Trảm Tiên Phi Nhận không làm gì được tên ranh con đó hết... Hơn nữa suýt chút ngay cả hồ lô cũng cùng bị cướp đi...
Bây giờ ở bên ngoài hoàn toàn chỉ là diễn kịch mà thôi.
“Đợi sau khi xong chuyện này, hai nhà chúng ta tụ họp được chứ?” Ngô Vũ Đình nói.
“Được!”
Lời giao hẹn đã định, tinh thần của Yêu Hậu càng tỉnh táo hơn, trong ánh mắt chỉ toàn là vẻ chờ đợi.
Yêu Hậu lúc này thật sự còn hy vọng đại chiến mau chóng kết thúc hơn bất cứ người nào khác, càng nhanh càng tốt.
Mau chóng thả mấy Tổ Vu xui xẻo của Vu Tộc kia đi, mau chóng cho ta và con ta cả nhà đoàn tụ mới là chuyện chính!
“Vậy chúng ta ra ngoài xem thử đi.”
Thế là hai người phụ nữ cùng nhau ra ngoài.
Lúc hai người phụ nữ cường giả xâm nhập giao lưu thì tình hình chiến đấu phía ngoài càng trở nên hỗn loạn, bốn vị Kim Ô Thái Tử lúc này cũng đã lui sang một bên, chăm chú nhìn.
Giữa sân, một mình Yêu Hoàng chiến đấu với hai người Tả Trường Lộ và Hồng Thủy Đại Vu.
Ba người này là những người có chiến lực chiến đấu đứng đầu ba đại lục, tiếng gió mạnh mẽ bất ngờ tách không gian chiến đấu ra ngoài.
Mặc dù người ngoài có thể thấy được, nhưng cũng không có khả năng nhúng tay vào được, cho dù là cường giả đỉnh cao như Yêu Sư thì cũng không ngoại lệ, nếu miễn cưỡng làm vậy thì khoảnh khắc đầu tiên là sẽ phải tiếp nhận phản phệ dư kình của cả ba người, với tu vi chiến lực của ba người này mà nói, phản phệ dư kình đã đủ để trọng thương bất cứ người nào lúc đó!
Ánh mắt của đám Yêu nhìn chằm chằm, chỉ thấy tất cả ba người đều không nói một lời nào, một mực điên cuồng dồn sức đánh.
Với sức lực của một mình Yêu Hoàng chịu đựng Hồng Thủy Đại Vu và Ngự Tọa Tuần Thiên, chẳng những không hề rơi vào thế hạ phong, ngược lại vẫn luôn tỏa ra một loại cảm giác thong dong tự nhiên vi diệu, vẫn chưa được thỏa mãn.
Hồng Thủy Đại Vu hợp sức với Tả Trường Lộ chịu đựng Yêu Hoàng, cục diện trông có vẻ như có thể duy trì thế hòa nhau, nhưng thực ra trong lòng đều đang âm thầm kêu khổ.
Bọn hắn đều là thế hệ đã trải qua các cuộc đối địch lớn lâu dài, trước khi đến cũng đã sớm tận lực đánh giá cao sức mạnh của Yêu Hoàng, nhưng không ngờ rằng vẫn là đánh giá thấp Yêu Hoàng, chênh lệch giữa hai bên lại có thể kém nhau lớn đến như vậy, xa như vậy, gần như là sự chênh lệch về chất.
Vốn vẫn còn thấy may mắn khi Ngô Vũ Đình đã dẫn Yêu Hậu rời đi.
Nhưng trong lòng Hồng Thủy Đại Vu lúc này ngược lại là đang lo lắng cho an nguy của Ngô Vũ Đình, chiến pháp không khỏi có chút luống cuống.
Dù sao thì Yêu Hoàng Yêu Hậu và Đông Hoàng có cùng một mạch, căn cơ như nhau, coi như tu vi của Yêu Hoàng là mạnh nhất, vậy Yêu Hậu cũng sẽ không thua kém quá nhiều, hai người phe mình hợp sức cũng chỉ có thể chịu đựng bất phân thắng bại mà thôi, thực lực tu vi của Ngô Vũ Đình còn còn kém hơn mình và Tả Trường Lộ, khó tránh khỏi chuyện không thể đối phó nổi.
Ngược lại, Tả Trường Lộ là chồng nhưng lại không có chút lo lắng nào hết.
Hắn biết rất rõ, có Tả Tiểu Đa làm sợi dây gắn kết, có con át chủ bài là Tiểu Tiểu ở đây, Ngô Vũ Đình tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm gì.
