Tiết tháo kiểu gì đây!

Sau khi hiểu rõ thêm những chuyện này, Hi Hòa cảm thấy nếu như bản thân vẫn còn nghi vấn người nhà này, đừng nói là lẽ trời khó dung, ít nhất cũng không còn mùi vị của Yêu nữa.

Nếu như đặt mình vào vị trí của người khác mà nghĩ, Hi Hòa tự hỏi sẽ không thể không có chút động lòng nào với loại thần khí như Oa Hoàng Kiếm được!

“Nhà của em đây thực sự là...”

Hi Hòa tán thưởng từ tận đáy lòng.

Nhưng chỉ nói đến một nửa thì đột nhiên sinh ra cảm giác ngại ngùng.

Con trai của mình gọi người ta là bà nội, mà mình lại gọi là em gái?

Vai vế thân phận này...

Chẳng lẽ phải đổi cách xưng hô gọi là thím?

Nhưng cmn ai có thể mất mặt như vậy được chứ...

Ta đường đường là Yêu Hậu, là sinh linh Tiên Thiên đầu tiên!

Trừ Đạo Tổ ra chính là một nhóm Thánh Nhân chi tôn, tối đa cũng là nói chuyện ngang hàng, chưa từng có một chút thấp hèn nhỏ mọn nào cả? !

Tu vi hiện tại của Ngô Vũ Đình này đương nhiên là không hề yếu kém, nhưng nếu so với ta thì nàng vẫn là hậu bối trẻ tuổi hơn không biết mấy trăm nghìn thế hệ!

Thế nên lúc nghe Ngô Vũ Đình nói Tiểu Tiểu nghịch ngợm thì thực sự cảm thấy như đánh từng cái từng cái vào mông.

Hi Hòa không những không có chút đau lòng nào, ngược lại còn sinh ra kích động, hận không thể tự mình đi đến, vô cùng muốn vung tay đánh lên cái mông nhỏ mềm mại đó...

Thằng ranh con, ngươi hại khổ mẹ ruột của ngươi rồi!

Đến lúc này đã nói được rất nhiều chuyện rồi.

Bình Luận (0)
Comment