Lúc này hai người đang cực kỳ may mắn, không ai có thể vượt qua được Đông Hoàng Thái Nhất vẫn chưa hiện thân.
Nếu như lúc này Đông Hoàng đi vào, chênh lệch chiến lực giữa hai bên sẽ trực tiếp mất cân bằng, vậy coi như xong phim rồi...
Bây giờ vẫn không thể lạc quan, hy vọng duy nhất chính là mấy vị Tổ Vu có thể thoát khỏi trở ngại để đến đây, hợp nhất sức mạnh của mọi người lại, cùng nhau phá bỏ vòng vây.
Nếu không thì với tình hình trước mắt sẽ rất khó để có thể phá bỏ vòng vây.
Trong lòng hai người đều đang cầu nguyện trông mong.
Tiểu Đa, ngươi nhất định phải mau chóng thành công đấy.
Cha ngươi và cha nuôi ngươi sắp không chống đỡ nổi nữa rồi!
...
Lúc này Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đã đi thẳng xuống nơi sâu nhất của đường hầm, trong thời gian đó hoàn toàn không hề có chút do dự chần chờ nào, trước tiên hất Đại Vu Tinh Huyết do Hồng Thủy Đại Vu chuẩn bị lên trên trận đồ.
Sau đó là thúc đẩy toàn bộ sức lực, dùng Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy chứa đầy Chúc Dung Chi Hỏa ầm ầm đập xuống dưới!
Cùng lúc đó, Tiểu Tiểu Đa của Tả Tiểu Niệm cũng phun ra Băng Sương cực lạnh, hợp dòng với Băng Hỏa, hình thành sức mạnh thuộc tính vô cùng tương phản, dựa vào điều đấy để hình thành uy năng phá hỏng mãnh liệt hơn.
Cùng với một tiếng nổ tung vang dội, trận đồ lấp lánh bỗng nhiên trở nên run rinh chập chờn, kèo theo là tiếng ầm vang nổ tung.
Một không gian mờ mịt bỗng nhiên thoáng hiện.
Tả Tiểu Đa không hề chần chờ lập tức tiến đến chạm vào!
Sau đó Tả Tiểu Niệm đang níu sau áo choàng của Tả Tiểu Đa cũng cùng bị kéo theo.
Lập tức, trận đồ lấp lóe lần nữa, trở lại hình dạng kín kẽ lúc đầu.
Một giây sau, hai người cảm thấy dường như bản thân đang ở trong một khoảng trời độc lập, ở trong hư không không biết cao bao nhiêu, đang rơi nhanh xuống phía dưới giống như sao băng.
Hai người nhanh chóng phản ứng lại, giữa lúc thay đổi suy nghĩ thì đã dẫn khí làm nhẹ cơ thể, thân như lông hồng, nhưng lại ngạc nhiên phát hiện bản thân hai người đã rơi trên mặt đất.
Giống như đột ngột bị kéo xuống dưới.
Nơi bản thân đang đứng lúc này chính là một ngọn núi cao hùng vĩ nguy nga.
Không đúng, nơi nơi xung quanh đều là núi cao hùng vĩ, cao không thấy đỉnh, giống như một cái ống đựng bút thật sâu.
Mà hai người Tả Tiểu Đa thì đang đứng trong ống đựng bút này.
Xung quanh nơi rơi xuống đang có chín người ngồi thành một vòng tròn lớn uống rượu với nhau.
Chín người đó lúc này vẫn đang cầm chén rượu, ngửa đầu, rất có hứng thú nhìn Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm vừa mới bay xuống.
Chín người đàn ông cao lớn này mỗi một người đều rất khôi ngô, lưng hùm vai gấu, chỉ cần ngồi đó thôi thì cơ thể cũng đã cao gần như bằng người bình thường lúc đứng.
Nếu như đứng lên, đánh giá cẩn thận thì cũng phải cao khoảng hai mét bốn hai mét năm!
Đập vào mắt là chín người có khuôn mặt phong cách cổ xưa mà lộ ra một phần anh vĩ, loại khí tức uy mãnh kia thuộc về sinh vật giống đực... Nếu như chưa từng trải nghiệm thì chỉ cần nhìn thấy chín người bọn hắn thì sẽ có thể lập tức rõ ràng.
Hùng tráng uy vũ.
Cho dù chỉ là ngồi bất động ở chỗ này thì đó cũng đã như nói to vững chắc, uyên đình nhạc trì, khí thế hào hùng.